Chương 5: Điên CuồNg CùNg Trở Về (Nhị)
Khi Bùi Kiêu chuẩn bị trở lại khe hở tiếp tục ngưng tụ tâm thần, bỗng nhiên hắn nhìn thấy phía xa trên bình nguyên có mấy điểm đen xuất hiện, lập tức hắn liền ép sát vào khối đá, không dám nhúc nhích một chút, quả nhiên, có mấy con sói đầu người đang chạy đến, khiến tro bụi trên mặt đất bốc lên cao mấy mét, đám sói khổng lồ này không hề phát hiện ra Bùi Kiêu, cứ như vậy chạy về phía xa.
Cho đến khi đám sói đầu người đã đi xa, Bùi Kiêu mới thở dài đứng dậy, hắn biết phía xa khẳng định có chỗ xuất hiện vòng xoáy, những con sói khổng lồ này sẽ lại có một bữa no nê... Chỉ là hắn bất lực, bản thân cũng khó giữ, sao còn có khả năng giúp được người khác?
Khi Bùi Kiêu đang định lại một lần nữa chui xuống khe hở, bỗng nhiên lại xuất hiện thêm một số chấm đen, khiến hắn lập tức lại ép sát vào mặt đất, quả nhiên, một lát sau lại có mấy con sói đen khổng lồ từ xa chạy đến, hơn nữa lần này không đợi hắn đứng dậy, có đến ba bốn nhóm sói đầu người không ngừng chạy qua, về cùng một phía.
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ là xuất hiện số lượng lớn linh hồn nhân loại?
Bùi Kiêu bỗng nhiên mở to hai mắt nhìn về phía xa, vẻ mặt chần chờ, không biết nên đuổi theo hay không. Trong bốn tháng vừa rồi, Bùi Kiêu cũng từng gặp một lần như vậy, lúc đó cũng có mấy đám sói khổng lồ chạy về cùng một hướng, tình huống như vậy trước đó hắn chưa bao giờ thấy, bởi vì không biết đám quái vật này quy ước theo cách nào, khi một vòng xoáy truyền tống linh hồn xuất hiện, nhiều nhất chỉ có một đám sói đầu người chạy đến, nếu không thì sẽ không đủ cho chúng nó cắn nuốt. Tuy vậy lại có một lần có đến mấy nhóm sói khổng lồ cùng chạy về một hướng, dưới sự hiếu kỳ, Bùi Kiêu liền chú ý giữ khoảng cách, chậm rãi đi theo, sau đó hắn phát hiện ra có đến bốn năm chục con sói khổng lồ đang ngồi im lặng trên một bãi đất trống, trên mặt đất không có linh hồn nhân loại nào, trên trời cũng không có vòng xoáy xuất hiện. Lúc ấy Bùi Kiêu còn tưởng rằng những con sói đầu người này đang tiến hành nghi thức nào đó, khiến hắn suýt nữa cho rằng quái vật cũng có kết cấu xã hội, không ngờ một lát sau, trên bầu trời xuất hiện một vòng xoáy vô cùng lớn, thậm chí xuyên qua vòng xoáy này, Bùi Kiêu còn có thể mơ hồ nhìn thấy dương thế, đó là một thành phố của nhân loại đèn đuốc huy hoàng...
Từ trong vòng xoáy dần xuất hiện linh hồn nhân loại, số lượng lên đến cả chục nghìn, hẳn là trong thành phố này xuất hiện thiên tai hoặc sự cố lớn nào đó, nếu không thì không có khả năng trong một ngày liền chết nhiều người như vậy. Sau đó đám sói khổng lồ phảng phất như khai mạc yến tiệc, cắn nuốt sạch sẽ tất cả, cho đến khi đó, Bùi Kiêu mới khẳng định đám sói đầu người có năng lực do thám vị trí xuất hiện vòng xoáy, khi nhiều đội sói đen khổng lồ tập trung, khẳng định duy nhất là xuất hiện một lượng lớn linh hồn nhân loại... Đồng dạng, thời gian thông đạo kết nối Địa ngục và dương thế cũng sẽ kéo dài.
Trên thực tế, Bùi Kiêu cũng đã sớm nghĩ tới việc bám theo sói khổng lồ đi tìm vị trí vòng xoáy, bởi vì vòng xoáy này hoàn toàn là ngẫu nhiên xuất hiện cùng biến mất, nếu như tìm kiếm lung tung xung quanh mà nói, vận khí không tốt có khả năng mấy chục năm cũng không nhất định có thể tìm ra, hơn nữa mặc dù là theo đuôi đám sói đầu người, khoảng cách gần khẳng định là không được, nếu như khoảng cách xa, khi Bùi Kiêu chạy đến vị trí vòng xoáy, thông đạo kết nối hai thế giới đã sớm đóng kín, khi đó hắn chỉ có thể biến thành bữa ăn cho quái vật.
Cho nên, cơ hội duy nhất cũng chỉ có khi xuất hiện số lượng lớn linh hồn, kích thước vòng xoáy rất lớn, hơn nữa thời gian mở ra cũng dài hơn ước chừng gấp mười lần so với bình thường. Nếu như khi vòng xoáy vừa xuất hiện liền chạy đến, sử dụng cả lôi điện để gia tốc, như vậy trước khi vòng xoáy biến mất, hắn có thể chạy đến từ khoảng cách mười kilomet. Nếu chỉ là vòng xoáy bình thường tự nhiên là không có khả năng xuất hiện lâu như vậy, nhiều nhất chỉ hai mươi giây sẽ biến mất, nhưng nếu như là vòng xoáy cực lớn này, như vậy có thể kéo dài đến một vài phút.
Sau khi chần chờ vài giây, Bùi Kiêu liền lập tức không chút do dự, gắt gao bám theo, chung quy trong Địa Ngục này thật sự là sống không bằng chết, mỗi ngày chỉ có thể trốn chui trốn nhủi trong khe hở giữ mạng, sống như vậy, không bằng liều mạng một phen, nếu vận khí tốt mà nói còn có thể trở về dương thế, ít nhất có thể gặp mặt cha mẹ cùng muội muội một lần, nếu như vận khí không tốt, cũng bất quá là triệt để tiêu tán mà thôi, còn tốt hơn là trốn trong chuồng chó giữ chút hơi tàn!
Cứ như vậy, Bùi Kiêu đi theo đám sói đầu người, trên thực tế, trải qua bốn tháng rèn luyện, hắn đã không còn giống như người thường mới rơi vào Địa Ngục, nên trốn như thế nào, nên bám theo như thế nào, nên tìm kiếm tung tích quái vật như thế nào, những tài nghệ được rèn luyện ra trong giây phút sinh tử khiến hắn không hề thua kém những cao thủ Hunter. Cẩn thận bám theo như vậy một lúc, quả nhiên Bùi Kiêu không hề bị đám quái vật phát hiện, cũng không biết đến tột cùng bám theo bao nhiêu lâu, rốt cuộc hắn nhìn thấy mục tiêu của đám sói khổng lồ này, đó là một nơi trống trải, xung quanh không có bất cứ khối đá lớn nào, mấy chục con sói đen khổng lồ đang ngồi trên mặt đất, chờ đợi vòng xoáy mở ra.
Bùi Kiêu nhìn hoàn cảnh xung quanh, trong lòng thật sự phát khổ, hoàn cảnh này vô cùng bất lợi đối với hắn, lấy nơi đám quái vật tụ tập làm trung tâm, trong vòng mười kilomet xung quanh không hề có một khối đá lớn nào, đây quả thực là muốn hắn đi chịu chết a, nếu như không có những khối đá lớn, hắn làm thế nào có thể tiếp cận với vòng xoáy đây? Tính toán qua một chút, mười kilomet cơ hồ chính là cự ly tối đa đối với hắn, nếu vượt qua phạm vi này, thứ nhất là lôi điện chi lực không đủ, thứ hai là vòng xoáy sẽ đóng kín, cả hai khả năng này đều là những điểm trí mạng.
- Mặc kệ, nếu thật sự không được liền dùng lôi điện thiêu đốt, cho dù là tan thành mây khói cũng được, dù sao cũng phải liều mạng một phen! Đã chịu đựng trong Địa Ngục này đủ rồi, cho dù là thêm một giây ta cũng không muốn!
Sở dĩ Bùi Kiêu quyết tâm chọn lúc này để trở về dương thế, ngoại trừ do kích thước vòng xoáy tăng lớn, nguyên nhân càng trọng yếu hơn chính là tinh thần hắn đã sắp tới mức cực hạn.
Tinh thần của nhân loại kỳ thật khá yếu ớt, nếu đặt một người vào trong không gian tối đen, không hề có một tiếng động nào, nội trong hai mươi bốn giờ tinh thần người này sẽ bị phá vỡ, nếu một người ở trong hoàn cảnh xa lạ, không có bất kỳ ai để cùng nói chuyện, như vậy nhiều nhất một tháng, trạng thái tinh thần của người này sẽ xuất hiện dị thường, nhìn thấy, nghe thấy ảo giác các loại… Nếu như liên tục ở trong hoàn cảnh khốc liệt tùy thời sẽ chết như chiến trường, nhiều nhất trong vòng ba tháng sẽ gặp phải triệu chứng tổn thương tinh thần.
Mà Địa Ngục này, chính là so với bất cứ chiến trường nào đều tàn khốc hơn! Tuy ý chí Bùi Kiêu rất cứng cỏi, tính cách kiên nghị, nhưng ở trong hoàn cảnh thần kinh luôn căng thẳng từng phút từng giây như vậy, dần dần hắn đã rốt cuộc không chịu đựng được trạng thái căng thẳng áp lực cao độ, giờ phút này hi vọng duy nhất chính là trở về dương thế, nếu không hắn có thể sẽ phát điên cũng không chừng. Cho dù hắn biết hiện tại biện pháp tốt nhất là tìm một nơi ẩn thân, chậm rãi gia tăng chấp niệm bản thân, đợi đến khi thực lực được đề cao sẽ tìm kiếm cơ hội khác để trở về dương thế, thế nhưng biết là một chuyện, có thể làm được hay không lại là một chuyện khác... Hắn đã không muốn chờ thêm một phút giây nào, hoặc là trở về, hoặc là chết! Chính là đơn giản như vậy.
Bùi Kiêu cưỡng chế sợ hãi cùng kích động trong lòng, không ngừng nhẩm đọc thơ văn bắt buộc bản thân phải bình tĩnh, đồng thời gắt gao nhìn về phía bãi đất trống phía xa, giờ phút này hắn đang nằm sấp dưới một khối đá gần nhất, tuy gần nhất nhưng khoảng cách ước chừng cũng phải mười một mười hai kilomet, chính là cự ly cực hạn đối với thực lực của hắn hiện tại. Bùi Kiêu cũng không biết mình có thể chạy đến bãi đất trống hay không, thế nhưng dù sao cũng phải liều mạng một phen, ý thức hắn đã sớm toàn lực khống chế lôi điện trong cơ thể, chỉ đợi vòng xoáy vừa xuất hiện, lập tức sẽ chạy tới!
Giữa những con sói đầu người này không có cái gọi là quan hệ thống soái, thực lực đạt đến một mức nhất định sẽ lập tức tiến hóa, cho nên những con quái vật này kỳ thật đều chỉ làm theo ý mình, mục đích duy nhất của chúng chỉ là linh hồn nhân loại, càng nhiều càng tốt. Khi ta xuất hiện, nếu con nào đến tấn công ta thì sẽ ăn được ít linh hồn nhân loại hơn so với những con còn lại, loại chuyện lợi cho người lỗ cho mình như vậy tự nhiên chúng nó sẽ không làm, trừ phi là tự ta chạy đến bên cạnh, hoặc là tất cả những linh hồn nhân loại đều đã bị cắn nuốt sạch sẽ, nếu không vẫn sẽ tương đối an toàn…
Cứ như vậy, Bùi Kiêu yên lặng không nhúc nhích, hai mắt nhìn chằm chằm về phía xa, cẩn thận xem xét từng động tĩnh trên bãi đất trống, không biết bao lâu sau, bỗng nhiên giữa không trung, ở độ cao ước chừng khoảng mười bảy mười tám mét, không gian tại đó vặn vẹo uốn éo, sau một chút liền giống như vải bị xé ra, một vòng xoáy khổng lồ xuất hiện, linh hồn nhân loại không ngừng cuồn cuộn rơi xuống.
- Chính là lúc này!
Bùi Kiêu mạnh mẽ đứng lên từ mặt đất, tiếp đó điên cuồng chạy về hướng bãi đất trống, sau khi chạy được mấy mét, một luồng lôi điện hiện ra dưới chân hắn, khiến tốc độ được đề cao gấp mười lần bình thường, toàn thân như hóa thành ảo ảnh, cự ly trăm mét chỉ cần một giây liền vượt qua. Lấy tốc độ như hiện tại của Bùi Kiêu, muốn chạy hết cự ly mười hai kilomet, cũng vẫn cần hai phút đồng hồ, mà biến số trong hai phút này thật sự là nhiều lắm, thứ nhất, chỉ cần có vài con sói khổng lồ đến công kích hắn, nếu như không có may mắn nào đáng nói, như vậy khả năng duy nhất là chết, thứ hai, trong vòng hai phút thông đạo kết nối tuyệt không thể biến mất, nếu không kiếm củi ba năm thiêu một giờ, khi đó hắn muốn chạy trốn cũng không được, thứ ba, một khi sử dụng lôi điện thiêu đốt, sau nhiều nhất mười giây hắn sẽ rơi vào trạng thái vô lực, khi đó khẳng định cũng là chết chắc!
Cơ hội duy nhất! Bất thành tắc tử!
Bùi Kiêu cắn chặt răng, giống như phát điên liều mạng chạy về phía trước, những con sói khổng lồ phía xa quả thật là phát hiện ra hắn, nhưng cũng giống như dự đoán, bọn chúng đều bắt đầu cắn nuốt linh hồn nhân loại, mặc kệ sự xuất hiện của một linh hồn nhỏ bé như con kiến. Điều này khiến cho nội tâm hắn thoáng hòa hoãn một chút, nhưng mà lúc này cũng không phải thời điểm thả lỏng, ba biến số trước mắt mới chỉ thông qua một, hai biến số còn lại, cho dù chỉ có một xảy ra, kết quả cũng chỉ có thể là tan thành mây khói.
Thời gian chậm rãi trôi qua từng giây, vòng xoáy đã bắt đầu chậm rãi thu nhỏ lại, đám sói đầu người vẫn đang tích cực đánh chén. Tinh thần Bùi Kiêu đã triệt để tập trung, giống như trạng thái tâm thần ngưng tụ, trong giây phút sinh tử, hắn đã đột phá được một tầng chướng ngại, có thể trong lúc vận động cũng ngưng tụ được tâm thần, tuy vậy chính bản thân Bùi Kiêu cũng không phát hiện ra, trong mắt hắn lúc này chỉ còn lại có vòng xoáy cùng đám sói đen khổng lồ.
Mỗi một giây, Bùi Kiêu đều cảm giác như trải qua một năm dài dằng dặc, không biết có phải ảo giác hay không, giống như thời gian đã trở nên chậm lại, mỗi một bước chân Bùi Kiêu đều có ngàn vạn suy nghĩ, tuy vậy khi cẩn thận suy ngẫm lại thì không nghĩ ra cái gì, trong đầu óc hắn vẫn là vòng xoáy trước mắt cùng đám sói khổng lồ. Một giây rồi lại thêm một giây, một bước rồi lại thêm một bước, một kilomet rồi lại thêm một kilomet, dần dần, hắn đã càng lúc càng đến gần bãi đất trống, thậm chí ngay cả dung mạo của những linh hồn nhân loại đều đã nằm trong tầm mắt, trong vô số linh hồn nhân loại này có bảy tám mươi phần trăm là người da trắng, cũng có một số người da vàng cùng người da đen, xem ra vị trí thông đạo kết nối này hẳn là ở một quốc gia Âu Mĩ nào đó, bất quá Bùi Kiêu không hề quan tâm, chỉ cần có thể trở lại dương thế, cho dù là rơi xuống hoàn cảnh như Bắc Cực hoặc Nam Cực hắn cũng chịu!
Theo cự ly càng tới gần, đám sói khổng lồ cũng quay đầu nhìn về phía Bùi Kiêu, giống như chỉ cần hắn vừa vào trong phạm vi, lập tức sẽ tấn công, mà Bùi Kiêu giờ phút này cũng là tên đã trên dây, muốn quay đầu chạy trốn là chuyện không thể, hắn chỉ có thể kiên trì liên tục xông lên. Đến lúc này Bùi Kiêu đã chạy hết hơn một phút, cách một con quái vật gần nhất hơn một ngàn mét, mà con quái vật này bỗng dưng cũng dừng việc cắn nuốt linh hồn nhân loại, quay đầu lại nhìn chằm chằm, giống như đang đợi hắn đến gần.
Sát ý trắng trợn, cho dù đang trong trạng thái tâm thần ngưng tụ, Bùi Kiêu vẫn cảm thấy đáy lòng vô cùng lạnh lẽo, suy nghĩ một chút có thể thấy, một quái vật đầu người gớm ghiếc, kích thước so với voi còn to lớn hơn, nhìn gắt gao như đang quan sát con mồi, chỉ cần là người trong nội tâm đều sẽ sinh ra sợ hãi, Bùi Kiêu cũng cảm thấy sợ, nhưng thân thể hắn vẫn theo quán tính chạy tới phía trước. Khi cách con sói khổng lồ ước chừng ba bốn trăm mét, tầng lôi điện bao phủ dưới chân hắn dần trở nên ảm đạm, bốn đơn vị lôi điện đã dùng hết, đang trong trạng thái gia tốc, bỗng nhiên lôi điện biến mất, không kịp phản ứng Bùi Kiêu liền văng ra mấy chục mét, sau đó ngã xuống mặt đất.
Con sói khổng lồ cách Bùi Kiêu gần nhất gào lên một tiếng, phốc một cái trực tiếp nhảy đến, một khi bị thân thể cao lớn nặng ngàn cân này đè lên, Bùi Kiêu sẽ bị ép tứ phân ngũ liệt, cho dù hắn là linh hồn cũng sẽ lập tức tiêu tán. Bùi Kiêu cố nén đau đớn, lăn mình qua bên cạnh, nhưng có trời biết tại sao một con quái vật khổng lồ như vậy lại có tốc độ cùng sự linh mẫn đến mức khoa trương, khi vừa lăn ra được mấy mét, con sói khổng lồ đã ầm một tiếng rơi xuống trước mặt hắn, Bùi Kiêu chỉ cảm thấy toàn thân rung lên, giống như có một quả bom vừa phát nổ bên cạnh, tiếp đó chân trước của con sói khổng lồ gắt gao đè lên người hắn, khuôn mặt khủng bố dữ tợn lập tức cắn tới, một phát cắn là có thể hoàn toàn nuốt trọn.
- Lăn... Lăn ra a!
Bùi Kiêu mở mắt ra, lực chú ý của hắn cũng không phải là con quái vật khủng bố trước mặt, mà là vòng xoáy trên bầu trời đang càng lúc càng thu nhỏ, vốn vô cùng khổng lồ, đường kính hiện tại nhiều nhất chỉ còn hai mươi mét, sau tối đa mấy giây nữa sẽ biến mất. Bùi Kiêu đã mặc kệ có chết hay không, toàn bộ ý thức xâm nhập vào đến vị trí ký hiệu lôi điện trong cơ thể, đem chấp niệm bản thân, năng lượng tiêu chuẩn tất cả đều truyền về hướng phù văn này, một loạt tiếng nổ ầm ầm xuất hiện, thân hình Bùi Kiêu bắt đầu nhanh chóng biến thành khổng lồ.
Con sói đầu người vốn đang cắn tới, nhưng khi thân hình Bùi Kiêu biến lớn, phát cắn này chỉ trúng phần ngực, xé rách một khối thịt lớn, hình thể vốn đối lập của hai bên cũng dần thu hẹp cách biệt. Sau giây lát thân hình Bùi Kiêu đã cao đến mười mấy mét, tuy hình thể hai bên không sai biệt lắm, nhưng trên người Bùi Kiêu lại có lôi điện bao phủ, trong tiếng nổ vang dội, bàn chân của con sói đầu người đang đè lên Bùi Kiêu liền bị lôi điện thiêu đốt sạch sẽ, biến thành vô số điểm sáng, tất cả điểm sáng đều nhanh chóng lao về hướng phần ngực bị xé rách của Bùi Kiêu. Tiếp đó con sói khổng lồ không ngừng lui về phía sau, mà Bùi Kiêu cũng không dám dây dưa cùng đám quái vật này nữa, khi con quái vật vừa lui về phía sau, hắn liền mạnh mẽ đứng dậy, sau đó lấy hết sức lực nhảy về phía vòng xoáy giữa không trung.
Giờ phút này thân hình Bùi Kiêu cao ước chừng mười hai mét, cú nhảy toàn lực này đạt tới độ cao gần ba mươi mét, khi đám sói đầu người đồng loạt chạy về phía hắn, Bùi Kiêu đã nhảy vào đến trong vòng xoáy. Một luồng lực lượng vô cùng lớn không ngừng truyền đến từ bốn phía, hai tay cùng hai chân Bùi Kiêu lập tức bị xé nát, tiếp đó trên thân thể cũng xuất hiện vô số vết rách. Khi sắp bị vặn vẹo xé thành mảnh nhỏ, cũng không biết có phải may mắn hay không, hoặc coi như là trùng hợp, lúc trước hắn thiêu đốt sạch sẽ một chân của con sói khổng lồ, sau đó phần chân này liền biến thành vô số điểm sáng, dưới tình huống khẩn cấp hắn cũng chỉ cố hết sức nhảy vào được trong vòng xoáy, không ngờ có một lượng lớn điểm sáng bị kéo theo, khi tay chân cùng thân thể bị xé rách, những điểm sáng này liền tự động tu bổ thân thể cho hắn.
Khi những điểm sáng sắp tiêu hao hết, bỗng nhiên một luồng sáng lóe lên, nháy mắt sau Bùi Kiêu liền rơi xuống đất, mà phía sau hắn, vòng xoáy đã triệt để đóng kín. Đến lúc này, Bùi Kiêu rốt cuộc không chịu đựng được đau đớn thống khổ, hai mắt tối đen sau đó trực tiếp rơi vào hôn mê, bất quá trước khi triệt để mất đi tri giác, hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy thế giới trước mặt, lọt vào trong tầm mắt hắn là ánh đèn nê ông, đây là thế giới của nhân loại...
Tử Vong Khai Đoan
Zhttty
www.dtv-ebook.com
Quyển 1