Chương 326: Đan điền hỗn độn như trứng gà, trẻ sơ sinh sinh ra trong đó (2)
Bùi Việt Chi gần đây bận bịu đến sứt đầu mẻ trán.
Thân là một thiên tài võ học hai mươi bốn tuổi liền luyện đến Nội Cảnh, hắn bị gia chủ Bùi Thanh Thư ủy thác trách nhiệm nặng nề, đảm nhiệm chấp sự cho Nạp Hiền Đường của nhà họ Bùi.
Phụ trách chiêu mộ cho gia tộc khách khanh thực lực xuất chúng và xuất thân trong sạch, phát triển thế lực gia tộc, đối kháng lại sự chèn ép trên các phương diện của chín họ hai mươi bốn nhà cùng với chín đại Tiên Môn..
Nhà họ Bùi ở Lâm Giang thân là đại thế gia đệ nhất thiên hạ, thực lực mạnh, đãi ngộ của khách khanh rất tốt, là lựa chọn hàng đầu để nương nhờ của rất nhiều võ giả giang hồ.
Vì vậy, chức vị chấp sự của Nạp Hiền Đường này, thật là vô cùng thích hợp để cho người ta tích lũy danh vọng giang hồ.
Bùi Việt Chi cũng biết gia chủ đây là muốn trọng điểm bồi dưỡng mình, trong ngày thường cũng rất thận trọng không để xảy ra sơ suất, có điều mấy ngày gần đây võ giả giang hồ tới ghi danh quả thực quá nhiều, hắn đã bảy ngày bảy đêm không chợp mắt.
Coi như thân thể chịu đựng được, tinh thần cũng khó tránh khỏi cảm thấy mệt mỏi.
Đây cũng là bởi vì lần kỳ hạn trăm năm này, hạ giới bên kia xảy ra tai vạ.
Mười mấy Địa Tiên của ngũ đại Tiên Môn, mấy chục Nhân Tiên hạ xuống, cuối cùng trở về cũng chỉ có Chu Thiên Tinh Đấu Các.
Hơn nữa người của Chu Thiên Tinh Đấu Các lại từ hạ giới dẫn tới một người, còn để cho đối phương tự mình rời đi, đã sớm không biết tung tích.
Chuyện này khiến thiên hạ chấn động, người của chín đại Tiên Môn giống như phát điên, bắt đầu lùng soát khắp nơi, chỉ cần là người có hiềm nghi hoặc không có chỗ dựa gì, đều khó tránh khỏi bị chín đại Tiên Môn bắt đi vặn hỏi một phen.
Điều này liền khiến cho võ giả nhàn hạ trong giang hồ cảm thấy bất an, rối rít muốn đầu nhập vào thế gia đại tộc làm khách khanh, trong đó nhà họ Bùi ở Lâm Giang bên này lại là lựa chọn hàng đầu.
Vì vậy mà Bùi Việt Chi trực tiếp liền bận bịu không chịu nổi.
"Lại xử lý thêm một người ghi danh, liền đi về nghỉ một chút "
Hắn gãi gãi tóc của mình, lại xoa xoa huyệt thái dương, lên dây cót tinh thần từ bên cạnh rút ra một tấm danh sách, cúi đầu kiểm tra.
"Tên họ: Trần Thế Huệ. Cảnh giới: Thần Tàng..."
...
Bên trong Phúc Địa Đạo cung ở Động Thiên thế giới.
Bảy bảy bốn chín ngày đã qua.
Thôi Hằng như cũ ngồi xếp bằng, nhắm mắt mà ngồi.
Từ bề ngoài đến xem, hắn cùng trước kia không có bất kỳ biến hóa nào.
Nhưng mà bên trong đan điền cũng đã trời đất xoay vần.
Lúc này Kim Đan trong một phiến hỗn độn kia đã kinh biến đến mức cực kỳ to lớn, gần như là gấp trăm ngàn lần khi trước.
Mọi thứ bên trong nó càng là đã hoàn toàn bị đoàn chân hỏa kia đốt cháy hết.
Có thể nói là chỉ còn lại có một lớp vỏ ngoài Kim Đan.
Linh tính càng là lớn mạnh đến trình độ tột đỉnh, ở trung tâm đoàn chân hỏa đó, mơ hồ có thể thấy một cái thân ảnh trẻ thơ đang co ro.
Đây là một trẻ sơ sinh toàn thân đều hiện lên ánh sáng chói lọi không màu tinh khiết, tản ra khí tức cực kỳ trong sạch, giống như là sinh linh đã tồn tại trước khi trời đất phân khai, không có dính bất kỳ vết bẩn Hậu Thiên, có đạo vận lúc ban sơ nhất.
Trẻ sơ sinh ẩn chứa lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, dù chẳng qua là nhắm mắt co ro, nhẹ nhàng hô hấp, uy năng phun ra nuốt vào đều giống như trên trăm vị tu tiên giả Kim Đan đại thành đang toàn lực dẫn động thiên địa nguyên khí.
Kim Đan đến Nguyên Anh, không hề chỉ là đột phá trên cảnh giới tu vi, càng là thăng hoa cực điểm trên bản chất sinh mệnh.
Vào lúc này Thôi Hằng cũng đang hô hấp phun ra nuốt vào nguyên khí, tiết tấu cùng trẻ sơ sinh trong cơ thể hoàn toàn giống nhau.
Hai mắt của hắn hơi khép, lòng có cảm giác, bỗng nhiên mở hai mắt ra.
Cùng lúc đó, bên trong đan điền như hỗn độn, đứa trẻ sơ sinh bên trong Kim Đan cũng đột nhiên mở mắt, co ro hai tay hai chân bắt đầu duỗi ra.
Ầm!
Sau một trận nổ vang khó mà dùng ngôn ngữ hình dung, Kim Đan chỉ còn lại một tầng vỏ ngoài chợt vỡ vụn.
Chỉ một thoáng, ánh sáng trong sạch tinh khiết vô cùng tận từ bên trong bắn ra, thật giống như luồng ánh sáng đầu tiên lúc thiên địa sơ khai, chiếu sáng vùng hỗn độn vô biên này.
Ở bên trong Kim Đan tan vỡ, một đứa bé sơ sinh chậm rãi đứng thẳng lên, ngàn tỉ tầng ánh sáng chói lọi nhất thời đều giống như là tìm được chủ nhân, nhao nhao quanh quẩn kề bên nó.
Chỉ thấy đứa bé sơ sinh này giống như một vị Tôn Thần khai thiên lập địa, trong hai mắt phóng xuất ra kim quang, chỗ ánh mắt chiếu tới, hỗn độn trong nháy mắt tan rã, hóa thành hai loại khí âm Dương trong và đục, tách biệt trên dưới.
Lúc này, Thôi Hằng cũng đã đứng dậy, giang hai cánh tay, ngửa đầu nhìn trời, trong hai mắt tương tự phóng xuất ra kim quang, phảng phất có thể xuyên thủng hết thảy.
Ngay sau đó, hắn cảm giác pháp lực trong cơ thể mình bắt đầu tăng trưởng gấp bội gấp bội, rất nhanh thì cường đại đến một mức độ khó mà diễn tả bằng ngôn từ.
Vạn pháp vạn đạo trong thiên địa đều bắt đầu cộng hưởng cùng pháp lực của hắn.
Bên trong cả tòa thế giới Động Thiên hiện đầy áng vàng, nhiều đóa hoa sen màu vàng từ hư không nở rộ ra, phảng phất toàn bộ thiên địa đều đang ăn mừng một vị Nguyên Anh mới sinh ra.
Mà ở bên ngoài thế giới Động Thiên này, vô số sinh linh đều mắt đầy khiếp sợ nhìn về phía bầu trời, các loại dị tượng hiện lên mỗi một góc xó xỉnh của viên tinh cầu này.
Ong ong ong!
Cùng lúc đó, bên tai mỗi một người đều truyền đến âm thanh rung động rất nhỏ.
Đây là cả viên tinh cầu đang khẽ run!