Từ Đại Thụ Bắt Đầu Tiến Hóa (Dịch)

Chương 66 Bản mệnh thiên phú đáng sợ

Ngơ ngác nhìn thuộc tính trên giao diện, Ngu Tử Du cũng ngạc nhiên.

Hấp thu Linh thạch Thổ thuộc tính, hắn còn có thể hiểu, dù sao lúc hắn đột phá, đúng là có hấp thu linh thạch, nhưng săn giết đại địa sủng nhi —— Nham cái gì Xà cơ?

Một mặt ngây ngốc.

Phải biết, Ngu Tử Du trước đó chỉ vùn Nham Xà ở sâu trong lòng đất.

Mặc dù có tâm giết nó, nhưng đối mặt với lực phòng ngự của Nham Xà, hắn nhất thời quả thực cũng không có cách nào.

Nhưng mà, một lát sau, giống như nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt Ngu Tử Du chợt hơi đổi một chút.

Ngước mắt nhìn lại dốc nhỏ ở hẻm núi cách đó không xa.

Vô ý thức cuốn lên rễ cây.

- Ầm ầm. . .

Nương theo chấn động đáng sợ, thổ sóng nhấc lên.

Ngay tại lúc đó, một hình ảnh khiến người đáng sợ đã khắc sâu vào trong mắt Ngu Tử Du.

Dày đặc xương trắng, còn lưu lại huyết sắc.

Phần xương trắng thậm chí còn đang trong quá trình bị ăn mòn.

- Lúc ý thức ta mông lung, vô thức coi Nham Xà thành chất dinh dưỡng mà hấp thu sao?

Thì thầm trong lòng, Ngu Tử Du cũng cảm giác mình giống như có chút xem thường rễ cây biến dị này —— năng lực coi động thực vật làm chất dinh dưỡng hấp thu.

Nham Xà rõ ràng có lực phòng ngự đáng sợ như vậy, nhưng cũng không chống cự nổi khả năng hấp thu ăn mòn của rễ cây biến dị.

Đương nhiên, có một chút Ngu Tử Du khẳng định cũng sẽ không coi nhẹ, đó chính là nương theo nó thăng cấp, các phương diện đều có thể thăng hoa.

- Hô. . .

Thở ra một hơi thật sâu, Ngu Tử Du cũng không để ý chuyện Nham Xà chết đi nữa.

Vốn sẽ phải chết, chết sớm, chết muộn, không có gì khác biệt, huống chi bây giờ Nham Xà chết cũng tốt cho hắn.

Nghĩ tới đây, trong lòng Ngu Tử Du bỗng sinh ra chút cảm kích với Nham Xà này.

Đến thật đúng lúc.

Cười cười, Ngu Tử Du lại khống chế bản thể, đại đại hít một hơi.

Oanh.

Nương theo một tiếng vang thật lớn, Ngu Tử Du đột nhiên cảm giác lỗ chân lông thoàn thân đều trở nên thư thái.

Ngay sau đó, một linh khí phong bạo cỡ nhỏ lấy hắn làm trung tâm bắt đầu xoay tròn.

Mà lúc này, sương mù trắng xoá trên không trung thung lũng bắt đầu chuyển động.

Ngước mắt nhìn lại, mây mù tựa như vòng xoáy, quay chung quanh hắn bắt đầu lưu chuyển.

Sâu trong vòng xoáy tràn ngập khí tức khiến người hít thở không thông, tựa như một con cự thú viễn cổ đang thấp giọng gào thét.

Nhưng đây chỉ đơn giản là Ngu Tử Du cố ý hấp thu Linh khí, tại ra thanh thế đáng sợ như vậy mà thôi.

Nuốt mây nhả khói, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

- Bây giờ trị số linh lực của ta đã max, chí ít cũng tầm ba mươi vạn.

Linh lực đã từng tương đối, Ngu Tử Du mượn thanh thế vừa mới hấp thu linh khí, cho ra một số liệu cực kỳ đáng sợ.

Hai ba mươi vạn Linh Lực max trị số. . . linh lực bựa này, so với Siêu Phàm nhị giai mới vào, ví dụ như Bạch Ngân Ngô Công mười ba vạn Linh Lực max trị số, chênh lệch cực kỳ lớn. . .

Nói cách khác, cùng là Siêu Phàm nhị giai, đầu Bạch Ngân Ngô Công đồ sát hơn nửa độị quân ngay cả tư cách chiến cùng một trận với Ngu Tử Du cũng không có.

Mười vạn.

Chênh lệch mười vạn linh lực. . .

Đây không phải cùng một cấp bậc.

Mà đây chính là chính là thứ giúp Ngu Tử Du đạt tới đỉnh phong, thăng cấp.

Hơn nữa, Ngu Tử Du vốn có rất nhiều năng lực quỷ dị.

Trong lòng khẽ động, Ngu Tử Du khống chế một phần rễ cây, xông phá bùn đất.

Chỉ là, một lát sau.

- Ầm ầm. . .

Nương theo chấn động đáng sợ, một đợt thổ sóng không nhìn thấy điểm cuối nhấc lên.

Mà bên trong thổ sóng này, 'Oanh' một tiếng, một rễ cây màu đen dáng thô kệch chừng bảy tám ngàn mét hai người ôm không hết tựa như Giao Long mang theo tốc độ xé rách không khí tuôn ra.

Đáng sợ.

Thực sự thật đáng sợ.

Chỉ mỗi đưa một nhánh rễ cây ra khỏi đại địa, cũng có thể nhấc lên địa chấn.

Giờ phút này Ngu Tử Du không chút nghi ngờ, nếu hắn thúc dục linh lực, có thể khống chế một nhánh rễ cây lan tràn đến chân trời này đánh gãy dãy núi.

- Ùng ục.

Vô thức nuốt một ngụm nước bọt, Ngu Tử Du cuối cùng cũng hiểu vì sao nhân loại gọi Siêu Phàm nhị giai là 'Tai hoạ'.

Cái này TMD giống như hắn vậy, nếu mọc rễ ở thành thị, không cần đến nửa ngày, chỉ cần nửa canh giờ, hắn cũng có thể phá huy hơn phân nửa thành thị gần như không còn.

Như vậy nếu không thể xưng là 'Tai hoạ', vậy không biết sinh vật nào mới có thể xưng là 'Tai hoạ' đây?

Đương nhiên, không thể phủ nhận rằng, hiện tại Ngu Tử Du dù trong hàng ngũ sinh vật Siêu Phàm nhị giai cũng thuộc hàng bá chủ.

Trừ phi linh lực có thể áp chế hắn, nếu không dù là sinh vật Siêu Phàm nhị giai nào, đối mặt với bản thể cực kỳ kinh khủng của Ngu Tử Du đều sẽ cảm thấy da đầu run lên.

Cái này TM, hiển nhiên chính là một quái vật.

Mà đối với chuyện này, Ngu Tử Du cũng rất tán thành nhẹ gật đầu.

- Ta đúng là một cái quái vật.

Khó có khi lẩm bẩm, Ngu Tử Du cũng có chút kích động.

Hắn hiện tại, cuối cùng cũng có mấy phần lực lượng.

. . . .

Mà lúc này, như đang nghĩ đến cái gì đó, Ngu Tử Du chợt đưa nhìn đến bản mệnh thiên phú.

【 Bản mệnh thiên phú: Siêu cường tái sinh (có thể tấn cấp) —— thuộc về thiên phú đáng sợ của thực vật, có thể tăng cường tốc độ tái sinh cực lớn, dù là những bộ thân tương đối yếu ớt đễ nhận tổn thương cũng có thể mượn năng lượng phun trào trong cơ thể, tái sinh trong giây lát.】

- Có thể tấn cấp sao?

Vừa thì thầm, Ngu Tử Du cũng ngẩn người.

Bản mệnh thiên phú, chính là thiên phú bẩm sinh, sẽ nương theo sinh vật tiến hóa mà cường đại.

Mà bây giờ, có thể là bởi vì hệ thống, hắn có thể tự do khống chế bản mệnh thiên phú tấn cấp, chỉ là không biết làm vậy sẽ có chỗ tốt gì.

Nghĩ đến đây đây, Ngu Tử Du cũng mang theo một vòng hiếu kì, hỏi:

- Hệ thống, ta có thể thăng cấp bản mệnh thiên phú sao?

- Đinh, đương nhiên có thể.

Nương theo thanh âm điện tử thanh thuý vang lên, Ngu Tử Du chợt khẽ giật mình.

Chỉ vì, giờ khắc này, trong tầm mắt của hắn liên tiếp hiện lên chữ viết.

- Phương hướng phát triển của Bản mệnh thiên phú, mời lựa chọn.

- 1. Tốc độ cường hóa tái sinh—— lấy tốc độ nhanh hơn tái sinh bộ vị tổn thương.

- 2. Giảm bớt tiêu hao tái sinh —— có thể tăng số lần tái sinh.

- 3. Cường hóa năng lực tái sinh —— dù là bản thể thậm chí sợi rễ bị hủy diệt hơn phân nửa, cũng có thể mượn phần còn sót lại chậm chạp sống lại.

. . . .

Nhìn chữ viết trước mắt, Ngu Tử Du có chút ngây ngốc.

Cái này. . . lại còn có thể lựa chọn phương hướng phát triển của thiên phú?

Dừng một chút, Ngu Tử Du lại cười hắc hắc.

Có điều, ta thích.

Nghĩ như vậy, Ngu Tử Du thậm chí còn cảm thấy may mắn.

Nếu cho thiên phú thoải mái phát triển, có quỷ mới biết sẽ phát triển thành cái quỷ gì, cũng có thể còn chả giống thứ hắn suy nghĩ.

Nhưng bây giờ thì khác, hắn vậy mà có thể tự lựa chọn phương hứng phát triển của thiên phú.

'Sách' một tiếng, Ngu Tử Du khôgn chút do dự, rất quả quyết lựa chọn cường hóa năng lực tái sinh.

Dù là bản thể thậm chí sợi rễ bị hủy diệt hơn phân nửa, cũng có thể mượn phần còn sót lại chậm chạp sống lại.

Đây chính là một năng lực bảo mệnh mười phần.

Có năng lực này, chưa nói đến những thứ khác, bây giờ Ngu Tử Du có thể vỗ ngực cam đoan —— một lần cứng đối cứng với vũ khí hạt nhân vẫn bất tử.

Vũ khí hạt nhân mặc dù đáng sợ, nhưng muốn phá hủy toàn bộ Ngu Tử Du, hoàn toàn không có khả năng.

Dù sao, rễ chính của Ngu Tử Du đã chậm rãi lan tràn vào sâu trong đại địa.

Mà tại loại chiều sâu này, dù là vũ khí hạt nhân rơi vào cũng khó mà chạm đến.

Ngay khi Ngu Tử Du chọn cường hóa năng lực tái sinh, thân thể Ngu Tử Du chợt chấn động.

Ngay sau đó, một vòng lục mang nhàn nhạt từ bản thể tràn ra.

Từ xa nhìn lại, nó giống như tầng ánh sao bao phủ, đã là thần thánh, lại cực kỳ đẹp mắt.

Chỉ trong chốc lát, giống như phát hiện cái gì đó, Ngu Tử Du lại đột nhiên giật mình.

- Đây là?

Ngu Tử Du đưa mắt nhìn sang, một khu đất phía xa xa, c một mầm non nhú lên, tản ra một vòng xanh biếc.

- Bởi vì, sinh cơ của ta quá nồng đậm?

Nhìn một vòng, không chỉ mỗi nơi hẻo lánh này, dù là trong khe đá cũng bắt đầu nhú mầm non.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất