Chương 642
Ở giữa cấm khu, tòa Thần miếu rách nát trước kia đã không thấy đâu nữa.
- Biến mất rồi?Sắc mặt Cổ Trần ngưng trọng, quan sát hoàn cảnh chung quanh, trong Cấm khu, tòa thần miếu kia đã biến mất, hoàn toàn không thấy tung tích đâu nữa.
Hắn vội vàng lách mình tiến vào trong, yên lặng nhìn hài cốt đầy đất, vô số bộ hài cốt khổng lồ của đủ loại sinh vật đang lẳng lặng nằm dưới đất.
Một luồng khói đen mờ mịt bốc lên, tử khí dày đặc, lộ ra một cỗ lực lượng bất tường.
- Là khí tức của Thanh Y.
Rất nhanh, Cổ Trần đã đứng ở vị trí trước kia là thần miếu, hắn cảm nhận được một luồng khí tức còn sót lại, là khí tức thuộc về Thanh Y ở ngay chỗ này.
Phát hiện này khiến trong lòng Cổ Trần sinh ra dự cảm không lành, quả nhiên Thanh Y có quan hệ với sinh vật cấm kỵ ở nơi này, hơn nữa còn từng có mặt ở đây.
Hiện giờ, thần miếu đã biến mất, phải chăng chứng tỏ rằng Thanh Y cũng đã biến mất ròi hay không?- Tới chậm một bước rồi, tên đáng chết kia, hắn đã đưa Thanh Y đi đâu?Sắc mặt Cổ Trần trở nên u ám, hai mắt đảo qua bốn phía, muốn cảm nhận khí tức của Thanh Y để đi tìm, đáng tiếc không thu hoạch được dù chỉ một tia.
- Thời Gian Đảo Lưu!Hắn không cam tâm, lập tức thi triển Thời Gian Đảo Lưu, trong phạm vi ba mươi thước xung quanh thời gian đột nhiên nổi nên cơn sóng quỷ dị, giống như có một sức mạnh khổng lồ nào đó đang can thiệp vào thời gian ở nơi này.
Trong nháy mắt, một cơn sóng dập dờn, một hình ảnh hiện lên ngay trước mặt Cổ Trần, đó là một tòa thần miếu, hắc khí bao phủ, tràn đầy tử vong và bất tường.
Nhìn thấy tòa thần miếu này, sắc mặt Cổ Trần lập tức thay đổi, đồng tử co lại, chính mắt hắn đã trông thấy một bóng người nhỏ nhắn xinh xắn đang ngồi khoanh chân trong thần miếu.
Đó là Thanh Y, trên người nàng bị rất nhiều xích sắt màu đen khóa lại, không có cách nào động đậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đầy tức giận, ánh mắt lộ ra tử khí nồng đậm.
- Thanh Y!Cổ Trần khẽ gọi một tiếng, đáng tiếc, người trong hình ảnh căn bản không có khả năng nghe thấy, bởi vì đây là cảnh tượng hắn dùng Thời Gian Đảo Lưu nhìn thấy được.
- Hả?Một bóng người màu đen đột nhiên xuất hiện, đôi mắt đen nhòm nhìn xuyên qua hư vô, đối mặt với ánh mắt Cổ Trần, chỉ liếc qua một cái hắn đã bị chấn động.
- Hắn có thể trông thấy ta sao?Một ý nghĩ thoáng hiện ra trong đầu Cổ Trần.
Hắn còn chưa kịp phản ứng lại, đã trông thấy hắc ảnh kia vung tay lên.
Ngay lập tức một cỗ hắc khí cường đại đột nhiên tuôn ra từ trong thần miếu, sau đó quấn quanh thần miếu, hắc ảnh mang theo thần miếu xé rách hư vô chui vào trong đó.
Chỉ trong nháy mắt, thần miếu đã biến mất không còn tung tích, ngay cả Thanh Y cũng mất tích theo.
Cổ Trần nhìn hình ảnh vỡ nát, một lúc lâu vẫn không nói gì, sắc mặt thay đổi liên tục, ánh mắt không ngừng lóe lên, nhớ lại hình ảnh vừa rồi.
Vừa rồi khi hắn dùng Thời Gian Đảo Lưu, vậy mà bóng đen kia hình như đã nhận ra được sự tồn tại của hắn, điều này khiến Cổ Trần vô cùng kinh ngạc.
Đây chính là hình ảnh trong Thời Gian Đảo Lưu, vậy mà có thể nhận ra được, không thể không nói chuyện này khiến Cổ Trần ý thức được điểm đáng sợ của sinh vật cấm kỵ.
- Sinh vật cấm kỵ, rốt cuộc là thứ gì?Cổ Trần lẩm bẩm, trong lòng có chút nặng nề.
Sau đó hắn lại lo lắng, trong màn ảnh Thanh Y bị bóng đen kia khóa lại, trực tiếp mang đi, khiến Cổ Trần rất lo lắng cho sự an toàn của Thanh Y.
- Đáng chết, hắn muốn mang Thanh Y đi đâu?Cổ Trần có chút bực bội, thứ kia muốn mang Thanh Y đi đâu, đáng tiếc trong màn ảnh lại có một cỗ lực lượng quấy nhiễu, không có cách nào được biết đối phương có nói đến việc đi đến nơi nào hay không.
Tình hình này có chút không ổn, bởi vì Cổ Trần không tìm thấy Thanh Y, căn bản cũng không có cách truy tìm, trong tương lai biết làm sao mới có thể tìm được đối phương.
- Thứ quái quỷ này, nếu để ta tìm được ngươi, nhất định sẽ dùng Thiên Phạt đánh ngươi một nghìn lần.
Cổ Trần nghiến răng nghiến lợi nói một câu, trong lòng hận đến mức nghiến răng, xem ra, Thanh Y và bóng đen kia có liên quan rất lớn với nhau.
Nhưng nó lại mang Thanh Y đi, Cổ Trần không dễ dàng tha thứ cho nó điểm ấy, nếu sau này tìm được nó chắc chắn hắn sẽ dùng Thiên Phạt đánh nó một nghìn lần.
- A…- Sao đột nhiên lại cảm thấy có một luồng khí lạnh nhỉ?Giờ phút này, trong hư vô, một tòa rách nát thần miếu đang nhanh chóng vượt qua hư vô, bay thẳng về một phía nào đó.
.