Chương 287 - Quên Mất Cũng Tốt
Cảnh tượng này đúng là quá đồ sộ.
“Thi Nhu, vài ngày trước đó ta đi thăm ngươi, nhưng mà người nhà ngươi không cho ta xem ngươi, bây giờ không sao chứ?”
Hàn Hồng Nhi liếc Tô An Lâm một cái liền đặt ánh mắt lên trên người Lý Thi Nhu, trong mắt toàn vẻ lo lắng.
“Không sao, nếu có chuyện gì, ta cũng không thể tới đây được.”
“Nói cũng đúng, nghe nói là nhà ngươi mời đến mấy người trừ tà, bọn họ đã giải quyết hết.”
Hàn Hồng Nhi nói.
Lúc Lý gia nói với bên ngoài đã cố gắng không đề cập đến Tô An Lâm, tránh cho có người quấy nhiễu hắn.
Lý Thi Nhu gật đầu nói:
“Ta cũng quên mất một vài chuyện cụ thể.”
“Quên mất cũng tốt, ta nói rồi mà, phải thường xuyên ra ngoài chơi đùa, sẽ có thể quên hết những chuyện không vui kia.”
Hàn Hồng Nhi toét miệng cười nói:
“Đi thôi, mấy người Lưu công tử đều ở trong, đang chơi trò chơi.”
“Chơi trò chơi gì?”
“Trò ngửi mùi trà, nghe nói ngươi sẽ tới, bọn họ cố ý chuẩn bị mười ba chém trà thơm cho ngươi, để xem khứu giác của ngươi có giảm sút không, có còn ngửi ra được mùi vị như trước kia không.”
Hàn Hồng Nhi cười nói.
Lý Thi Nhu gật đầu một cái, cũng mỉm cười:
“Ta vừa thử qua rồi, không thành vấn đề.”
“Vậy thì tốt, Lưu công tử nói, nếu ngươi ngửi ra được mười ba chén trà thơm, tối nay hắn sẽ mời khách ở Thiên Hương Lâu.”
Lý Thi Nhu nói:
“Chơi thì chơi, ăn cơm thì thôi, ta phải về sớm một chút.”
“Vội cái gì, đi.”
Hàn Hồng Nhi là người hay nói, mặc dù dáng dấp mập mạp, nhưng lại rất có khí thế của đại tỷ.
Không chỉ có phái nữ thích chơi với nàng, nàng cũng rất có danh tiếng trong đám phái nam.
Vừa đi qua, Hàn Hồng Nhi đã vung tay nói:
“Mọi người, Thi Nhu đã tới, không phải là mười ba chén trà thơm sao, Lưu Bằng, chắc chắn tối nay ngươi phải mời khách rồi.”
Lưu Bằng là một người trẻ tuổi tao nhã lịch sự, thân hình gầy nhom.
Trong tay hắn cầm một cây sáo ngắn, vỗ tay cười nói:
“Hàn tiểu thư, vậy nếu Thi Nhu tiểu thư không ngửi thấy được, ngươi phải mời.”
“Dĩ nhiên là ta, nhưng ta rất có lòng tin với Thi Nhu.”
Đám người này tổng cộng có mười mấy người.
Trai gái mỗi bên chiếm một nửa, hiển nhiên cũng vô cùng quen thuộc với nhau.
Chẳng qua là thỉnh thoảng có một số ánh mắt nhìn Lý Thi Nhu lại lóe lên ánh sáng khác biệt.
Lý Thi Nhu từng trúng tà, còn có tin đồn giết người.
Người khác không nói không có nghĩa là không biết.
Cũng chỉ vì Lý Thi Nhu có bối cảnh thâm hậu, nếu là một người bình thường, nàng đã sớm bị lời ra tiếng vào nhấn chìm rồi.
Lý Thi Nhu không phải là người chưa từng trải sự đời, bây giờ nàng đang muốn nhanh chóng hòa đồng, vì vậy mới nhận lời mời tới đây.
Tô An Lâm nhìn thấy hết tất cả, trong lòng vô cùng thổn thức.
Có đôi khi con người rất đúng với một câu nói.
Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Hậu quả không đoàn kết đôi khi rất tệ hại.
Cái gọi là trò chơi thưởng thức trà rất đơn giản.
Mười ba chén trà thơm được xếp ra, phải đoán được tên mỗi một loại trà, thậm chí là năm tuổi.
Điều này rất có tính thử thách.
Lý Thi Nhu đi tới, cầm từng chén trà lên thưởng thức.
Tô An Lâm đứng ở một bên, im lặng không lên tiếng.
Trong đám người ở chỗ này, Hàn Hồng Nhi có thực lực cao nhất.
Ánh mắt của người khác ánh luôn luôn nhìn về phía Tô An Lâm.
Lúc này, người vừa được gọi là Lưu Bằng công tử đi tới:
“Xin hỏi tôn tính đại danh của công tử này.”
“Tô An Lâm, hộ vệ Lý gia.”
Tô An Lâm lời ít ý nhiều.
Ánh mắt Lưu Bằng sáng lên:
“Quả nhiên ta đoán không sai, hóa ra ngươi chính là Tô An Lâm công tử, môn khách cấp giáp mới nhậm chức của Lý gia.”
Không ngờ người này còn biết tin rất nhanh.
Tô An Lâm khoát tay:
“Hư danh mà thôi.”
“Tô huynh đệ quá khiêm nhường, Thi Nhu tiểu thư bệnh nặng mới khỏi, có thể để một mình ngươi đi theo, đủ để chứng minh năng lực của ngươi.”
Lưu Bằng cười nói.
Tô An Lâm không biết làm sao, nhìn chằm chằm Lưu Bằng một lúc mới gật đầu:
“Ừm, có thể là ta lợi hại thật.”
Nếu ngươi cứ nhất định phải nói ta lợi hại, ta đành thừa nhận vạy.
Lưu Bằng cảm thán:
“Thật sự hâm mộ Lý gia có thể tìm được người tài giỏi như ngươi, nghe Tô huynh đệ ngươi còn có công phu đối phó tà ma?”
“Coi là vậy đi.”
“Thật tốt, lát nữa đến Thiên Hương Lâu, Tô huynh đệ cũng đi cùng đi, ta mời.”
Lưu Bằng vội vàng nói.
“Tiểu thư đi ta cũng đi, ta phụ trách bảo vệ nàng.”
Tô An Lâm nói.
Hắn nhận rất nhiều chỗ tốt của Lý gia, đương nhiên phải làm việc cho tốt.
Lúc này, Lý Thi Nhu đã thưởng thức trà xong.
Mười ba chén trà thơm, đều đoán được toàn bộ.
“Lưu công tử, ngươi thua rồi.”
Hàn Hồng Nhi cười nói.
Lưu Bằng cũng không cảm thấy bất ngờ với chuyện này, nhưng ngoài miệng vẫn lắc đầu cảm thán:
“Haiz, không ngờ ta lại thua rồi, thôi thôi thôi, tối nay ta mời khách.”
Mọi người cười ầm lên, bầu không khí náo nhiệt hẳn lên.