Tu La Thiên Đế

Chương 5: Linh Châu Thảo (2)

Chương 5: Linh Châu Thảo (2)
Ngồi vào ghế đá nghiên cứu Linh Châu thảo, còn cái gì “Ngươi chờ ta”
“Ta muốn phế bỏ ngươi” “Có phục hay không”… Tám năm qua hắn đã sớm nghe chán.
- Tần Mệnh, ta nghe được rồi!
Triệu Liệt thiếu chút nữa lại xông ngược về.
- Ta chính là nói cho ngươi nghe.
Triệu Liệt vừa muốn phát điên thì bị mấy đệ tử bên cạnh mau chóng đè lại, lôi kéo rời khỏi. Tên biến thái này vậy mà là tầng ba Linh Vũ, không trêu chọc nổi, mau mau rút.
- Tần công tử, ngươi tầng ba Linh Vũ?
Thải Y không thể tin được. Hai tháng trước Tần Mệnh vẫn chưa thể lộ ra linh.
Lực ở ngoài, làm sao đột nhiên lại đạt tới tầng ba? Tuy nói Tần Mệnh trong mấy tháng này xuất quỷ nhập thần, có chút quái lạ, nhưng cũng không đến nỗi tăng nhanh như vậy.
- Năm ngày trước đột phá tầng ba.
- Làm sao ngươi làm được?
- Mơ mơ hồ hồ liền đột phá.
- Ta mới không tin đây.
Thải Y nhìn Tần Mệnh là lạ, trong lòng rất cảm khái. Những người kia chèn ép hắn tám năm, cuối cùng vẫn bị hắn lật người. Hắn không được người ngoài trợ giúp, không có trưởng lão chỉ đạo, hoàn toàn dựa vào tìm tòi nỗ lực của bản thân. Hắn có thể hoàn thành cảnh giới Thối Linh tiến vào Linh Vũ đã rất đáng sợ, bây giờ lại tiến vào tầng ba Linh Vũ, ngay cả nàng đều cảm thấy chuyện có chút kỳ lạ.
- Hai tháng tăng lên tầng ba, không tính khuếch đại đi, đây chỉ là ba tầng sơ kỳ của cảnh giới Linh Vũ mà thôi.
- Làm sao không khuếch đại, năm đó ta cũng dùng hai tháng mới tới ba tầng sơ kỳ của cảnh giới Linh Vũ. Nhưng đó là có trưởng lão tự mình dạy dỗ, còn có võ pháp phụ trợ.
- Đừng tự ti, dung mạo của ngươi xinh đẹp, bây nhiêu liền được rồi.
Thải Y le lưỡi.
- Liền ngươi biết nói.
- Dùng Linh Châu thảo như thế nào mới có thể phát huy hiệu quả lớn nhất?
- Cứ ăn trực tiếp là được rồi. Sở Hoa trưởng lão ra tay thật sự là hào phóng, thế mà cho Triệu Liệt trung phẩm linh túy.
- Linh túy chia làm hạ phẩm trung phẩm cùng thượng phẩm. Đệ tử bình thường theo lệ mỗi tháng được phân phát vài cây hạ phẩm linh túy, đương nhiên là thân phận nô bộc giống như Tần Mệnh sẽ không có. Trung phẩm linh túy là thứ mà chỉ những đệ tử thân truyền mới có tư cách hưởng dụng đến. Còn thượng phẩm linh túy thì Kim Linh đệ tử đều chưa chắc có vài cây. Thanh Vân tông ở việc phân phối tài nguyên chấp hành nghiêm ngặt quy tắc dựa theo đẳng cấp của đệ tử để làm.
- Vậy ta không khách khí.
Tần Mệnh thật sự chưa từng dùng qua hạ phẩm linh túy nên rất chờ mong hiệu quả của nó.
- Bây giờ ngươi ở cảnh giới Linh Vũ, càng về sau càng cần linh túy, nếu không chúng ta chuẩn bị một ít cho ngươi?
- Không cần, ta sẽ tự nghĩ biện pháp.
Trước đây Nguyệt Tình đã lén lút cho hắn rất nhiều thứ, kết quả sau khi bị phát hiện là bị phạt cùng nhau. Từ đó sau khi khi trừ phi là thuốc nước bình thường và thức ăn, hắn sẽ không nhận đồ Nguyệt Tình tặng. Càng quý giá càng không thể nhận, hắn không muốn lại gây phiền toái cho Nguyệt Tình.
- Hiện tại tỷ tỷ Triệu Mỹ của Triệu Liệt đã là tầng sáu Linh Vũ, ngươi chú ý một chút, có thể trốn liền trốn. Ta về trước đây, nhớ ăn bánh ngọt lúc còn nóng.
Thải Y nói.
Lời từ biệt với Tần Mệnh thuận tiện cũng chào lão nhân.
Lão nhân cũng ăn xong rồi, lại yên lặng trở lại ngồi bên cạnh ngôi mộ.
Tần Mệnh chút bánh ngọt còn lại đặt lên bàn đá cho lão nhân.
Hắn ngồi xếp bằng trên ghế đá lần thứ hai, ăn vào Linh Châu thảo rồi bắt đầu luyện hóa linh lực tinh khiết bên trong không có võ pháp?
Thực ra hắn có, là học trộm, chỉ là không ai biết. Không có ai chỉ đạo? Hắn có thiên phú, biết tự tìm tòi, dám tự thử nghiệm.
Không thể vào Diễn võ trường mài dũa? Hắn khiêu chiến người có thể khiêu chiến khắp cả Thanh Vân tông. Hắn có cái gì? Thiên phú cùng nghị lực! Chính là dựa vào nghị lực cùng với học trộm và tự tìm hiểu, Tần Mệnh mình hoàn thành cảnh giới Thối Linh, bước vào cảnh giới Linh Vũ. Thế nhưng chính Tần Mệnh cũng cảm giác được thực lực mình sau khi tiến vào cảnh giới Linh Vũ tăng lên quá nhanh, dường như dễ dàng hơn so với những người khác. Hai tháng, tầng ba?
Tăng lên có chút khoa trương.
Tần Mệnh nghĩ tới nghĩ lui rồi nghĩ tới Sinh Sinh Quyết. Nghiên cứu dài tới ba năm, hai năm mới thấu hiểu. Tuy rằng làm mất rất nhiều thời gian và tinh lực của hắn, nhưng chỗ tốt đạt được là vô cùng lớn, sinh mệnh khí đến từ trong thiên địa tựa hồ đang cải tạo hắn, để thể chất của hắn ở thời khắc quan trọng nhất của thời kỳ thiếu niên tiến hành lột xác càng vi diệu hơn. Đây là suy đoán của chính Tần Mệnh, cũng đã từng hỏi lão nhân nhưng lão nhân chỉ im lặng.
Linh lực bên trong Linh Châu thảo đúng là cuồn cuộn, ít nhất có thể so với hơn trăm hạ phẩm linh túy. Tần Mệnh luyện hóa đến tận đêm khuya, mới toàn bộ chúng nó biến thành linh khí trong cơ thể mình. Dược hiệu đặcb iệt bên trong Linh Châu thảo cũng đang tẩm bổ thân thể bị thương của Tần Mệnh, trợ giúp chúng nó khép lại. Tần Mệnh mới đột phá đến tầng ba Linh Vũ năm ngày trước, một cây Linh Châu thảo càng để hắn vững chắc cảnh giới này.
Hắn rõ ràng có thể cảm nhận được linh lực trong cơ thể dồi dào rất nhiều. Linh thảo quả nhiên là thứ tốt, lúc nào có thể lại được thêm một cây? Trưởng lão Sở Hoa chắc là muốn dùng cây Linh Châu thảo này giúp Triệu Liệt ổn định cảnh giới, đồng thời để hắn ở Vũ Tông các đột phá đến tầng bốn. Như vậy chính nàng có mặt mũi, cũng có thể tránh cho người khác nói nàng lấy chuyện công làm việc tư, chọn cái truyền nhân vô dụng. Đáng tiếc lại tiện nghi cho Tần Mệnh. Tần Mệnh uốn éo thân thể đã muốn cứng ngắc, trăng sao giữa trời sáng rực như nước. Xa xa có thể nghe được bên trong Thanh Vân tông còn có người đang luyện võ, thế nhưng nhà kho này lại rất yên tĩnh.
Lão nhân vẫn yên lặng ngồi bên ngôi mộ như cũ. Ngôi mộ có bia nhưng trên bia mộ lại không có chữ.
- Lão gia tử, đến trong buồng ngủ đi, đừng để bị cảm lạnh.
Mi mắt lão nhân giật giật, dường như từ trong suy nghĩ trở lại hiện thực.
Hắn nhíu mày nhìn Tần Mệnh một chút. Đêm nay, trong ánh mắt của hắn.
Giống như có thêm vài phần đặc biệt, ít nhất không còn trống rỗng vô hồn như trước.
- Nếu không ta lấy cái thảm bông đến cho ngươi?
Tần Mệnh đang muốn rời khỏi, một đạo âm thanh hờ hững có chút khàn khàn như từ thăm thẳm bay tới:
- Âm dương liền khiếu, tinh hồn xuyên vị, miễn cưỡng dịch khí.
- Cái gì?
Tần Mệnh quay đầu lại.
Lão nhân quay lưng với hắn, yên lặng nói nhỏ:
- Tức giận nhập thể, xoay quanh chuyển lên, như sừng dê mà lên...
- Sinh Sinh Quyết?
Trong lòng Tần Mệnh chấn động, lẽ nào là một phần khác của Sinh Sinh Quyết.
- Mang chín trong một, tả ba hữu bảy, hai bốn là vai, sáu tám là chân, năm nằm trong đó. Dương ở bốn chính, âm quy bốn ngung, năm ở giữa, điều đình âm dương. Trên ứng Bắc đẩu, dưới ngự tám phương.
- Giảm và tăng thay đổi, ở tận trong đó.
- Sinh Sinh Quyết? Đoạn thứ hai của Sinh Sinh Quyết!
Tần Mệnh cảm thấy vui mừng kinh ngạc, quá đột nhiên, quá hưng phấn. Năm năm trôi qua, rốt cuộc cũng có đoạn thứ hai của Sinh Sinh Quyết. Hắn đối với lão nhân cúi đầu thật sâu để cảm tạ, lập tức ngồi trở lại ghế đá, đọc thầm nhiều lần nhớ kỹ ở trong đầu. Đoạn này lẽ nào liên quan với phương thức vận khí ở bên trong cơ thể? Trước đây tu luyện đoạn Sinh Sinh Quyết đầu tiên chỉ là dạy Sao hắn hấp thu tức giận trong thiên địa, làm sao ngấm vào trong thân thể, ngoài ra không có giới thiệu gì khác. Tần Mệnh còn xoắn xuýt sinh mệnh khí có thể hay không vận chuyển ở trong kinh mạch giống như linh khí đây, hiện tại có thể xem là có phương pháp.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất