Chương 409: lấy đi toàn bộ
Nhóm dịch: Tiên Huyền Nguồn: Iread
Nghe vậy, Phương Lâm cười hì hì:
- Tiền bối, cái này lại không dễ nói, nếu chẳng may ta thật sự mang đi tất cả thì sao?
Lão nhân áo bào xanh liên tục lắc đầu:
- Không có khả năng, ngươi cho dù có thiên phú rất cao, nhưng muốn mang đi tất cả lò luyện đan ở đây, không chỉ đơn giản là dựa vào thiên phú như vậy.
Dừng lại một lát, lão nhân tiếp tục nói:
- Trên mỗi một lò luyện đan ở chỗ này đều có một tia ý chí của người trước kia tồn tại, không phải ngươi lựa chọn bọn họ, mà bọn họ tới chọn ngươi, cho nên bất kể thiên phú của ngươi cao tới đâu, nếu như các ý chí trên những lò luyện đan này thấy ngươi chướng mắt, ngươi lại không có cách nào mang đi.
Phương Lâm nghe đến đó, chính là hoàn toàn hiểu rõ, hóa ra là để cho những lò luyện đan này tới chọn xem có đi theo mình hay không.
Chỉ có điều như vậy ngược lại cũng thú vị. Khóe miệng Phương Lâm hơi cong lên. Cửu Đỉnh Thông Thiên Quyết của hắn ngừng lại đã lâu, nếu như có thể mang đi tất cả lò luyện đan ở nơi đây, vậy thu hoạch của mình lại không cách nào tưởng tượng được.
Hơn nữa, Phương Lâm còn có một thủ đoạn vô cùng lợi hại, cần phải thu thập rất nhiều lò luyện đan mới có khả năng thi triển ra, nếu như lò luyện đan nơi đây đều thuộc về mình, như vậy mình cũng có thể thi triển ra môn thủ đoạn này.
- Tiền bối, ta nên làm như thế nào?
Phương Lâm hỏi.
Lão nhân áo bào xanh chỉ vào lò luyện đan lớn nhất trên mặt đất này, nói:
- Ngồi xếp bằng ở bên trong, thả lỏng tâm thần, đi khai thông với những lò luyện đan phía trên, nếu như bọn họ lựa chọn ngươi sẽ rơi xuống, về phần có thể có được mấy lò luyện đan ưu ái, lại phải xem chính ngươi.
Phương Lâm gật đầu, ngay lập tức hắn phóng người nhảy lên, bay vào trong lò luyện đan cực lớn này, ngồi xuống khoanh chân.
Bên trong lò luyện đan cực lớn này vô cùng rộng rãi, đừng nói là một người, cho dù là mười người cũng có thể ngồi xuống.
Phương Lâm ngồi ở trong đó, đưa tay vuốt ve vách bên trong của lò luyện đan, cảm giác vô cùng lạnh lẽo, đồng thời còn bám bụi, hiển nhiên lò luyện đan này đã để ở chỗ này rất lâu không có sử dụng qua.
Ngay lập tức, Phương Lâm nhắm hai mắt lại, thả lỏng tâm thần, rất nhanh hắn lại nhìn thấy được phía trên có từng đôi mắt đang nhìn mình chăm chú.
Loại cảnh tượng này vô cùng quỷ dị, phía trên đều là con mắt, vô số, khiến người ta cảm thấy toàn người nổi da gà.
Phương Lâm biết, những con mắt này chính là ý chí được lưu lại trên từng cái lò luyện đan, đang nhìn xme mình có tư cách nắm giữ bọn họ hay không.
- Chỉ là luyện đan sư tam đỉnh, không ngờ mưu toan tới nhúng chàm chúng ta?
- Quá yếu quá yếu! Hoàn toàn không đủ nhìn.
- Lẽ nào chúng ta phải ở chỗ này vĩnh viễn không được nhìn thấy mặt trời sao?
...
Từng tiếng nói bất mãn, xem thường truyền đến, Phương Lâm ngạc nhiên, hóa ra mình lại có thể bị ý chí trên những lò luyện đan này khinh bỉ.
Vậy hắn làm sao có thể nhẫn nhịn được?
Ngay lập tức, Phương Lâm hừ lạnh một tiếng, khí tức thuộc về Đan Tôn tràn ngập ra.
Lập tức, từng đôi mắt ở phía trên đều kinh hãi vô cùng, giống như nhìn thấy chuyện gì vô cùng kinh khủng vậy.
- Ta là Đan Tôn, các ngươi dám không phục sao?
Ý chí Phương Lâm đang nhìn bọn họ giận dữ gầm thét lên, khí tức cường đại, dường như có thể cắn nuốt thiên địa.
Lúc này, lão nhân áo bào xanh nhìn Phương Lâm ngồi xếp bằng ở bên trong lò luyện đan, trên mặt có mấy phần mong đợi.
- Không biết người này có thể khai thông với mấy lò luyện đan? Có lẽ có thể được hơn mười cái.
Trong lòng lão nhân áo bào xanh âm thầm suy đoán.
Đúng lúc này, tám mươi mốt lò luyện đan phía trên không ngờ đồng thời chấn động.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Lão nhân áo bào xanh hoảng hốt, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện tám mươi mốt lò luyện đan này không ngờ đều phóng ra ánh sáng.
Trong phút chốc, từng cái lò luyện đan ầm ầm rơi xuống, lão nhân áo bào xanh khiếp sợ đến mức mặt không còn chút máu, tuy rằng hắn là thân thể hư ảo, cũng lập tức trốn tới sát phía ngoài.
Ầm ầm ầm ầm!!!
Lò luyện đan không ngừng rơi xuống, giống như một trận múa của lò luyện đan chi, lão nhân áo bào xanh quả thực muốn phát ngốc, đây là tình huống gì vậy? Lẽ nào Đan Cực tháp này sắp đổ sao? Nếu không vì sao những lò luyện đan này đều rơi xuống?
Trong nháy mắt, tám mươi mốt lò luyện đan đều rơi xuống đất, phát ra ánh sáng rực rỡ, dường như đang hô hào gì đó.
Ánh mắt của lão nhân áo bào xanh đột nhiên biến đổi, sau đó hắn có chút khó tin nổi nhìn về phía Phương Lâm ở bên trong lò luyện đan cực lớn.
- Chẳng lẽ là người này?
Lão nhân áo bào xanh không có thể nào tin tưởng nổi, cũng không muốn tin tưởng, nhưng tất cả mọi thứ trước mắt lại là hiện thực khiến cho người ta chấn động kinh ngạc.
Tám mươi mốt lò luyện đan đều rơi xuống, điều này đại biểu cho cái gì?
Đại biểu tất cả bọn họ đều lựa chọn Phương Lâm, Phương Lâm nhận được sự công nhận của tất cả lò luyện đan bọn họ.
Đây quả thực là chuyện không có cách nào tưởng tượng nổi, chí ít lão nhân áo bào xanh tuyệt đối không nghĩ tới sẽ cảnh tượng chấn động như vậy xuất hiện.
Phương Lâm mở mắt, từ bên trong lò luyện đan đứng dậy, nhìn thấy được tám mươi mốt lò luyện đan này đều rơi xuống, trên mặt hắn tươi cười.
- Tiền bối, xem ra vận khí của ta không tệ, bọn họ đều lựa chọn ta.
Phương Lâm nhìn lão nhân áo bào xanh đang đứng ở ngoài xa nói.
Lão nhân áo bào xanh cảm thấy vô cùng cổ quái, hắn vừa rồi còn đang đoán Phương Lâm có thể mang đi mấy lò luyện đan, nhưng không nghĩ tới trong nháy mắt những lò luyện đan này đều rơi xuống, đây quả thực là đánh vào mặt hắn.
- Ngươi làm như thế nào?
Lão nhân áo bào xanh vẫn còn có chút tin tưởng hỏi.
Phương Lâm lộ ra vài phần nghi hoặc:
- Ta cứ dựa theo lời ngài nói, thả lỏng tâm thần đi trao đổi với bọn họ, kết quả bọn họ đều cảm thấy con người của ta không tệ, quyết định theo ta.
Lão nhân áo bào xanh trợn trừng mắt, có thể đơn giản như vậy sao? Vậy tại sao người khác chỉ có thể khai thông với mấy lò luyện đan, vì sao tiểu tử ngươi biến thái như vậy, lại trực tiếp khiến cho tất cả lò luyện đan đều rơi xuống.
Trong lòng lão nhân áo bào xanh có các loại nghi ngờ, mà lúc này Phương Lâm đã bắt đầu vui vẻ thu lò luyện đan.
Chỉ thấy từng cái lò luyện đan bị Phương Lâm thu vào trong túi Cửu Cung, giống như đang thu cái gì đó không quan trọng đông.
Nhưng trên thực tế, những lò luyện đan này đều có giá trị xa xỉ, đều là vật thượng cổ, đều do Đan Minh để vào Đan Cực tháp.
Thấy vậy, Đan Minh xem như là thua thiệt lớn, những lò luyện đan này đều tiện nghi cho Phương Lâm.
Cuối cùng, Phương Lâm nhìn chằm chằm vào cái lò luyện đan cực lớn này, hắn vỗ nhẹ vào nó, sau đó lò luyện đan cực lớn này cũng bị Phương Lâm thu vào.
Khóe miệng lão nhân áo bào xanh không ngừng giật khẽ, hắn nhìn đại điện trống rỗng, quả thực có một loại cảm giác khóc không ra nước mắt.
Đây tính là chuyện gì chứ? Lò luyện đan đặt ở đây nhiều năm như vậy, số lượng vẫn không tính là quá ít, nhưng hôm nay lại có thể bị một người thiếu niên lấy đi trong nháy mắt.
Lão nhân áo bào xanh rất muốn ngăn cản, nhưng căn bản không có biện pháp ngăn cản, Phương Lâm người ta hoàn toàn dựa theo quy định, cũng không có bất kỳ chỗ nào phạm quy, ngươi có thể sử dụng lý do gì để ngăn cản?
- Tiền bối, ở đây còn có lò luyện đan nào không? Có thì để ta cùng mang đi.
Phương Lâm mở miệng hỏi.
Lão nhân áo bào xanh thiếu chút nữa nôn ra máu, tiểu tử ngươi sao lại tham lam như vậy? Tất cả lò luyện đan ở đây đều bị ngươi quét sạch, lại còn không biết đủ sao?
- Không! Một cái cũng không có! Không nên lại nhớ thương làm gì cả!
Lão nhân áo bào xanh không vui nói.
Phương Lâm bĩu môi:
- Tầng thứ hai này cũng chỉ có mấy cái lò luyện đan này thôi sao?
Trang 205# 2
Tuyệt Đỉnh Đan Tôn Tác giả: Vạn Cổ Thanh Liên