Chương 17: Nhục Thân Đạo (2)
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lý Hạo nhăn nhó.
Hắn cắn răng xem tiếp một lát, cuối cùng vẫn dứt khoát từ bỏ.
Ngay cả việc nắm bắt cơ sở cũng rất khó.
“Lúc trước xem tiểu tử thúi kia luyện kiếm, cũng phải xem mấy ngày, mới thu thập được “Hải Vô Nhai", đó còn là xem người ta trực tiếp diễn luyện, đây là tự học..."
Lý Hạo lắc đầu, vẫn nên đợi mình tích lũy được điểm kỹ nghệ, nâng cao nhục thân đạo rồi thử lại sau.
Hắn để Tuyết Kiến bế mình xuống lầu.
Những bí kíp loại khác, tuy rằng Lý Hạo cũng muốn học, nhưng hiển nhiên tạm thời không có nhiều tinh lực như vậy.
Không có điểm kỹ nghệ, tất cả đều vô dụng, vấn đề lại quay trở về... thiếu công cụ hình người.
Ra khỏi Thính Vũ lâu, Lý Hạo tạm biệt tiểu cô nương biết cách ứng xử này, sau đó cùng Triệu bá quay trở về Sơn Hà viện.
“Hạo ca ca.”
Thấy Lý Hạo trở về, Biên Như Tuyết lập tức chạy đến, chân nhỏ vấp một cái, suýt chút nữa ngã sấp xuống.
“Đừng vội, đừng vội.” Lý Hạo vội vàng nói.
“Hạo ca ca đi đâu vậy, sau này cũng đưa Tuyết Nhi đi cùng được không?” Biên Như Tuyết bĩu môi, ánh mắt tha thiết nhìn hắn.
Một năm nay, tiểu nha đầu đã bám dính lấy Lý Hạo, buổi tối còn ôm gối, chui vào phòng Lý Hạo, chỉ có như vậy mới chịu ngoan ngoãn đi ngủ.
Lúc đầu, Lý Hạo đuổi nàng đi mấy lần, nhưng tiểu nha đầu đều tỉnh giấc giữa đêm, khóc lóc chạy đến tìm Lý Hạo, dáng vẻ nước mắt lưng tròng, khiến Lý Hạo rốt cuộc cũng không đành lòng.
Cũng may giường lớn, thân thể hắn cũng nhỏ, thêm một người cũng không sao, tiểu nha đầu ngủ cũng ngoan ngoãn, không ồn ào, bèn mặc kệ nàng như vậy.
“Ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cần ở lại đây, ta có đi đâu cũng sẽ trở về.” Lý Hạo xoa đầu nàng, nói.
Các gia đinh, tỳ nữ bên cạnh đã sớm quen với cảnh tượng này, cũng không kinh ngạc.
“Ngoéo tay.”
Biên Như Tuyết đưa bàn tay nhỏ ra.
Lý Hạo bất lực, dỗ dành nàng, ngoéo tay.
“Không được nuốt lời, người nói đó, ai nuốt lời người đó là cún con.” Biên Như Tuyết bĩu môi, nói.
“Được, được, được.” Lý Hạo bất lực.
...
Những ngày sau đó, Lý Hạo quyết định bộc lộ thiên phú Kỳ Đạo của mình, bắt đầu ngang ngược yêu cầu các gia đinh, tỳ nữ cùng đánh cờ.
Ai không nghe lời, liền để Triệu bá đánh ba gậy.
Ba gậy đánh xuống, tuy rằng không đến mức da tróc thịt bong, nhưng cũng đủ để nửa ngày không dám ngồi xuống.
Dưới sự áp bức của tiểu thiếu gia, đám tỳ nữ, gia đinh chỉ có thể thay phiên nhau lên bàn cờ.
Theo thời gian dần trôi qua.
Trong sân xuất hiện hai khung cảnh, một bên là một lớn một nhỏ, Lâm Hải Hà dạy Biên Như Tuyết kiếm thuật và quyền cước đơn giản.
Đây không phải chính thức tu luyện, chỉ là luyện chiêu thức, làm quen với võ cảm.
Quá trình thỉnh thoảng cũng có đau đớn, nhưng tính cách của tiểu nha đầu lại rất cứng cỏi, chưa từng khóc lóc vì chuyện này.
Còn một bên khác, lại vô cùng náo nhiệt.
Một đám gia đinh vây quanh đình, Lý Hạo cùng một người trong số đó đánh cờ, những người khác được hắn ra lệnh, phải đứng bên cạnh học tập.
Trong số những gia đinh này, có người hoàn toàn không hiểu Kỳ Đạo, có người lại không biết học được từ đâu, Lý Hạo phát hiện, đánh cờ với những người có kì nghệ, nếu mình thắng, điểm kinh nghiệm tăng lên không phải là 1 điểm, mà là 2 điểm, thỉnh thoảng còn có 3 điểm!
Ngược lại, đánh cờ với những kẻ không hiểu, cho dù thắng, cũng chỉ là 1 điểm kinh nghiệm.
Nếu đối phương bất cẩn đánh cờ sai quy tắc, còn khiến cả ván cờ bị hủy.
Vì vậy, dần dần những gia đinh này không cần phải thay phiên nhau nữa, Lý Hạo chọn ra hai người có kì nghệ tốt nhất trong số đó, ngày nào cũng cày điểm kinh nghiệm cùng mình.
Chớp mắt, Lý Hạo đã năm tuổi.
Năm nay, chiến sự ở biên giới Yến Bắc càng thêm căng thẳng, chiến báo liên tục, vũ khí và lương thực đều có vấn đề, Bình Định vương cấu kết với đại yêu, đằng sau còn liên quan đến một thế lực khác, khiến cục diện chiến tranh càng thêm phức tạp và khó khăn.
Phủ Thần Tướng bàn tán xôn xao, lo lắng cho tiền tuyến.
Nghe nói triều đình cũng vì chuyện này mà ngày nào cũng tranh luận không ngớt, có rất nhiều đề xuất.
Dù trận phong tuyết này tràn vào Sơn Hà viện, lại không rơi vào hai bóng dáng nhỏ bé kia.
Năm tuổi, Lý Hạo vẫn tiến hành Lượng Cốt như thường lệ.
"Xương cốt yếu ớt, vô dị sắc, vô dị quang, vô ngưng tủy..."
Người Lượng Cốt cho Lý Hạo là một lão đạo được mời từ Thanh Khâu sơn, tóc bạc phơ nhưng khuôn mặt trẻ trung, hắn kinh ngạc nhìn tiểu nam hài trước mặt, nếu không phải có đại phu nhân Lý gia ở bên cạnh, thậm chí hắn còn nghi ngờ, đây có phải là ly miêu tráo thái tử, ân oán chốn hầu môn, đã âm thầm đánh tráo tiểu thiếu gia không.
"Cốt tư, hạ hạ đẳng, chiến thể chưa nhập phẩm cấp, chỉ là xương cốt của hài tử bình thường."
Cuối cùng lão đạo cũng đưa ra kết quả Lượng Cốt.