Chương 388: Bóng Đen Kỳ Dị
- Đừng sợ, cùng tiến lên, giết nó!Cả ba hợp sức đánh lên, mỗi người lấy ra Chân khí đánh hướng bóng đen kia.
Keng keng keng!Sương mù đen lăn lộn, hóa thành từng đợt phong nhận chặn ba Chân khí, trong phút chốc đánh ngang tay, không bên nào làm gì được đối phương.
Ngược lại là ba món Chân khí ánh sáng lu mờ, bị sương mù đen ăn mòn, ô nhiễm linh quang, lập tức mờ tối, suýt bị ăn mòn.
- Đáng chết!Thu hồi Chân khí, ba cường giả vừa kinh vừa sợ, nhìn Chân khí bị ăn mòn lởm chởm mà tim đập nhanh, suýt xoay người chạy trốn.
Bóng người này kỳ dị và cường đại làm cho người hoảng sợ.
- Chân khí đã hư hao, tự bạo đi, trọng thương nó!Ba cường giả liếc nhau, lộ ra dứt khoát, trong khoảnh khắc đạt thành hiệp nghị, lần nữa lấy ra Chân khí bị ăn mòn của họ lao vào sương mù đen, xông về phía bóng người kia.
Chợt có tiếng hét to:- Bạo!Ba món Chân khí cùng bắn ra ánh sáng chói lòa, nổ tung, tự bạo hủy diệt tại chỗ.
Gió lốc năng lượng mạnh mẽ xé rách sương mù đen, đánh bay bóng người kỳ dị kia ra xa mấy chục thước mới dừng lại.
Tất cả mọi người nhìn lại, bóng người kia run nhè nhẹ, khói đen phun trào, tầng tầng lớp lớp bao vây lấy nó, căn bản thấy không rõ hình dáng.
- Nó bị thương rồi, cùng tiến lên, diệt nó!Thấy thế, cường giả ba tộc phấn khởi cùng nhau hợp sức đánh tới, muốn đánh chết thứ kỳ dị đột nhiên xâm nhập này, giết nó.
Trên tường thành, Hắc Thổ thấy rõ cảnh này liền biết cơ hội đến.
- Các tộc nhân, đã đến lúc phản công!Hắc Thổ hét lớn một tiếng, dẫn đầu chém chết một Thú nhân, nhảy xuống dưới thành, cưỡi trên lưng Tam Giác long.
- Long kỵ, xung phong!- Lang kỵ, xung phong!Hắc Thổ, Ngưu Lực song song dẫn theo Long kỵ, Lang kỵ cùng nhau xung phong, xông hướng cửa lớn Thanh Đồng từ từ mở ra.
Bên ngoài, ba mươi Cự ma gầm rống, càn quét bốn phía, đại khai sát giới, liên quân ba tộc không ai cản nổi, căn bản là không có cách nào áp sát.
Sáu Độc Nhãn cự nhân vung chiến phủ, rộng mở phạm vi lớn, càn quét nhiều chiến sĩ Thú nhân, Kim tộc, Thạch tộc, không ai ngăn được.
Bởi vì sương mù đen xuất hiện hấp dẫn cường giả ba tộc vây công, khiến đám cự nhân rảnh tay đại khai sát giới.
Ầm ầm!Thanh Đồng đại môn mở ra, Hắc Thổ dẫn đầu lao ra, một vạn Long kỵ từ phía sau trào ra như cơn lũ lớn.
Sau lưng, Ngưu Lực dẫn dắt năm nghìn Lang kỵ tổ chức xung phong, trực tiếp giết ra ngoài.
- Nhân tộc đáng chết!- Kỵ binh xung phong, giết sạch bọn họ!Cường giả ba tộc đang chống cự bóng người trong sương mù đen kỳ dị phân tâm rống to, ra lệnh cho kỵ binh ba tộc liên hợp xuất kích, trực tiếp tiêu diệt kỵ binh Nhân tộc lao ra.
Lang kỵ của Thú tộc, kỵ binh Thạch tộc, kỵ binh giáp vàng của Kim tộc, kỵ binh ba tộc liên hợp tổ chức xung phong khủng bố, xông lên.
- Grao!Ba mươi Cự ma xung phong, cất bước chạy nhanh, nguyên một đám huơ chiến chùy Thanh Đồng xông lên trước, đi theo phía sau một vạn Long kỵ ầm ầm đè ép.
Hai dòng lũ trong khoảnh khắc đụng mạnh vào nhau.
Ầm!Trong phút chốc, người ngã ngựa đổ, Khủng lang gào thét ngã xuống, bị Cự ma giẫm lên cả người và thú thành thịt nát, chúng hung hăng va chạm, không ai địch nổi.
Một vạn Tam Giác long ở phía sau xung phong nghiền nát, một đường hất bay nhiều kỵ binh ba tộc, đạp lên thành đống thịt nát.
Cự ma, Long kỵ liên hợp xung phong, thế không thể đỡ.
Đại chiến thảm liệt, tiếng hô “giết” rung trời.
Phương xa, núi rừng bạo động, khói bụi ngập trời, có đá to xuyên qua không khí, cây cối ngã đổ.
Ầm!Một Thanh Đồng cự nhân bay ngang ra ngoài, đụng vào một ngọn núi, đá vụn bùn đất vùi lấp nửa bên thân thể, phần lộ ra ngoài chằng chịt vết nứt.
- Cổ Trần, ngươi chết chắc rồi!Tiếng hét lớn truyền đến, chợt thấy một cự nhân màu vàng huơ Hoàng kim chiến kiếm chém ra một đường kiếm khí màu vàng, một đường phá núi nứt đất chém ra vết nứt dài mấy trăm thước.
Thạch Thiên gầm rống xông lên:- Giết hắn!Thạch mâu ầm ầm xé trời, răng rắc một tiếng đâm vào thân thể Thanh Đồng bí giáp của Cổ Trần, tạo thành phá hoại lớn.
- Hủy Diệt Chi Chùy!Một Hoàng Kim Bỉ Mông nửa người nửa thú từ trên cao lao tới, vung chiến chùy màu đen ầm ầm đập tới, mang theo gió lốc diệt thế đánh xuống.
Đùng!Núi lớn sụp đổ, bụi mù bay thẳng hư không cao nghìn trượng, cuồn cuộn tản ra.
Trong phế tích, một Thanh Đồng cự nhân nằm ở nơi đó, thân thể rách nát, chảy ra Thanh Đồng dịch, bị thương cực nặng.
Cổ Trần giãy giụa đứng lên, đứng trên đỉnh núi đổ nát, ánh mắt chậm rãi quét qua tam đại thiên kiêu đứng xung quanh, Thạch Thiên, Mông Lôi, Kim Ngọc.
Ba người này khí tức ngút trời, hợp sức làm Cổ Trần bị thương nặng, phải công nhận rằng bọn họ khiến hắn lần lượt gặp phải uy hiếp.
.