Chương 16: Kế hoạch mở rộng cửa hàng
Sau khi bị Trần Minh thẳng thừng từ chối, Âu Dương lão tộc trưởng cũng không tỏ vẻ thất vọng nhiều, mà chỉ nói: "Đã vậy thì ta cũng không ép người. Vài ngày nữa ta sẽ cho người đưa đến mấy con Tiểu Hỏa Khuyển, mong Trần lão bản giúp chúng tiến hóa."
"Đương nhiên không thành vấn đề!"
Trần Minh đáp ứng ngay tắp lự.
Mấy vụ tiến hóa này đúng là quá hời.
Vốn liếng chỉ tốn hai khối hỏa viêm kết tinh, lại còn không chiếm suất đặc huấn.
Còn việc có thành công hay không thì đành trông chờ vào may mắn của mấy con Tiểu Hỏa Khuyển thôi.
Sau khi dặn dò Âu Dương lão tộc trưởng các yêu cầu đối với Tiểu Hỏa Khuyển, Trần Minh tiễn hai người ra về.
Tiền công bồi dưỡng Quang Minh Độc Giác Thú, Âu Dương lão tộc trưởng đã trả trước hai ngàn vạn, coi như cọc cho một ngàn vạn trước đó, vị chi riêng vụ bồi dưỡng Quang Minh Độc Giác Thú đã đút túi trọn ba ngàn vạn!
Tiêu kiểu gì cho hết!
Nhiều tiền thế này tiêu sao cho xuể!
Trần Minh hăm hở mở ngay hệ thống thương thành.
Liếc qua số dư, tận hơn 5,300 điểm tinh sủng.
Toàn bộ là chiến lợi phẩm hắn thu được dạo gần đây.
Phần lớn là từ Âu Dương gia tộc và đội của Lăng Liệt, còn lại là nhờ bán đan dược.
Sau một hồi cân nhắc, Trần Minh móc ra năm trăm tinh sủng điểm để bắt đầu tăng mặt hàng.
Đầu tiên là các loại trái cây thuộc tính.
Giá nhập mỗi quả là mười điểm thuộc tính.
Loại trái cây này rất kỳ diệu, ăn vào có xác suất lĩnh hội kỹ năng mới, đồng thời tăng cường nguyên tố lắng đọng trong cơ thể sủng thú.
Trước kia hắn cho Đoàn Tử ăn chính là loại này.
Mỗi loại hắn đều hốt hai quả, loại hiếm thì lấy một.
Xong xuôi thì bày hết lên kệ.
Dù gì thiếu thì mua thêm trong Thương Thành cũng được.
Ngay sau đó, hắn vung tay ba ngàn mua một bộ phòng ngự đặt trong tiệm!
Cuộc trò chuyện với Âu Dương lão tộc trưởng hôm nay đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho hắn.
Hắn vẫn xem nhẹ sức ảnh hưởng của Sí Diễm Vương Khuyển đối với thế gian.
Âu Dương gia tộc có ý muốn kết giao, nhưng nhỡ đâu có kẻ xấu biết chuyện, liều mạng chơi tới bến, chỉ dựa vào Đoàn Tử Phồn Tinh cấp thì khó lòng chống đỡ.
Đúng vậy, nửa tháng nay dưới sự đầu tư đủ loại tài nguyên của Trần Minh, chiến lực của Đoàn Tử đã có bước tiến vượt bậc.
Nhưng trước mặt cường giả chân chính vẫn còn kém xa!
Bộ phòng ngự này có thể chống được công kích cấp Hỗn Độn.
Nhớ kỹ trọng điểm.
Chỉ có thể chống đỡ thôi!
Không hề có biện pháp phản công nào.
Nói trắng ra, nếu người ta thực sự đánh tới cửa, Trần Minh chỉ còn nước làm con rùa rụt cổ.
Còn dư một ngàn tám trăm điểm, Trần Minh chọn tới chọn lui rồi mua mười quyển sách kỹ năng.
Mỗi quyển trị giá tám mươi tinh sủng điểm!
Mấy quyển sách này khác hoàn toàn so với mấy cái máy học kỹ năng bán ngoài thị trường!
Mua máy về còn cần ngự thú sư và sủng thú tốn công luyện tập!
Ngộ tính cao thì một hai tuần có thể học được.
Ngộ tính kém thì tính bằng tháng.
Tốn thời gian tốn sức!
Sách kỹ năng thì khác, là vật phẩm dùng một lần, dùng xong là ngự thú học được kỹ năng ngay tắp lự!
Sau đó chỉ cần luyện tập một hai ngày là có thể thuần thục.
Giảm thiểu đáng kể chi phí thời gian!
Đương nhiên, giá cũng chát hơn.
Một ngàn điểm còn lại Trần Minh không định dùng vội, để dành đó đề phòng bất trắc.
Khi Trần Minh vừa bày biện xong mấy món hàng mới lên kệ thì một giọng nói vang lên trong đầu.
【 Đinh! Phát hiện túc chủ bán đủ ba loại mặt hàng, đạt điều kiện nâng cấp cửa hàng! Mở nhiệm vụ! 】
【 Nhiệm vụ nâng cấp cửa hàng: Mở rộng quy mô, diện tích cửa hàng mới cần gấp ba hiện tại! 】
Hả?
Lại muốn mở rộng á!
Trần Minh không ngờ lại có chuyện này.
Nhưng ngẫm lại thì cũng hợp lý, tiệm tinh sủng kiếm bộn thế này mà diện tích lại bé tí, đúng là không xứng tầm.
Nói đến mở rộng.
Hắn nhắm ngay hai cái cửa hàng bên cạnh trước tiên.
Bên trái tiệm tinh sủng là một tiệm cơm, bên phải là một tiệm chuyên tắm rửa cho sủng thú.
Tiệm cơm làm ăn cũng tàm tạm, tháng nào cũng có lãi.
Nhất là dạo này tiệm tinh sủng của Trần Minh nổi như cồn, lượng khách cũng tăng lên đáng kể.
Còn tiệm tắm sủng thú thì khác.
Ở cái thế giới này, hễ cái gì dính dáng đến sủng thú là hốt bạc.
Tiệm tắm bên cạnh mỗi tháng cũng kiếm được cả trăm vạn!
Ngày lễ tết còn có thể vọt lên cả chục triệu!
Nói chung, với nhiều cô gái, thực lực sủng thú mạnh hay yếu không quan trọng, quan trọng là đẹp trai xinh gái!
Thực tế là nhiều nữ ngự thú sư khi chọn ngự thú thường ưu tiên mấy con dễ thương.
Trần Minh đến tiệm cơm trước, dùng tiền đè người, ông chủ chịu thua, hai bên ký hợp đồng, tiệm này vốn là của ông ta, Trần Minh mua lại với giá năm trăm vạn.
Cái giá này phải nói là quá hời, dựa vào độ hot của tiệm tinh sủng, tiệm cơm này mỗi năm cũng kiếm được hơn trăm triệu.
Người có mắt nhìn đều thấy tiệm tinh sủng đang trên đà phát triển, khách khứa chỉ có tăng chứ không giảm.
Ông chủ dĩ nhiên cũng thấy điều đó.
Nhưng dưới chính sách "cây táo đỏ và cây gậy" của Trần Minh, ông ta cuối cùng vẫn phải chịu thua!
Sau khi ký kết xong, Trần Minh cất hợp đồng vào phòng cẩn thận.
Rồi hắn sang tiệm tắm sủng thú bên cạnh.
Lúc này đã gần tối, trong tiệm không có khách, chỉ có hai chị em chủ quán.
Thấy Trần Minh bước vào, cô chị tươi cười: "Trần lão bản, hôm nay rảnh ghé bên này chơi à?"
Tiệm tắm sủng thú của cô vị trí cũng được, nhưng không có gì đặc sắc nên làm ăn cứ làng nhàng.
Nếu không có mấy cô bạn thân thường xuyên ủng hộ thì có lẽ cô đã dẹp tiệm từ lâu rồi.
Cũng may dạo này lượng khách tăng lên, kéo theo doanh thu cũng khá hơn.
"Trần Minh ca ca!"
Cô em đứng bên cạnh cũng líu lo gọi.
"Hà Diệp, Hà Ly, lâu rồi không gặp." Trần Minh cười đáp.
Hồi mới mở tiệm tinh sủng, hai chị em cũng từng sang tham quan.
Hơn nữa tiệm của Trần Minh dạo này thay đổi nhiều, Hà Ly thỉnh thoảng cũng sang dạo.
Cô bé bảo năm sau mình sẽ thức tỉnh làm ngự thú sư nên sang ngó nghiêng sủng thú trước.
Vì thế mà cô bé rất thân với Bôn Lôi Xà.
Trần Minh không vòng vo mà đi thẳng vào vấn đề, nói rõ ý định của mình.
Nghe xong, Hà Diệp không vội trả lời mà cau mày suy nghĩ.
Tiệm tắm sủng thú này là nguồn thu nhập duy nhất của hai chị em.
Trần Minh tuy nói sẽ không bạc đãi, sẽ trả thêm tiền.
Nhưng Hà Diệp biết rõ, tiền đó là nhất thời, dùng hết là hết!
Không như tiệm tắm sủng thú, còn tiệm là còn khách, tháng nào cũng có thu nhập, như vậy mới có tương lai!
Đáng lý ra, với hoàn cảnh của gia đình, cô nên từ chối ngay.
Nhưng lúc này cô lại có những băn khoăn riêng.
Một mình cô xoay sở tiệm này quá mệt mỏi!...