Chương 7:
"Nguyên lai ngươi là muốn đi Shrek Học Viện a, Shrek Học Viện ta biết."
"Nơi đó được xưng chỉ lấy Quái Vật, một loại thiên tài học sinh đều là không thu , có điều lấy cho ngươi thiên phú, còn chưa phải khó tiến vào !"
"Quãng thời gian trước ta cũng nghĩ tới muốn vào Shrek Học Viện , có điều sau đó liền buông tha cho."
Chu Trúc Thanh đi ở phía trước, nghe bên tai truyền tới âm thanh, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Cuối cùng, nàng vẫn không thể nào đánh đuổi được Tô Tỉnh!
Mà lại, đã nói chuyện với nhau rồi, nàng cũng không có gì không ngại ngùng để tiếp tục không phản ứng Tô Tỉnh, coi như có thêm một người bạn đi!
"Tại sao?"
Nghe được Tô Tỉnh từ bỏ ý định đến Shrek Học Viện, Chu Trúc Thanh tuy có chút thiếu kiên nhẫn, vẫn còn có chút tò mò.
"Bởi vì không ai có thể giáo dục ta!"
"Ta đi giáo dục người khác thì tạm được!"
Tô Tỉnh cười ngạo nghễ, tràn đầy hào khí nói ra.
Chu Trúc Thanh nghe vậy không còn gì để nói, không hề tin tưởng lời của Tô Tỉnh, chỉ cảm thấy Tô Tỉnh quá tự đại.
"Thật sao? Vậy ngươi cảm thấy Võ Hồn của ta nên tu luyện như thế nào là tốt nhất?" Chu Trúc Thanh sau đó mở miệng hỏi.
Nàng đúng là muốn nhìn xem, cái tên Tô Tỉnh tự đại này có thể nói ra điều gì.
"Cho ngươi biết, U Minh Linh Miêu là đỉnh cấp Võ Hồn hệ mẫn công, tiếp tục đi theo con đường nhanh nhẹn là tốt rồi!"
"Thiên hạ Hồn Kỹ, Duy Khoái Bất Phá!"
Tô Tỉnh tự tin nở nụ cười, sau đó mở miệng nói.
Chỉ là nói qua loa, cụ thể như thế nào Tô Tỉnh cũng không có nhiều lời, hiện tại Chu Trúc Thanh cũng không thể nào nghe hết lời hắn nói.
"Thiên hạ Hồn Kỹ, Duy Khoái Bất Phá!"
Nghe được lời của Tô Tỉnh, Chu Trúc Thanh đôi mắt đẹp nhất thời sáng lên.
Nàng cảm thấy câu nói này rất có khí thế, rất phù hợp để hình dung về hệ mẫn công.
Ngoài điều đó ra, nàng không cảm thấy gì khác, chẳng phải đó là lý luận của phái cực hạn trong Hồn Sư giới sao?
Chỉ là Tô Tỉnh chỉ nói riêng về tốc độ mà thôi.
"Điều này còn cần ngươi nói, Võ Hồn của gia tộc ta vẫn luôn tu luyện như vậy!"
Chu Trúc Thanh hừ một tiếng, càng thêm không tin lời của Tô Tỉnh!
Ta nói, cùng ngươi nhận thức không phải như vậy.
Câu nói này Tô Tỉnh không có nói ra, hắn sẽ không vì muốn lấy lòng nữ nhân, mà nói ra những điều nên nói và không nên nói.
Hơn nữa, lý luận của hắn, kỳ thực cũng không quá thích hợp để áp dụng hoàn toàn vào hệ thống tu luyện Hồn Sư dựa vào hấp thu Hồn Hoàn.
Hiện tại hệ thống Hồn Sư, cũng có ưu điểm của nó.
Thực lực nâng lên nhanh, không cần tự nghĩ ra Hồn Kỹ, hấp thu Hồn Hoàn trực tiếp thu được, hơn nữa các loại Hồn Kỹ thiên kỳ bách quái, tự mình sáng tạo cũng khó mà làm được.
Tô Tỉnh là Tiên Thiên Hồn Lực đẳng cấp quá thấp, hệ thống Hồn Sư thông thường không thích hợp với hắn, trừ phi hắn muốn trở thành một người bình thường.
. . . . . .
Barak Vương Quốc, Mân Côi Thành, là thành phố lớn nhất của Barak Vương Quốc, ngoại trừ Vương Đô. Nơi này nổi tiếng nhất chính là Mân Côi Tửu Điếm, nơi đã se duyên cho vô số đôi tình nhân.
Bí quyết thành công của nhà khách sạn này, Tô Tỉnh vô cùng rõ ràng.
Đó là khi đối mặt với những người đến thuê phòng chỉ có một nam một nữ, nhà khách sạn này sẽ "chỉ còn dư lại" một phòng!
"Thật không tiện, chúng tôi nơi này chỉ còn sót một gian phòng thôi, ngài xem?"
Quả nhiên, Tô Tỉnh và Chu Trúc Thanh đến Mân Côi Tửu Điếm sau, cũng gặp phải tình huống nhân viên phục vụ nói chuyện như vậy.
"Thật không có dư thừa gian phòng sao?"
Tô Tỉnh làm bộ không biết hỏi.
"Đúng vậy tiên sinh, nếu không các ngài liền ở chung một phòng?" Nhân viên phục vụ trước quầy gật đầu nói.
"Chu Trúc Thanh, em thấy sao?"
Tô Tỉnh dĩ nhiên muốn đồng ý, bất quá vẫn phải hỏi ý Chu Trúc Thanh.
"Đi thôi, nếu không có dư thừa gian phòng, chúng ta liền đến khách sạn khác, hoặc là anh ở đây còn em đi tìm chỗ khác!" Chu Trúc Thanh mặt lạnh trực tiếp phủ quyết nói.
Nàng có nguyên tắc sống rất mạnh, cũng rất tự ái, Tô Tỉnh không phải bạn trai của nàng, nàng tuyệt đối sẽ không cùng Tô Tỉnh ở chung một phòng.
"Chờ chút!"
Nhìn thấy Chu Trúc Thanh gọn gàng dứt khoát xoay người rời đi, Tô Tỉnh vội vã gọi đối phương lại.
Sau đó mang theo vẻ tiếc nuối, nói với nhân viên phục vụ trước quầy: "Mở cho tôi hai gian phòng đi, tôi biết là có. Tôi là thích cô gái kia, có điều cũng không cần các anh chị khách sạn đến tác thành!"
Vừa nói, vừa lấy ra hai viên Kim Hồn Tệ đặt lên quầy.
"Tốt, tiên sinh xin chờ một chút, tôi đây liền cho ngài công việc!" Nhân viên phục vụ trước quầy mỉm cười, cúi đầu thu hồi Kim Tệ, sau đó cung kính nói.
Đương nhiên, liệu đối phương trong lòng có oán thầm Tô Tỉnh hay không thì không ai biết được.
"Vô liêm sỉ!"
Ngược lại Chu Trúc Thanh một câu nói gần như trực tiếp vạch trần bộ mặt thật của Tô Tỉnh.
Làm sao nàng không biết, nếu nàng không từ chối, Tô Tỉnh nhất định sẽ thừa cơ cùng nàng ở chung một phòng.
Có điều Chu Trúc Thanh cũng không sinh khí, sự mặt dày và vô liêm sỉ của Tô Tỉnh nàng đã sớm biết.
Tô Tỉnh không như vậy, đó mới là lạ.
"Tiền trả lại anh!"
Tiến vào khách sạn sau, đi đến hành lang phòng ở, Chu Trúc Thanh liền lấy ra một đồng tiền vàng đưa cho Tô Tỉnh.
"Biết rồi!"
Tô Tỉnh bất đắc dĩ thở dài, cũng không kiên trì đưa tay ra nhận lấy, nếu hắn không nhận, Chu Trúc Thanh nhất định sẽ trực tiếp xoay người rời đi.
"Nói rõ trước đã!"
"Nơi này cách Shrek Học Viện đã không xa, để thực sự nhìn rõ Đới Mộc Bạch, em không thể trước tiên lộ diện cho hắn biết là em đã đến rồi."
"Chúng ta muốn bí mật quan sát, như vậy mới có thể chân chính nhìn rõ hắn trốn tránh tới đây thì đang làm gì!"
Hai người ở hai gian phòng liền kề, trước khi tiến vào phòng của mình, Tô Tỉnh ngăn Chu Trúc Thanh lại nói.
"Không cần anh nhắc nhở!"
Chu Trúc Thanh hừ một tiếng, nàng vốn là định như vậy, trước tiên bí mật quan sát Đới Mộc Bạch một lúc.
Chỉ cần nàng thu lại Hồn Lực khí tức, Đới Mộc Bạch không thể phát hiện nàng.
Ngược lại, Đới Mộc Bạch không biết nàng đến, chắc chắn sẽ không thu lại tự thân Hồn Lực khí tức.
Gia tộc của nàng và gia tộc Đới Mộc Bạch có mối liên hệ nhất định, Đới Mộc Bạch chỉ cần vừa xuất hiện ở gần nàng, nàng khẳng định sẽ biết.
Như vậy là có thể đúng lúc tách ra đối phương, lại bí mật quan sát rồi!
"Hả?"
"Hắn đến rồi. . . . . ."
Lập tức Chu Trúc Thanh sắc mặt liền biến đổi.
Nàng không ngờ, vừa mới nói xong, nàng liền nhận biết được hơi thở của Đới Mộc Bạch.
"Đới Mộc Bạch?"
Tô Tỉnh nghe vậy nhất thời biết Chu Trúc Thanh nói là Đới Mộc Bạch, suy nghĩ một chút, sẽ không phải là cảnh Đới Mộc Bạch xuất hiện trong nguyên tác chứ?
Vẫn đúng là có khả năng.
Tô Tỉnh nhớ tới, khi Chu Trúc Thanh đang chịu đựng sự đau khổ vì Tương Tư Đoạn Tràng Hồng, trong ký ức của nàng có nhìn thấy Đới Mộc Bạch cùng người anh em song sinh kia thân mật.
Điều này chứng minh Chu Trúc Thanh lúc đó khả năng cũng ở đây, chỉ là không có đi ra.
"Là hắn!"
Chu Trúc Thanh vẻ mặt có chút phức tạp, cuối cùng cũng sắp gặp được người kia, không biết bây giờ Đới Mộc Bạch đến tột cùng thế nào rồi.
"Vậy thì thật tốt, chúng ta đi xem hắn hiện tại đang làm gì đi, nơi này chính là tình nhân khách sạn, Đới Mộc Bạch sẽ với ai đi cùng đây?" Tô Tỉnh lúc này khẽ mỉm cười, trước tiên liền hướng dưới lầu đi đến!
Chu Trúc Thanh nghe vậy sắc mặt khẽ biến thành hơi khó coi, sau đó mới lặng lẽ đi theo sau.
. . . . . .