Chương 19: Thật là thơm định luật được chứng thực!
"Hí! Tiên Nhi, tài nấu nướng của ngươi lớn nhanh a! Thức ăn này ăn ngon thật!"
Xốc lên một khối thịt trâu, cảm nhận được tư vị kia, Tiêu Nhàn rất hưởng thụ mà lớn tiếng khen ngợi.
Nghe thấy Tiêu Nhàn nói vậy, Tiên Nhi ôn hòa cười một tiếng, trên mặt lộ rõ vẻ thỏa mãn.
"Tới tới tới! Các ngươi cũng thử xem!"
Thấy hai người đứng đó, Tiêu Nhàn khoát tay, tỏ ý các nàng cũng tới nếm thử.
Hai người không khách khí, trực tiếp cầm đũa lên, xốc một miếng thức ăn đưa vào miệng.
Thanh Nguyệt hành động tùy tiện, còn Tiên Nhi thì có chút thẹn thùng, dùng bữa rất dịu dàng, hai người hoàn toàn trái ngược.
"Ừ, tỷ tỷ, món ăn của ngươi làm ăn ngon quá!"
Ăn một miếng, Thanh Nguyệt tán thưởng, nói xong, không chút khách khí, đưa đũa gắp thêm một miếng.
"Ừm! Làm phiền thiếu gia chia sẻ công thức nấu ăn!"
Tiên Nhi cũng cảm thấy hương vị lúc này tốt hơn nhiều so với trước, hài lòng cười một tiếng, hướng về phía Tiêu Nhàn nói.
"Vẫn là Tiên Nhi tay nghề hảo!" Tiêu Nhàn lại hào phóng khen ngợi mình.
"Ừm."
Nhìn chăm chú ánh mắt của Tiêu Nhàn, Tiên Nhi lại có chút xấu hổ, khiến Tiêu Nhàn trong lòng liếc mắt.
Nha đầu này, quá là ngại ngùng đi!
Hệ thống: ". . ."
Túc chủ... Quả nhiên là dựa vào thực lực mà độc thân!
Ngoài nhà, nhìn qua cửa thấy Tiêu Nhàn mấy người ăn uống vui vẻ, Nạp Lan Yên Nhiên không kìm được sờ sờ bụng đói, đối với cách làm của Tiêu Nhàn càng thêm cảm thấy đáng ghét.
Ta Nạp Lan Yên Nhiên chính là Vân Lam Tông thiếu tông chủ, lúc nào trải qua đãi ngộ như vậy?!
"Ục ục..."
Nhìn thấy món ăn hấp dẫn kia, Nạp Lan Yên Nhiên không kìm được nuốt nước miếng một cái, nhưng nghĩ đến Tiêu Nhàn đáng ghét, cùng với lời nói lúc trước của mình, Nạp Lan Yên Nhiên đành phải nhịn xuống xung động trong lòng.
A a a a! Tiêu Nhàn, ngươi tên khốn đáng chết này!!
Không được! Mình nhất định phải nhịn lại, Nạp Lan Yên Nhiên, ngươi không thể cứ thế mà nhận thua!
"Thế nhưng, thật sự rất đói a..."
Trong chốc lát, Nạp Lan Yên Nhiên đấu tranh tư tưởng, trong lòng đối với Tiêu Nhàn không hiểu thương hại, oán niệm lại tăng lên mấy bậc.
Được rồi! Tiêu Nhàn nếu không nhìn thấy Nạp Lan Yên Nhiên, đã sớm quên sự tồn tại của nàng rồi!
Đương nhiên, dù có nhớ tới Nạp Lan Yên Nhiên, hắn nhất định sẽ đem bữa trưa ra ăn, hơn nữa sẽ đối với Nạp Lan Yên Nhiên vẻ mặt say mê nói:
"Ừ, thật mẹ nó ngon!"
Đối phó với Nạp Lan Yên Nhiên loại ngạo kiều này, Tiêu Nhàn biểu thị, lão tử có vạn loại phương pháp để nàng ta cúi đầu!
Ăn xong cơm trưa, lại đến thời gian "Vận động" của Tiêu Nhàn, để cho từng tế bào không bị những chuyện khác làm phiền hưởng đến tiêu hóa, Tiêu Nhàn lại nằm xuống.
Tiên Nhi và Thanh Nguyệt làm xong việc, liền ở trong sân tu luyện.
Nhờ nguồn tài nguyên Tiêu Nhàn cung cấp mà không cần tu luyện, hai người thực lực đều là Đấu khí lục đoạn và Đấu khí ngũ đoạn, cũng không tính là kém.
Hai người đều đang cố gắng tu luyện, đột phá đến Đấu khí thất đoạn!
Đấu khí thất đoạn, là một ranh giới, dĩ nhiên không phải gọi là cao cấp, trung cấp các loại...
Mà là Tiêu gia quy định, Tiêu gia đệ tử dưới 15 tuổi chưa đạt đến Đấu khí thất đoạn, thì sẽ bị điều xuống quản lý cửa hàng.
Còn những người không phải đệ tử Tiêu gia, nếu đạt đến Đấu khí thất đoạn, cũng có thể gia nhập Tiêu gia, trở thành một thành viên của Tiêu gia.
Thanh Nguyệt và Tiên Nhi đều là cô nhi, Tiêu gia đối với các nàng mà nói chính là nhà, trở thành thành viên của Tiêu gia là ước mơ của các nàng.
"Haizzz..."
Thấy hai người ngồi xếp bằng ở đó vẫn không nhúc nhích, Tiêu Nhàn bỗng cảm thấy thật nhàm chán, không biết các nàng làm sao mà chịu đựng được chuyện nhàm chán như vậy.
"Hệ thống! Đem đấu khí của ta cho ta điều ra!"
Muốn giúp các nàng một tay, Tiêu Nhàn trực tiếp hướng về hệ thống nói.
"Dựa một chút kháo! Là ta tản đi đấu khí, không phải đấu khí trong cơ thể ta! Hệ thống, ngươi mẹ nó ngu ngốc à!"
Trong lúc bất chợt cảm giác đấu khí trong cơ thể mình bị hút đi, Tiêu Nhàn sững sờ, lập tức tức giận mắng to.
Hệ thống: . . .
"Không nói sớm!"
Tiêu Nhàn cảm giác hệ thống nhất định là cố ý, không phải là muốn hố nó Đấu Giả lục tinh đấu khí, mà lại làm vậy sao?!
Hệ thống: "Cần phải! Không hố thì ta không chịu nổi!"
Nguyên bản dựa vào nhiệm vụ do Tiêu Mị dây dưa, Tiêu Nhàn là Đấu Giả lục tinh, lên tới Đấu Giả cửu tinh, cũng chỉ là tam tinh đấu khí...
Ai biết Tiêu Nhàn lại trực tiếp tán công, trực tiếp tăng lên tới Đấu Giả cửu tinh, tương đương với hệ thống đã bỏ ra thêm lục tinh Đấu Giả đấu khí, hệ thống có thể không tức sao?!
"Ai bảo ngươi tuyên bố nhiệm vụ có Bug, còn con mẹ nó chuyện!" Tiêu Nhàn phản bác.
"Nhanh lên một chút đem đấu khí cho các nàng hấp thu!"
Chưa cho hệ thống cơ hội cãi lại, Tiêu Nhàn trực tiếp ra lệnh.
"Như vậy quá lãng phí rồi..." Hệ thống vẻ mặt đau khổ.
Hai người cao nhất là Đấu khí lục đoạn, đối mặt với toàn bộ đấu khí của Đấu Giả lục tinh, sợ rằng không hấp thu được 1/20!
"Ta vui!"
Liếc hệ thống một cái, Tiêu Nhàn rất bá khí trả lời.
Phản đúng là mình hố được đấu khí, mình thích làm sao lãng phí thì làm sao lãng phí, ngươi quản được sao!!
Hệ thống: . . .
Bên cạnh, nhìn thấy hùng hồn đấu khí từ Tiêu Nhàn khuếch tán ra, vờn quanh hai người Tiên Nhi, Nạp Lan Yên Nhiên vẻ mặt ngây ngốc.
"Hắn cư nhiên đem đấu khí của mình cho hai người kia tu luyện, hắn đây là điên rồi sao?"
Mắt trợn tròn, Nạp Lan Yên Nhiên khó có thể tiếp nhận cảnh tượng trước mắt.
Thương Khung Đại Lục, thực lực chí thượng, vì tăng thực lực mà người ta làm đủ mọi cách, nhưng tiêu hao thực lực của bản thân để người khác tăng lên sự tình, nàng có thể nói là chưa từng nghe qua.
Cho đan dược thì thường, dù sao cũng là ngoại vật, nhưng cho đã tu luyện đấu khí, mẹ nó đây liền quá đáng rồi!
Cha con thân thiết cũng không thể như thế a!
Nạp Lan Yên Nhiên càng ngày càng xem không hiểu Tiêu Nhàn rồi, rõ ràng là thiên tài, lại không tu luyện mà làm cá mặn, khiến nàng đều tin vào lời nói vu vơ của đế đô...
Hiện tại, lại còn dùng đấu khí của mình cho thị nữ tu luyện, chẳng lẽ yêu nghiệt chính là dạng này muốn làm gì thì làm sao?
Nàng... không hiểu! !
Cảm nhận được đấu khí trở nên nồng đậm hơn, Tiên Nhi và Thanh Nguyệt tuy không biết chuyện gì xảy ra, cũng không dừng lại, ngược lại càng thêm tăng cường hấp thu đấu khí.
"Ừ! Không sai! Không sai!"
Thấy vậy, biết không có chuyện gì của mình, cưỡi Cân Đẩu Vân, Tiêu Nhàn hướng về phòng của Tiêu Viêm thổi tới, để tỏ "thăm hỏi", nhân tiện xem chút trò vui.
Phù phù...
Đột nhiên, từ Cân Đẩu Vân phía trên rơi xuống một vật, Tiêu Nhàn như không thấy, tiếp tục đi về phía trước.
Bên cạnh, ngửi thấy hương thơm từ túi thức ăn tỏa ra, Nạp Lan Yên Nhiên thèm ăn đại động.
Làm sao bây giờ? Thật sự đói a!
Không được, là đồ của tên đó, mình không thể ăn! —— ngạo kiều thiên sứ nhỏ.
Bây giờ các nàng đang tu luyện, cũng không có ai nhìn thấy, sợ cái gì? Lẽ nào ngươi không đói bụng sao! —— tiểu con sâu thèm ăn.
Nạp Lan Yên Nhiên lâm vào giằng co, đã hai ngày hai đêm chưa ăn cơm rồi, nàng thực sự có chút không trụ được nữa.
Gò má vốn mịn màng, lúc này trông có vẻ hơi tiều tụy, sắc mặt tái nhợt rõ ràng là thiếu dinh dưỡng...
"Mặc kệ! Dù sao cũng không có ai nhìn thấy!"
Liếc nhìn xung quanh, ngoại trừ các nàng thật không có ai, Nạp Lan Yên Nhiên nhất thời không nhịn được, nhặt lên ăn.
Hí... Thật là thơm!
"Ồ... Đùi gà của ta đâu?!" Đột nhiên, giọng nói của Tiêu Nhàn vang lên.
Ưm ưm...
Đùi gà của Nạp Lan Yên Nhiên trực tiếp rơi trên mặt đất, thần sắc ngây ngốc nhìn người trước mắt...