Chương 264: Phi Long
Lúc này, chiến sĩ Thú nhân đông đúc trong cửa thành muốn xông vào nhưng bị vô số chiến sĩ bộ lạc gắt gao ngăn trở.
Chỉ tiếc không ngăn được Mãnh tượng xung phong, tử thương vô số, dùng mạng người chồng chất mới miễn cưỡng đánh chết vài đầu Mãnh tượng.
Nếu Cổ Trần không giết trở về thì có lẽ nơi này đều chịu không nổi.
- Tộc trưởng trở lại, giết sạch những Thú nhân này!Phòng tuyến nguy cơ trùng trùng, vô số người nhìn thấy Cổ Trần giết trở về thì lên tinh thần, hò reo, bộc phát ra tiềm lực, giết Thú tộc chạy tứ tán.
Hai mặt giáp công, cuối cùng tiêu diệt hết Thú nhân xông vào cửa thành, bao gồm hai con cự thú Mãnh tượng giẫm đạp tàn phá cũng chết ở trong Cổ Trần.
May mắn bộ lạc chế tạo rất nhiều Thanh Đồng giáp có lực phòng ngự kinh người, mới miễn cưỡng ngăn trở Thú tộc điên cuồng tiến công, nếu không thì hậu quả khó đoán.
Dù vậy thì bên bộ lạc vẫn tử thương thảm trọng, thi thể, thịt nát trải đầy đất, mùi máu tươi dày đặc khiến người buồn nôn.
- Các ngươi chắn ở nơi này!Cổ Trần giết trở về, rống lớn dặn dò một câu rồi dẫn đầu nhảy lên trên tường thành.
Lúc này, trên tường thành đã tuôn ra nhiều Thú nhân, bản không cách nào ngăn trở, không có cường giả ngăn được vị cường giả Đoán Cốt cảnh Thú tộc thứ ba, như vào chốn không người.
Mắt thấy tường thành sắp bị chiếm đóng, rất nhiều chiến sĩ bộ lạc dũng mãnh không sợ chết xông tới, Đao Thuẫn thủ gắt gao chặn lại tấn công dồn dập của Thú tộc, thế này mới không bị chiếm đóng.
- Ha ha ha, Nhân tộc thật là yếu ớt, không chịu nổi một kích.
Ầm!Thú nhân Đoán Cốt cảnh kia đại sát bốn phương, một chiêu một thức oanh sát mảng lớn chiến sĩ bộ lạc, không ai có thể chắn, cực kỳ cuồng vọng.
Hắn mặt mũi dữ tợn, hai bên có hai cự thú binh Thú tộc đi theo, là loại thú binh trí lực rất thấp, sức lực thì rất mạnh.
Ba người này xông lên, căn bản không có người có thể ngăn cản.
- Tử chiến không lùi!Một đội Đao Thuẫn thủ áp sát, đội trưởng gầm lên, giơ Thanh Đồng thuẫn, tay cầm Thanh Đồng chiến đao, bất chấp tất cả giết qua, khứ ngăn trở đối phương.
Thú nhân Đoán Cốt cảnh nhe răng cười:- Tìm cái chết!Vừa dứt lời, Thú nhân Đoán Cốt cảnh vung một cây đồng thương, đang định đâm qua đại sát bốn phương, kết quả bị một khí tức mạnh mẽ tập trung vào.
- Nguy hiểm!Thú nhân Đoán Cốt cảnh giật thót tim, đang định lùi về nhưng kinh dị phát hiện một bóng người cấp tốc vọt tới, một thương đâm tới trước mặt khiến hắn cực kỳ kinh hoàng.
Đùng!Chỉ nghe một tiếng nổ trầm đục, người Thú nhân Đoán Cốt cảnh cứng ngắc, giữa chân mày bị một cây Thanh Đồng chiến thương xuyên qua, máu phun tung toé, chết không nhắm mắt.
Đến chết hắn đều không thể tin chính mình bị một thanh niên miểu sát, không có một chút năng lực phản kháng.
Kỳ thực rất bình thường, ngay cả kỵ tướng vạn hộ bên phe họ còn không đỡ nổi một chiêu của Cổ Trần đã chết, Thú nhân Đoán Cốt cảnh tiểu thành tầm thường như hắn thì sao ngăn nổi?Bùm!Cổ Trần vung tay hất bay thi thể của Thú nhân Đoán Cốt cảnh, mắt hắn bắn ra tia sáng thô bạo nhìn thi thể đầy đất.
Nơi này có chiến sĩ Nhân tộc tử thương vô số, bị đám Thú nhân này giết, tự nhiên khiến trong lòng Cổ Trần cực kỳ giận dữ.
Hiện tại nội tình của Cổ Trần còn rất mỏng, thấy tử thương thảm trọng như thế tự nhiên chọc giận hắn.
Cổ Trần hét to một tiếng:- Giết sạch chúng nó!Một người một thương bay lên, cư vung chiến thương đập từ trên cao xuống, đập xuống đầu con cự thú cao hơn ba thước.
Một tiếng giòn vang, đầu cự thú binh nổ tung, thi thể nát một đống, bị Cổ Trần một thương đập dính vách tường thành.
- Grao!Một cự thú binh khác gầm lên, vung lang nha bổng to lớn đập mạnh xuống.
Sức lực mạnh mẽ khiến người giật mình, nhưng Cổ Trần chẳng những không lùi, ngược lại chủ động vung thương đâm qua.
Keng!Một tiếng va chạm chát chúa, cự thú binh của Thú tộc cùng với binh khí bay ngang ra, rớt xuống tường thành, té chết tại chỗ.
- Các tộc nhân, giết sạch Thú nhân, chúng ta tất thắng!Tiếng quát của Cổ Trần như sấm, âm thanh truyền khắp bốn phương, vô số chiến sĩ nguy cơ trùng trùng, khổ sở chống đỡ nghe âm thanh này thì nâng cao tinh thần.
Tộc trưởng trở lại!- Tất thắng!- Vì bộ lạc, giết!Phát điên, mọi người đều điên cuồng.
Theo Cổ Trần giết ra rồi lại giết trở về, thoáng chốc đốt cháy chiến ý trong lòng các chiến sĩ bộ lạc.
Cơ hồ trong khoảnh khắc, tất cả Thú tộc trên tường thành bị giết sạch.
Hắc Thổ đang kịch chiến bỗng quát to:- Chết đi!Chiến khí toàn thân hắn sôi trào, không ngờ đột phá vào lúc này, từng luồng chiến khí bộc phát ra ngoài.
Phập!.