Editor: Tường AnLúc này trong đám đông, một thân áo bào tím bay bay trong gió, nam nhân cau mày liếc Lisa một cái, nhưng cũng không làm gì, xoay người biến mất trong đám đông.
Chỉ cần nàng không sao, vậy hắn cũng nên rời đi...
"Kì quái." Lisa rùng mình, "Vừa rồi sao ta lại cảm thấy ớn lạnh vậy chứ?"
Ớn lạnh?
Mộ Như Nguyệt nhướng mày, dời mắt về phía đám đông, vì thế đúng lúc nhìn thấy bóng dáng áo tím rời đi.
"Thì ra hắn cũng đến xem trận đấu này."
Nàng nhẹ nhàng cười nói: "Hiện tại đã vào học viện được một thời gian rồi, cũng không cần giả bộ làm người xa lạ với hắn nữa..."
Dứt lời, nàng xoay người đi về phía trước.
Đúng lúc này, một thân ảnh cao lớn bỗng từ bên cạnh đi tới, che khuất ánh sáng trước mặt nàng.
"Có việc?" Mộ Như Nguyệt cau mày ngước mắt nhìn nam nhân.
"Ta muốn theo đuổi ngươi!"
Nam nhân nở nụ cười khí phách, ngũ quan tuấn lãng dưới ánh mặt trời bao phủ ánh sáng nhàn nhạt.
"Lý do!"
"Vừa rồi ngươi giúp ta thắng cược không ít linh thạch, hơn nữa... ta cảm thấy tư thế ngươi chiến đấu rất suất!"
"Khụ khụ!"
Mộ Như Nguyệt ho khan hai tiếng, suýt nữa bị sặc, nàng nhàn nhạt nhìn nam nhân tuấn lãng phi phàm trước mắt, thản nhiên nói: "Ngại quá, ta không có hứng thú với ngươi."
"Không sao, chỉ cần ta có hứng thú với ngươi là đủ rồi."
Nam nhân không hề ngại vì bị từ chối, nụ cười trên môi càng đậm: "Không biết ta có thể vinh hạnh mời ngươi cùng ta dùng cơm không?"
Mộ Như Nguyệt nhíu chặt mày, trong lòng có chút không kiên nhẫn: "Không rảnh, Lisa, chúng ta đi thôi."
Dứt lời, nàng cũng không nhìn nam nhân lần nào nữa, đi vòng qua bên cạnh hắn, đi mất....
"Có ý tứ", Vạn Tử Hằng gật gù, cười ha hả nói, "Nàng là nữ nhân đầu tiên cự tuyệt ta, cho nên, ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ!"
Lấy thân phận và địa vị của hắn, muốn loại nữ nhân nào mà không có? Đối với nữ nhân, hắn chỉ cần ngoắc tay là sẽ nhào vào ngực hắn rồi.
Mà nàng, là người đầu tiên cự tuyệt hắn...
Cùng lúc đó, ở một nơi không xa, Tiêu Vũ lạnh lùng nhìn tình huống trước mắt, thần sắc vặn vẹo.
"Đinh Lâm thế nhưng thua phế vật kia, còn lãng phí đan dược của ta, đúng là đồ vô dụng!"
Nghĩ đến đây, nàng cười lạnh: "Xem ra ta cần phải trừ bỏ nữ nhân này trước, chỉ có giết nàng thì mới dễ dàng đối phó những người khác, nhưng mà, nàng nhất định sẽ không tiếp nhận lời khiêu chiến của ta, vậy ta cũng không cách nào động thủ với nàng, nếu không sẽ trái với quy định học viện, đến lúc đó sư phụ cũng không che chở được ta..."
Nhưng nếu không giết nàng ta, nàng lại không cam lòng!
"Chờ ta nghĩ ra biện pháp vẹn toàn lại giải quyết nàng ta sau! Ít nhất không thể để liên lụy bản thân!" Tiêu Vũ trầm ngâm nửa ngày, lạnh lùng nhìn đám người Mộ Như Nguyệt, sau đó xoay người rời khỏi đài luận võ...
Cách này không được, vậy nàng cũng chỉ có thể tìm cách khác...
"Tử Hằng, ngươi thật sự muốn theo đuổi nữ nhân kia sao?"
Lúc này trong kí túc xá, một đám nam nhân đi theo Vạn Tử Hằng, ồn ào bát quái.
Phải biết rằng, Vạn Tử Hằng vừa vào học viện mấy ngày đã có quan hệ với không ít nữ tử, mục tiêu hắn nhìn trúng chưa bao giờ không chiếm được, không biết nữ tử kia có thể kiên trì được mấy ngày...