Tuyệt Cảnh Hắc Dạ (Dịch)

Chương 49: Thử lại lần hai (2)

Thay vào đó là một chiếc cốc kim loại màu đen khá hoàn chỉnh. Cốc có một cục bộ lọc lớn, giống như một quả cân và nắp cốc được nối với nhau. Thân cốc bên dưới hình trụ, giống như cốc bia. Dung tích ít nhất khoảng năm trăm ml. Tức là một chai nước khoáng tinh khiết mà Vu Hoành thường uống. Cầm chiếc cốc lọc đã được cường hóa, Vu Hoành nhanh chóng nhấc thùng gỗ lên, đổ một ít nước vào cốc. Nước mưa sau khi lọc, từng giọt chậm rãi nhỏ xuống đáy cốc, rồi tích tiểu thành đại, dần dần trở thành một lớp nước lạnh trong vắt. Vu Hoành đợi một lúc, nghiêng cốc, đổ lớp nước này ra. 'Có thể uống được rồi, nhưng vẫn phải đun sôi.' Bình đun và nồi nấu đều ở trong nhà của làng Bạch Khâu. Vu Hoành chỉ có thể bưng lên nhấp môi tượng trưng, làm ướt miệng. Tiếp theo, anh đi đến cửa, kéo tấm chắn ra, nhìn ra ngoài. Bên ngoài ô cửa quan sát, ánh sáng đã càng lúc càng sáng, ánh nắng lại chiếu xuống. Vu Hoành kiểm tra xung quanh, xác định không có vấn đề gì, mới tháo trụ đỡ, vặn khóa cửa. Anh đứng ở cửa, kiểm tra độ hư hỏng của cánh cửa từ trong ra ngoài.Điều kinh hoàng là, chỉ còn một chút nữa, cánh cửa gỗ được cường hóa có thể bị đập thủng, tức là may mắn trời sắp sáng rồi, nếu không... Vu Hoành im lặng đưa tay ra, ấn vào bề mặt cánh cửa lớn. "Có sửa chữa không?" 'Có.' Anh trả lời chắc chắn. Nhìn thời gian đếm ngược hiện ra trên cánh cửa lớn, trong lòng anh cũng thoáng buồn bã. 'Vẫn chưa được, phải cường hóa cánh cửa thêm nữa mới được, nếu lại có một con quái vật khác đến đập, cánh cửa này chắc chắn không chịu nổi!' 'Vậy thì, làm thế nào để cường hóa đây?' Anh đứng bên cửa, đóng cửa lại, suy nghĩ cẩn thận. Không lâu sau, anh nhanh chóng cầm rìu xông ra ngoài, theo từng tiếng chặt gỗ vang lên, rất nhanh, Vu Hoành đã kéo hai tấm ván gỗ dày đi tới. Đổi sang búa, sau một hồi leng keng, thoáng chốc hai tấm ván gỗ dày đã được đóng vào mặt sau cánh cửa lớn. Nhưng tấm ván gỗ dày không được đóng vào cửa, mà được cố định vào hai bên tường đá, một tấm ở trên, một tấm ở dưới, song song với nhau. Như vậy, mặc dù ra vào có hơi bất tiện nhưng cánh cửa lớn lại được cường hóa thêm một lần nữa. Tiếp theo, Vu Hoành lại đi sửa một số tấm ván gỗ, dựng thẳng từng tấm một sát vào sau cửa, làm dày cánh cửa. Làm xong những việc này, anh mệt đến nỗi không đứng dậy nổi, ngồi phịch xuống đất. Dùng tay áo lau mồ hôi, anh cầm lấy hộp dụng cụ bằng gỗ mà cô bé nói lắp đưa cho, trong đó chỉ còn hai chiếc đinh. 'Đinh thép cũng sắp hết rồi... Phải bổ sung.' Mối ghép mộng rất hữu dụng nhưng phải lập kế hoạch ngay từ đầu, nếu không sau này thay đổi chỉ có thể dựa vào những thứ linh tinh như đinh thép. Ngồi tại chỗ suy nghĩ một lúc, Vu Hoành lại lọc một cốc nước, uống từng ngụm nhỏ. Cầm gậy đinh thép, anh hít một hơi thật sâu, nhìn khắp hang động. 'Đến nhà cô bé nói lắp chuyển đồ trước, trước khi lên đường, cường hóa cái gì đó rồi đi... Tiết kiệm thời gian.' Anh suy nghĩ một lúc, chọn cường hóa tấm ván cửa mới được anh gắn vào. Giơ tay ra, ấn vào tấm ván sau cánh cửa, trong đầu nảy sinh suy nghic. Rất nhanh, giọng hỏi của dấu ấn đen vang lên. 'Có cường hóa tấm ván gia cố cánh cửa lớn không?' 'Có!' Vu Hoành thản nhiên đáp lại trong lòng. Ngay lập tức, những con số hiện ra trên tấm ván, những con số biến thành thời gian đếm ngược: 1 giờ 32 phút. 'May quá... Không quá dài...' Anh thở phào nhẹ nhõm. Tiếp theo, anh cầm theo cây gậy, nhét vào túi một viên đá sáng được cường hóa duy nhất, mở cửa. Anh không chút do dự nhảy xuống bậc đá, dọc theo rừng núi đi về hướng làng Bạch Khâu. May mắn thay, lần này không có gì bất ngờ, Vu Hoành rất thuận lợi khi chuyển thịt khô, nấm khô và các vật dụng khác ra khỏi nhà, còn mang theo một số đá sáng chưa kịp vẽ ký hiệu. Cuối cùng lấy nồi sắt và các dụng cụ khác, những thứ khác trong nhà cũng không có gì hữu dụng. Khi trở về hang động, đã hơn một giờ sau, anh thở hổn hển đặt đồ đạc xuống, phân loại và sắp xếp chúng. Việc gia cố cửa lớn cũng vừa kết thúc. Sau một hồi mờ ảo nhấp nháy, tấm ván gia cố được khảm hoàn hảo vào sau cánh cửa, cả hai hòa làm một, không thể phân biệt. Điều này cũng khiến cho toàn bộ cánh cửa dày hơn trước ít nhất một nửa. Cánh cửa nặng nề, khi đóng mở rõ ràng tốn sức hơn trước rất nhiều. Nhưng cũng khiến cho cảm giác an toàn trong lòng Vu Hoành trở nên mãnh liệt hơn. Làm xong những việc này, anh đóng cửa lại, ngồi xuống chiếc ghế gỗ trong hang, bắt đầu đun nước. Vừa đun nước, vừa dùng bút chì than viết viết vẽ vẽ trên báo. Bút chì than rất thô, viết rất tốn sức nhưng vì sức khỏe của mình, anh cố nhịn nỗi khó chịu, suy nghĩ một chút, cẩn thận viết một dòng chữ. 'Phương pháp rèn luyện thể lực tổng hợp'

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất