Từ Nhìn Thấy Thanh Máu Bắt Đầu Vô Địch

Chương 194 - Quỷ Thi Xuất Hiện

Chương 194 - Quỷ Thi Xuất Hiện


Nghe nói cảnh giới Nội Khí đối phó với cao thủ Đoán Thể chỉ cần dùng nội khí là đã có thể khiến người ta bị thương, hoàn toàn không ở cùng một cấp độ.
Về phần cao thủ Nội Khí đối phó với Yêu Phong Tử thì lại càng không cần phải nói.
Cao thủ Nội Khí cũng có thể đối phó được với Thiết Bì Yêu Phong Tử.
Tô An Lâm nhìn chằm chằm đám người này, cảm thấy không khả quan.
Nhất là Mã Đan Trân này còn khiến hắn có một loại cảm giác rất quái dị.
Hắn thử dò xét nói:
"Cùng nhau hành động thì không có vấn đề gì, nhưng mà nghe nói bốn phía cổ mộ thông với nhau, bên trong lại giống mê cung, nếu tùy tiện đi vào, không sợ bị lạc đường ư?"
"Yên tâm, thành chủ đã dám vào đó thì chắc chắn là có bản đồ."
Mã Đan Trân cười khẽ.
Tô An Lâm không kìm lòng được lau vết máu tràn ra khỏi khóe miệng.
Trương Hải Thanh kinh ngạc:
"Tô huynh đệ, xem ra vết thương của ngươi không nhẹ."
"Haiz, không có cách nào cả, ta vốn không định nói..."
Tô An Lâm khoát tay, lúc này ám chỉ khiến người ta hiểu nhầm mình bị thương cũng không tệ...
Một đám người vừa đi vừa bàn bạc, chẳng mấy chốc đã tiến vào rừng cây.
Ánh nắng bị những cái cây cổ thụ chọc trời che khuất, trong rừng thỉnh thoảng truyền ra tiếng xào xạc, dường như có thứ gì đó đang di chuyển ở gần đây.
Thỉnh thoảng, đám người còn nhìn thấy vài con thú dữ bị gặm cắn chết, thậm chí còn có vài thi thể.
Sắc mặt đám người vô cùng khó coi.
"Mọi người cẩn thận một chút, trong này có rất nhiều Quỷ Thi, nói không chừng còn có Yêu Phong Tử."
Một quân sĩ hô một tiếng.
Bỗng nhiên có ba Quỷ Thi mặc áo gai cũ nát nhảy ra trước mặt Tùng Lâm Trùng.
"Là Quỷ Thi!"
"Giết!"
Đám người này đều là võ giả thân kinh bách chiến, cũng đều có chút thực lực.
Bởi vậy không ai có vẻ rối loạn, khi Quỷ Thi xuất hiện, võ giả hàng trước liền xông lên.
"Phụt!"
"Chết!"
Một lát sau, ba Quỷ Thi ngã xuống.
Tô An Lâm không vội vã đi kiếm kinh nghiệm.
Ở đây có rất nhiều người, cũng có nhiều người có ý đồ xấu, hắn cứ phải khiêm tốn trước đã.
Khu rừng càng ngày càng dày đặc, đi đến nơi này đã là sâu trong rừng.
Cho dù là thợ săn ưu tú nhất cũng không dám vào đây.
Trên đường đi, mọi người đã giải quyết mấy chục con Quỷ Thi, thậm chí còn có hai con Yêu Phong Tử.
"Phía trước chính là núi Dã Hồ."
Tôn Tiểu Đao đi đến bên cạnh Tô An Lâm, thấp giọng nói:
"Đi ra sau, ngươi đi theo ta."
"Vì sao chỗ này lại được gọi là núi Dã Hồ?"
"Cái này thì ta không biết, có lẽ là ở đây có mộ Hồ Tiên như bọn họ nói thì sao?"
Tôn Tiểu Đao cười:
"Ta không tin, người nào tin người đó ngốc!"
"Ầm..."
Bỗng nhiên, trên núi phía trước vang lên một tiếng nổ đinh tai nhức óc, toàn bộ mặt đất dường như đang run rẩy.
"Ù ù ù..."
Từng tiếng kèn chiến truyền đến từ hẻm núi phía trước.
Tôn Tiểu Đao hơi biến sắc:
"Là tín hiệu tập hợp của thành chủ đại nhân!"

"Ù ù ù..."
Tín hiệu tập hợp của phủ thành chủ vang vọng trong sơn cốc.
Tôn Tiểu Đao vội hô:
"Mọi người, đây là tín hiệu tập hợp của phủ thành chủ, mời đi theo chúng ta."
Mã Đan Trân lên đường đầu tiên, bên cạnh nàng có ba người, khí huyết cũng rất mạnh, lại đạt tới 100.
"Đợt này nhiều cao thủ thật đấy, may mà không nhằm vào ta."
Thậm chí Tô An Lâm còn nghĩ nếu lát nữa mà không thích hợp, mình vẫn nên bỏ chạy thì tốt hơn.
Thứ tốt ở trong mộ Hồ Tiên đương nhiên rất quan trọng, nhưng cũng phải còn mạng để lấy mới được.
Một thành chủ đã đủ phiền toái, còn có thêm Mã Đan Trân này nữa, quả thực quá khó khăn.
Nhưng chưa đi được mấy bước, Triệu Đông chợt phát hiện ra điều bất thường.
Chẳng biết từ bao giờ mà một ít ánh nắng mặt trời vừa nãy còn có thể xuyên qua rừng rậm đã đột nhiên biến mất.
Thay vào đó là một màu đỏ như máu quỷ dị phủ trên bầu trời.
Giống như toàn bộ bầu trời của sơn cốc đã bị máu tươi che phủ.
Cùng lúc đó, một khí tức lạnh lẽo khiến người ta khó mà hô hấp dần dần lan tràn.
Mã Đan Trân nghiêng đầu, nói nhỏ:
"Mọi người cẩn thận, chỗ này có gì đó rất kì lạ."
"Vị tiểu thư này, ngươi phát hiện ra cái gì sao?"
Có người hỏi.
Mã Đan Trân nói:
"Có khí tức của tà ma."
"Nơi này vốn có Yêu Phong Tử, có loại khí tức này rất bình thường mà?"
"Không, đây không phải là tà ma thông thường, mà là một loại..."
Nàng còn chưa dứt lời, bỗng nhiên có gió lướt qua xung quanh rừng rậm.
Cơn gió này cực kỳ lạnh, khiến không ít người nổi da gà, cảnh giác nhìn bốn phía.
"Lạnh quá..."
Trương Hải Thanh lẩm bẩm một tiếng.
"Lạnh quá."
Một cô gái bên cạnh Mã Đan Trân cũng lẩm bẩm.
Tô An Lâm nhìn về hướng cô gái theo bản năng, nàng có dung mạo bình thường, trên mặt có rất nhiều tàn nhang.
Tô An Lâm cảm thấy kỳ quái.
Vừa rồi cô gái này vẫn luôn lạnh lùng không nói tiếng nào, sao đột nhiên lại nói chuyện.
"Mọi người tăng nhanh tốc độ."
Mã Đan Trân hô.
"Mọi người tăng nhanh tốc độ."
Cô gái tàn nhang hô.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất