Tuyệt Thế Cường Long

Chương 305: “Không thành vấn đề!”

Long Tông Toàn đánh Kiều Thu Mộng, không dám đắc tội người của hắn, tất cả đều đương chuyện này không có phát sinh quá giống nhau.  

             Hiện tại, Tề Đẳng Nhàn tát cho Long Tông Toàn một cái, đoàn người Triệu Thiên Lộc không dám nói gì, cũng làm bộ cái gì đều không có thấy giống nhau.  

             Kiều Quốc Đào cái tát dừng trên mặt Long Tông Toàn, chỉ cảm thấy vô cùng hả giận.  

             “Long tổng, nghe tôi khuyên một câu, một sự nhịn chín sự lành là lựa chọn tốt nhất của ông.” Triệu Thiên Lộc đi tới trước mặt Long Tông Toàn, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nói.   

             Long Tông Toàn không khỏi nhíu mày, vẻ mặt đầy khó chịu nhìn Triệu Thiên Lộc.  

             Triệu Thiên Lộc thấp giọng nói: “Nếu không muốn chết, thì hãy thành thành thật thật lấy một trăm triệu ra cho xong việc, nếu không …… Thiên Vương lão tử cũng không giữ được ông đâu!”  

             Nói xong lời này lúc sau, Triệu Thiên Lộc quay đầu vung tay lên, hạ lệnh thu đội, bao gồm thanh tra viên Tô Chính Dương, toàn bộ đều rời đi theo ông ta.  

             Long Tông Toàn cười lạnh một tiếng, nói “Ếch ngồi đáy giếng, một Tổng cảnh nho nhỏ mà thôi, hiểu cái gì chứ?”  

             Hắn lập tức liền bát thông chính mình di động thượng dãy số, trầm giọng nói: “Hoàng Đại tiên sinh!”  

             “Ha ha ha, thì ra là Long tổng, không nghĩ tới Long tổng lại gọi điện cho tôi vào lúc này.” Hoàng Văn Đào nhận được điện thoại của Long Tông Toàn, cười nói.  

             “Hoàng Đại tiên sinh, tôi đang có chuyện, muốn nhờ ông giúp đỡ một chút! Sau khi xong chuyện, tôi sẽ đồng ý đầu tư hạng mục của Hoàng Đại tiên sinh!” Long Tông Toàn cắn răng nói.  

             Ông ta biết Tề Đẳng Nhàn nếu có thể làm cho Triệu Thiên Lộc sợ mà lui thì chắc chắn bối cảnh không phải bình thường có thể so sánh, cho nên ông ta mới hứa cho Hoàng Văn Đào lợi ích lớn nhất.  

             Hoàng Văn Đào chính là anh trai của Hoàng Văn Lãng, Hoàng Văn Lãng là thị trưởng của Trung Hải, Hoàng gia ở đây, có thể nói là một tay che trời.  

             Ông ta không tin gọi Hoàng Văn Đào mà còn không xử được một Tề Đẳng Nhàn nho nhỏ và gia tộc tam lưu như Kiều gia!  

             Hoàng Văn Đào vừa nghe thì tinh thần phấn chấn, lập tức nói: “Được, cứ như vậy đi, ông đang ở đâu, tôi tới ngay!”  

             Long Tông Toàn nói: “Tôi ở bệnh viện số một thành phố Trung Hải…”  

             Chờ cho Long Tông Toàn báo địa chỉ xong, Hoàng Văn Đào chỉ nói một tiếng chờ, sau đó liền lập tức chạy tới.  

             Hoàng Văn Đào không hỏi Long tổng có chuyện gì xảy ra, bởi vì ở Trung Hải này, dù cho có chuyện lớn gì thì ông ta cũng có thể áp xuống.  

             Đối với ông ta mà nói thì giúp Long Tông Toàn xử lý một chút chuyện có là gì đâu?  

             “Thằng nhãi, cậu chờ đi, tôi không tin bây giờ cậu có thể đánh được tôi.” Long Tông Toàn buông điện thoại, lạnh giọng nói với Tề Đằng Nhàn.  

             Đời này, đây là lần đầu tiên ông ta bị đánh thảm đến như vậy, hơn nữa còn là tát trên mặt, đây là sỉ nhục cỡ nào!  

             Tề Đẳng Nhàn mặt vô cảm nhìn Long Tông Toàn, không nói gì.  

             Tuy nhiên, thái độ của hắn cũng rất rõ ràng, nếu lúc này Long Tông Toàn vẫn không thể tìm được người đến dẫm chết hắn, thì hắn phải chịu hai cái tát tiếp theo.  

             “Hình như ông ta gọi điện thoại cho anh trai của Hoàng Văn Lãng, tiên sinh Hoàng Văn Đào thì phải?” Kiều Quốc Đào đến bên cạnh Tề Đẳng Nhàn, thấp giọng hỏi.    

             Ông đã hơi khiếp sợ, Hoàng Văn Đào và Triệu Thiên Lộc không cùng đẳng cấp, đó là đại lão đứng đầu Trung Hải.  

             Hơn nữa, em trai của ông ta là thị trưởng của Trung Hải.  

             Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói: “Chú Kiều yên tâm, hôm nay dù ông ta có gọi chủ tịch tỉnh đến thì cũng không giữ được ông ta! Chắc chắn!  

             Kiều Quốc Đào ngớ người, không nói gì nữa, nếu như là trước đây, ông sẽ cảm thấy Tề Đẳng Nhàn đang khoác lác, nhưng hiện tại, ông không dám xem thường người đã từng không thể không rời khỏi Kiều gia.  

             “Hừ, tên nhát cấy, cậu cứ việc kiêu ngạo đi!”  

             “Đối phó với loại rác rưởi như cậu, tôi không cần dùng tới quan hệ với thị trưởng, bởi vì không xứng.”  

             “Hy vọng là lát nữa Hoàng Văn Đào tới, cậu không bị dọa đến mức đái ra quần.”  

             Long Tông Toàn kiêu căng, tuy rằng Tề Đẳng Nhàn thắng một ván, nhưng không đáng kể, ông ta có rất nhiều bối cảnh và quan hệ!  

             “Cơ hội của ông không nhiều lắm, tôi chỉ hy vọng ông có thể quý trọng.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

             Không bao lâu lúc sau, Hoàng Văn Đào đã tới đây.  

             “Đây không phải là Hoàng Đại tiên sinh sao? Đại lão siêu cấp của Hải Trung chúng ta, là một hân vật phong vân đứng đầu!”  

             “Không ngờ là Hoàng Đại tiên sinh, ông ta chính là anh trai của thị trưởng Hoàng… Đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, vậy mà hôm nay có thể nhìn thấy ông ta.”  

             “Đi, đi xem, chắc chắn là có người nào tìm đường chết, chọc tới Hoàng Đại tiên sinh!”  

             Sau khi nhóm người qua đường thấy Hoàng Văn Đào, cũng muốn châu đầu ghé tai xem, không còn cách nào khác, Hoàng Văn Đào ở Trung Hải, thậm chí là toàn bộ tỉnh Đông Hải, có thanh danh rất lớn.  

             Hoàng Văn Đào là nhà giàu, Hoàng Văn Lãng là thị trưởng, anh em hai người đều làm người thường ngưỡng mộ và khát vọng trở thành đại nhân vật.  

             Sau khi Long Tông Toàn nhìn thấy Hoàng Văn Đào thì cười ha hả đón tiếp, nói: “Hoàng Đại tiên sinh, đã lâu không gặp.”  

             “Long tổng, từ lần tạm biệt ở đế đô đến nay đã nhiều năm.” Hoàng Văn Đào nắm tay Long Tông Toàn, lúc này mới phát hiện mặt của đối phương hơi không ra gì.  

             Hoàng Văn Đào biết này là bị đánh, trong lòng ông ta cũng không khỏi buồn cười ——  

             Nhân vật ngang tàng như Long Tông Toàn, vậy mà lại bị người ta đánh thành như vậy ở Trung Hải, lại còn chủ động gọi điện nhờ mình tới giúp.  

             Long Tông Toàn nói: “Hoàng Đại tiên sinh, người này……”  

 

             Hoàng Văn Đào khí phách mà lắc lắc bàn tay, nhàn nhạt nói: “Không cần nói người này áp bức như thế nào, dù sao thì ở Trung Hải, hắn không thể so được với ta.”  

             Lời này vừa ra, đoàn người qua đường reo hò một trận.  

             “Thấy không, đây chính là nhân vật lớn, dù là nói chuyện cũng không giống người bình thường.”  

             “Chỉ có như vậy mới khí phách, mới có thể trở thành ngôi sao mà dân chúng phải nhìn lên, Trung Hải này trừ Hoàng Đại tiên sinh ra thì ai dám nói như vậy chứ?”  

             “Tôi mặc kệ anh hung dữ hay không, dù sao thì cũng không bằng tôi! Câu này giống với câu con trai nhà giàu số một lúc trước nói lắm, tôi kết bạn không bao giờ xem có tiền hay không, dù sao tôi cũng không có tiền.”   

             Cũng đúng, bối cảnh của Hoàng Văn Đào hoàn toàn có tư cách nói câu đó, thậm chí khiến người ta không thể phản bác.  

             Long Tông Toàn nghe những lời này của Hoàng Văn Đào, cười ha ha, nói: “Quả nhiên là Hoàng Đại tiên sinh trước giờ vẫn khí phách, tốt, vậy thì hôm nay, nhờ Hoàng Đại tiên sinh phí tâm lo lắng, giúp tôi trút giận đi.”  

             “Không thành vấn đề!” Hoàng Văn Đào nói.  

             Long Tông Toàn đi thẳng đến sau lưng Tề Đẳng Nhàn, lạnh lùng nói: “Không phải mới nãy cậu rất ngạo mạn sao? Sao bây giờ không nói nữa đi?”  

             “Tiếp đi, nhảy tiếp đi, giả bộ nữa đi.”  

             “Ở trước mặt Hoàng Đại tiên sinh, cậu giả bộ thử cho tôi xem.”  

             Hoàng Văn Đào không khỏi nhíu nhíu mày, chỉ cảm thấy này bóng dáng này hơi quen mắt, trong lúc nhất thời lại không có thể nhớ ra là ai.  

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất