Tu Luyện Tiêu Hao Thanh Máu? Nhưng Ta Vô Hạn Hồi Máu A!

Chương 33: Linh Giới Thông Đạo

Chương 33: Linh Giới Thông Đạo
"Tế tự đại nhân, không đến mức chứ?"
Nhìn cái kia thông hướng thế giới không biết, tên thủ lĩnh thú nhân khôi ngô dị thường kia nhỏ giọng nói.
Dù không biết về Linh giới, hắn cũng biết, thứ trước mắt là Linh giới thông đạo.
Nó có thể để quái vật từ thế giới kia giáng lâm.
Lời còn chưa dứt.
Lão thú nhân khom người liền dùng quải trượng gõ đầu hắn, răn dạy:
"Sao lại không đến mức? Chiêu này của lão phu, đặt ở chỗ nhân loại, gọi là trần trụi dương mưu."
Giọng điệu mang theo vài phần dương dương tự đắc, rõ ràng hết sức hài lòng với "bút tích" của mình.
Thủ lĩnh thú nhân lộ vẻ khổ tư, như đang lý giải ý nghĩa trong lời nói.
Một lúc lâu sau, gã mới mở miệng:
"Đúng đúng đúng, ngươi lão thật là cáo già..."
Vừa dứt lời, lại bị gõ vào sọ não.
"Đánh rắm, gọi là đa mưu túc trí, kinh thiên động địa chi trí."
Có lẽ thấy vậy gã "ngốc đại cá tử" này không hiểu, lão thú nhân nghĩ rồi giải thích:
"Chỉ bằng bọn não toàn cơ bắp như các ngươi, còn không biết sẽ để lọt bao nhiêu người. Nhưng có lối đi này, nhân loại chắc chắn từ bỏ tinh cầu này, thậm chí dùng vũ khí phá hủy."
Linh giới là nơi nào?
Văn minh liên hành tinh công nhận là hố phân.
Giờ nhà ngươi có thêm một cái ống cống, điên cuồng xả nước bẩn, thậm chí nước bẩn còn có dị biến quái vật.
Huống hồ, Linh giới không chỉ có quái vật, còn có chân chính thần chỉ.
Nếu dẫn tới những tồn tại này chú ý, đừng nói cái Sồ Điểu tinh nhỏ bé này, cả Liên minh Nhân loại cũng gặp đại phiền toái.
"Việc các ngươi cần làm tiếp theo là giết thật nhanh, khiến đám nhân loại kia tuyệt vọng, sợ hãi, hoảng sợ. Càng nhiều người tuyệt vọng, tỉ lệ thành công của chúng ta càng lớn."
Lão thú nhân khom người vừa nói vừa run rẩy, rất hài lòng với kế hoạch của mình.
Chỉ cần thành công, trước khi hồn về Thú Thần chi hương, lão còn có thể cho Liên minh Nhân loại một đòn đau đớn.
"Được thôi, ngươi lão nói sao cũng được, ta bảo đám tiểu tử động thủ."
Thủ lĩnh thú nhân gãi đầu, không hiểu cũng không sao, có chiến đấu là được.
"Caligula!"
Theo tiếng gầm giận dữ.
Đám thú nhân vừa từ phi thuyền đổ bộ xuống tập hợp lại, lỏng lẻo vây quanh một chỗ.
"Các tiểu tử, giết cho ta, phá hủy mọi sinh mệnh, nghiền nát chúng! !!!"
"Caligula! Caligula!"
"Caligula! Caligula!"
Thú nhân reo hò, nhiệt tình như lửa.
Từng tên thú nhân cầm đại bổng, trên phi thuyền, từng chiếc xe hình thù kỳ quái được mở ra.
Những cỗ máy giống SUV này kế thừa phong cách thú nhân.
Rách nát vẫn chạy được, thậm chí có chiếc lốp xe thiếu tận ba, nhưng không ảnh hưởng đến việc di chuyển.
Bành! Bành! Bành!
Gần như cùng lúc, vài thú nhân đánh nhau vì tranh giành ghế ngồi.
"Haiz..."
Lão thú nhân khom người thở dài.
"Trông cậy vào bọn hàng mã này, đại sự bao giờ mới thành."
Miệng nói vậy, tay vẫn không ngừng, quải trượng phát ra tiếng ào ào.
Cánh cổng vốn đã yên lặng, lúc này đi ra từng con Tầm Huyết Ma Khuyển.
"Theo bọn chúng, bọn chúng sẽ dẫn các ngươi tìm tới con mồi, mang đầu chúng về!"
Theo lời lão thú nhân khom người, thủ lĩnh thú nhân tiện tay ném một thú nhân bay đi, đoạt vị trí ghế phụ, vung tay hô:
"Caligula!"
"Caligula! Caligula!"
Đám thú nhân nhanh chóng tìm vị trí, không được thì leo lên xe, cuối cùng cũng phân phối xong.
Chúng đi theo Tầm Huyết Ma Khuyển, bắt đầu tìm kiếm.
Khi đám thú nhân rời đi, trong thông đạo rộng mở, một bóng người mơ hồ muốn xuyên qua, nhưng bị một lớp màng vô hình ngăn lại.
Thử vài lần, bóng người cuối cùng lùi vào trong thông đạo.
...
Từng chiếc xe hơi rách rưới chạy trên hoang dã.
Thú nhân thỉnh thoảng lại reo hò.
"Thủ lĩnh, thủ lĩnh, bên kia, bên kia."
Thú nhân lái xe buông vô lăng, chỉ vào một vùng cỏ dại.
Nơi ngón tay chỉ có một bóng người bối rối đứng lên.
Người đó quay người định chạy.
Nhưng sau lưng truyền đến tiếng xé gió.
Một cây trường mâu to bằng cánh tay người xé gió, xuyên qua người đang bỏ chạy.
Phốc!
Nhìn người bị xỏ ngực, đóng đinh xuống đất.
Thú nhân trên xe cười sảng khoái.
"Caligula! Caligula!"
Khi xe đi ngang qua, một thú nhân nhảy xuống, lấy dây thừng chắc chắn, một đầu buộc vào tay thi thể, đầu kia tùy ý buộc vào xe.
"Thủ lĩnh đại nhân, đám nhân loại kia yếu đuối thật, sao giống loài này sống được đến giờ?"
Tên thú nhân vừa buộc xong nhìn mười mấy thi thể bị kéo lê phía sau, nhịn không được nói.
Bọn chúng đến đây mấy ngày nay.
Từ háo hức ban đầu đến giờ thấy chán.
Đối với kẻ địch không phản kháng, giết chẳng còn hứng thú.
Nếu không có lệnh của Thú nhân tướng quân, chúng thậm chí không muốn đi săn.
"Nhân loại là vậy, ngoài vài cá thể xuất sắc, còn lại chỉ là số đông. Loại này không có tư cách sống."
Thủ lĩnh thú nhân bình thản nói.
Vài ngày đi săn, gã cũng không thấy vừa ý.
Con mồi không phản kháng, thì gọi gì là con mồi?
"Đừng dài dòng, nói xem mấy ngày nay ta giết được bao nhiêu?"
"Hình như mấy ngàn, hay gần vạn rồi?"
Bị hỏi câu cần dùng não, tên thú nhân bẻ ngón tay tính nhẩm, cho ra đáp án mơ hồ.
Nghe con số này, thủ lĩnh thú nhân ngồi cạnh tài xế có chút không vui.
"Mới một vạn? Ta nghe đội khác săn được gần hai vạn rồi. Ta phải tăng tốc, dám làm lão tử mất mặt trước mặt tướng quân, ta sẽ tự tay đập nát sọ chúng... "
"Thật á?"
"Không đúng, đây là khen thưởng các ngươi, dám làm ta mất mặt, ta phạt các ngươi ngồi lì trong văn phòng bỏ hoang, mỗi ngày làm 8 tiếng công việc vũ trụ cần động não, hết giờ thì không được chiến đấu, phạt nghe nhạc nhân loại, xem TV nhân loại!"
Đám thú nhân còn định cãi thử, sắc mặt đại biến.
Nghĩ đến việc ngồi một chỗ tám tiếng, còn khó chịu hơn cả giết chóc.
"Thủ lĩnh yên tâm, bọn ta nhất định không để ngươi mất mặt."
Chúng vội vàng đảm bảo.
Đúng lúc này.
Xe dừng lại, xung quanh xông ra từng bóng người.
Mỗi người mặc giáp chiến đấu Nano, tay cầm dao quân dụng hợp kim.
"Không tránh được, chỉ có phản kháng mới có đường sống, theo ta giết! !!!"
Một người nói.
Rồi dẫn đầu xông lên.
Vài thú nhân thấy mười mấy bóng người lao ra, kích động muốn đứng lên.
Nhưng một giọng nói trấn áp chúng.
"Ngồi xuống hết, đám nhân loại đó là mồi của lão, ha ha ha!"
Lời còn chưa dứt.
Thủ lĩnh thú nhân đã xông ra ngoài.
Như hổ gặp bầy dê, tùy tiện vung bổng cũng có thể giết một người.
Trong chớp mắt, gã giết một nửa số người.
Trận chiến kết thúc nhanh chóng, vài thú nhân không thể chiến đấu ủ rũ dọn chiến trường.
"Thủ lĩnh, không kéo được."
"Không kéo được thì vứt bớt đi. Chả biết tế tự đại nhân muốn làm gì, cần nhiều xác như vậy làm gì."
Nghe vậy.
Thú nhân bỏ lại hai thi thể, làm xong việc rồi lại lên xe, lái đi...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất