Từ Tiên Cổ, Sáng Già Thiên Pháp Bắt Đầu

Chương 48: Thuyết minh cõi lòng

Chương 48: Thuyết minh cõi lòng
Không gian bên trong trận pháp quang ảnh trùng điệp, tĩnh lặng đến tuyệt đối, phảng phất ngay cả thời gian cũng ngừng trôi.
Chỉ có những trận văn phức tạp đang thiểm thước, khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Không biết đã qua bao lâu.
Hư không bỗng nhiên nứt ra.
Người của Cố gia cùng Phương Huyền đồng thời từ trong pháp trận bước ra, có một loại cảm giác thông suốt như lại được thấy ánh mặt trời.
Lúc này, khi chăm chú nhìn lại.
Hiện ra trước mắt là một vùng đất hùng vĩ, bao la đến tột cùng.
Các loại thần đảo lơ lửng giữa không trung, quần sơn nguy nga sừng sững, vô số cung điện ẩn hiện trong làn tiên vụ, tựa như một mảnh Tiên Cung nguy nga tráng lệ được dựng nên trên chín tầng mây.
Bên trong cung điện có đủ núi đá, giả sơn, đình đài, nhà thủy tạ, ban công, hồ nước, biển hoa, cảnh sắc tươi đẹp, khiến người xem hoa cả mắt.
Phương Huyền ngưng mắt nhìn ra xa, cẩn thận quan sát, trong các Thần Đảo, bên ngoài cung điện, ngoài thân ảnh con em Cố gia ra, còn có thể thấy không ít Thần Cầm dị thú được nuôi dưỡng đi lại, bay lượn.
Trong lòng hắn không khỏi âm thầm cảm thán, quả không hổ là Cố gia tộc nắm trong tay Thiên Tinh thương hội, nội tình thâm hậu khó ai sánh bằng.
Sau đó.
Cố Thanh Hoàng cùng phụ thân nàng trao đổi vài câu đơn giản, liền nhanh chóng bước đến bên cạnh Phương Huyền.
Nàng chỉ vào một quần thể cung điện khổng lồ, nhẹ giọng nói:
"Nơi đó chính là hành cung của ta."
"Ta dẫn ngươi đi dạo một vòng quanh đây nhé."
"Được."
Phương Huyền gật đầu, không nói gì thêm, một đường đi theo nàng.
Trên đường đi gặp không ít đệ tử Cố gia cùng thị nữ, khi nhìn thấy Cố Thanh Hoàng đều dừng chân hành lễ, ánh mắt vô cùng tôn sùng.
Hiển nhiên nàng có địa vị vô cùng cao trong Cố gia.
Phương Huyền trên đoạn đường này cũng bị không ít người chú ý.
Những người tinh mắt đều có thể nhận ra, thân phận của Phương Huyền chắc chắn không hề tầm thường, có thể sóng vai cùng Thần Nữ Cố gia, hẳn là một vị thiên kiêu trẻ tuổi của thế lực nào đó.
Chẳng bao lâu.
Hai người đã đi dạo xong một vòng, đến một cung điện hoa lệ.
"Sau trận chiến trước, ta bị thương rất nặng, cần một thời gian dài để điều dưỡng, khôi phục thực lực."
"Trong khoảng thời gian này, ngươi cứ an tâm ở lại đây."
Cố Thanh Hoàng nói, sau đó giơ tay ngọc lên, lấy ra một lệnh bài được chế tác từ loại tài liệu đặc biệt đưa cho Phương Huyền.
"Cầm lệnh bài này, như ta đích thân đến, ngươi có thể tự do đi lại trong đất của Cố gia, chỉ cần không phải những nơi cấm kỵ trọng yếu, đều có thể vào."
"Nếu muốn tu hành bảo thuật hay Thần Thông gì, thì đến Tàng Kinh Các ở chủ thần đảo."
"Nếu cần tài nguyên tu luyện gì, cứ nói với thị vệ ngoài điện, đến lúc đó các tộc lão sẽ phái người đưa tới."
"Những việc này ta sẽ giao phó xong trước khi bế quan."
Cố Thanh Hoàng nói một tràng dài, sau khi dặn dò xong còn nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng xem có bỏ sót điều gì không.
Phương Huyền nghe xong, không khỏi bật cười: "Ta thế này có phải là ở rể rồi không?"
Cố Thanh Hoàng nghe vậy, gò má ửng hồng, không nhịn được liếc hắn một cái, đôi mắt đẹp chợt lóe lên tia sáng động lòng người, nhìn hắn hỏi: "Vậy ngươi có nguyện ý không?"
Phương Huyền nhún vai, tùy ý tìm một chiếc ghế ngồi xuống, nửa đùa nửa thật nói:
"Cố gia của ngươi là thế lực đỉnh cấp ở Thương Lan Đạo Châu, việc buôn bán của thương hội trải rộng khắp các đại vực, nội tình kinh người."
"Đối với tu sĩ bình thường mà nói, chẳng khác nào một bước lên trời."
"Có ai mà không muốn chứ?"
Cố Thanh Hoàng hừ một tiếng, dường như đã sớm biết hắn sẽ không trả lời thẳng câu hỏi của mình.
Thời gian hai người ở bên nhau tuy không dài, nhưng nàng biết, Phương Huyền không phải loại người cam tâm làm kẻ dưới, ngạo khí rất cao.
Nhưng hắn cũng có tư cách đó.
Từ một Man Hoang Chi Địa quật khởi, căn cơ như bèo tấm, không có bất kỳ thế lực nào ủng hộ.
Có thể đạt tới Liệt Trận cảnh viên mãn ở độ tuổi này, vượt qua một đại cảnh giới chém giết hai gã viên mãn tôn giả, đã đủ sánh ngang với một số nhân vật thiên kiêu của Thương Lan Đạo Châu.
Hơn nữa, trên người hắn còn có rất nhiều bí mật không muốn ai biết, ví dụ như có thể tùy tiện lấy ra hai quyển kinh thế Cổ Kinh.
"Hừ, ngươi đừng có lảng sang chuyện khác, ta biết ngươi là người tâm cao khí ngạo, không muốn chịu bất kỳ sự ràng buộc nào."
"Nhưng ngươi mới đến Thương Lan, cần phải nhìn thấy thiên địa rộng lớn hơn, những điều này Cố gia ta đều có thể giúp ngươi."
"Hơn nữa ta tin rằng với thiên phú của ngươi, việc đạt được đến trình độ khiến họ phải nhìn thẳng sẽ không quá lâu."
"Ngươi cũng sẽ không để ta phải chờ quá lâu, đúng không?"
Không biết vì lý do gì, Cố Thanh Hoàng đột nhiên không còn ngượng ngùng nữa, trong giọng nói không hề che giấu tình cảm dành cho hắn, vẻ mặt trang nghiêm, vô cùng chân thành.
Câu nói vừa dứt, dường như không khí xung quanh đều ngưng kết lại.
Đây là lần đầu tiên hai người thẳng thắn nói về mối quan hệ của mình, tương đương với việc chọc thủng lớp giấy cuối cùng.
Phương Huyền im lặng một lúc lâu, trong lòng càng thêm phức tạp khó tả.
Cố Thanh Hoàng dường như hiểu rõ hắn hơn cả chính hắn.
Nàng hiểu được rất nhiều suy nghĩ của hắn, lo lắng cho lòng tự trọng của hắn, đặt mình vào hoàn cảnh của hắn để suy nghĩ.
Từ khoảnh khắc này trở đi, hắn dường như mới thật sự yêu thích cô gái xinh đẹp thông minh này.
Hắn tính cách phóng khoáng, không muốn chịu sự ràng buộc, chỉ cần nghĩ thôi cũng biết việc muốn cưới Thần Nữ Cố gia sẽ phải đối mặt với trở lực lớn đến mức nào.
Còn Cố Thanh Hoàng không để ý đến sự thẹn thùng của một cô gái, thẳng thắn bày tỏ lòng mình, điều đó đã nói lên rất nhiều điều.
Một lát sau.
Phương Huyền đứng dậy tiến lên, ôm lấy vòng eo mềm mại của nàng vào lòng, ánh mắt kiên định nói: "Ừ, sẽ không quá lâu đâu!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất