Hiển nhiên, không ai coi Tề Đẳng Nhàn ra gì, đều cho rằng hắn chẳng qua là một con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga mà thôi, hơn nữa, còn là con cóc ghẻ có thể giả vờ.
Nhưng Hoàng Tình Ca cũng không cho là như vậy, Tề Đẳng Nhàn có năng lực như thế nào, cô ấy là tương đối rõ.
Hôm nay cô ấy và Lỗ Nam ở cùng nhau , hoàn toàn là bởi vì Lỗ Nam có thể cho giới thiệu cô ấy cho Triệu Hắc Long, cho nên trước đây bọn họ có thái độ như thế nào, vẫn có thể nhẫn nhịn.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn nếu cũng có thể giải quyết vẫn đề này, vậy cô ấy còn cần phải nhẫn nhịn sự bất mãn trong lòng mình để giữ thể diện sao?
Tất nhiên là không cần!
“Tốt, tao hôm nay ngược lại muốn nhìn xem, mày có thể gọi hội trưởng Triệu đến đây hay không!” Lỗ Nam thấy Tề Đẳng Nhàn buông di động xuống, trực tiếp nở nụ cười, “ Muốn vả mặt tao, mày cảm thấy mày có tư cách sao?”
Tề Đẳng Nhàn cười cười, hắn liệu có cố ý muốn vả vào mặt Lỗ Nam sao?
Hắn cảm thấy đối phương suy nghĩ quá nhiều, bởi vì, người này không đủ tư cách đó, không đáng để hắn làm như vậy.
Lỗ Nam vừa mới nói xong, cũng không khỏi ngẩn ra, bởi vì, anh ta thấy được Triệu Hắc Long, đang đi về hướng bãi tập bắn cung.
Mọi người sau khi nhìn thấy Triệu Hắc Long, cũng nhất thời sửng sốt!
Lỗ Nam nói: “Cái này có cái gì mà ngạc nhiên, nói không chừng là lúc tôi vừa gọi điện thoại cho hội trưởng Triệu, anh ấy nhất định đã đến rồi, lịch sự, lại đây chào hỏi thôi.”
“Ta cảm thấy cũng đúng, nếu không, người này mới vừa làm bộ làm tịch gọi điện thoại, hội trưởng Triệu đã đến rồi?”
“Rõ ràng là trùng hợp, hội trưởng Triệu đã đến rồi đấy à.”
“Mọi người không cần kinh ngạc, hội trưởng Triệu là Lỗ Thiếu mời tới, cùng tên này không có một chút quan hệ gì, cuộc điện thoại của anh ta vừa rồi, tôi thậm chí nghi ngờ là anh ta chưa gọi điện thoại nữa.”
“Ha ha ha, có lý, có lẽ là anh ta đang nói chuyện với không khí đó.”
Mọi người cảm thấy lời Lỗ Nam nói có đạo lý, đều gật đầu phụ họa.
Lỗ Nam nói với Hoàng Tình Ca: “Tình Ca, cậu bây giờ nếu muốn thay đổi chủ ý còn kịp, tôi có thể giúp cậu nói chuyện!”
Hoàng Tình Ca lạnh lùng nói: “Không cần!”
Lỗ Nam cảm thấy mình đang tự làm mất mặt, niềm nở đi lại phía Triệu Hắc Long.
“ Hội trưởng Triệu, thật sự xin lỗi a, thật sự là có việc đột xuất a, vừa rồi cũng gọi điện thoại nói rõ cho anh rồi. Anh vậy mà vẫn đến đây chào hỏi, thật sự là ngại quá...”
“A...công tố viên Lỗ à, tôi có chút việc, lát nữa hãy nói!” Triệu Hắc Long trực tiếp đẩy nhẹ tay phải của Lỗ Nam qua một bên, chạy chậm về phía Tề Đẳng Nhàn.
Biểu tình Lỗ Nam thoáng cái cứng ngắc ở trên mặt, cảm thấy rất mất mặt.
Triệu Hắc Long vừa đến trước mặt Tề Đẳng Nhàn, chốc lát nét mặt nở nụ cười với vẻ nịnh nọt.
Vẻ mặt của Triệu Hắc Long bây giờ hoàn toàn không giống với nụ cười hàn huyên vừa mới gặp Lỗ Nam, tràn ngập ý tứ hèn mọn cùng lấy lòng.
“ Nhị đương gia, ngài tìm tôi, có việc gì sao? Tôi vừa nhận được điện thoại của ngài, liền vội vàng chạy đến đây, ngài xem, còn chưa đến ba phút!” Triệu Hắc Long cười nịnh nọt nói.
Sau khi nghe được những lời này của Triệu Hắc Long, trong đầu mọi người oanh một tiếng nổ tung, ánh mắt của từng người đều trở nên hỗn loạn, điều này làm sao có thể a?
Triệu Hắc Long là ai? Đây chính là người sáng lập thương hội Hắc Long, là một trong những nhân vật đứng đầu thành phố Trung Hải a!
Anh ta thế mà... Đối với người khác, khúm núm nói chuyện như thế?!
Tề Đẳng Nhàn nói: “Vị này là bạn của tôi, Hoàng Tình Ca, bố cô ấy là thị trưởng Hoàng Văn Lãng, muốn làm quen với anh, tìm anh nói chút chuyện.”
Hoàng Tình Ca đối mặt với Triệu Hắc Long cười cười, nói: “ Hội trưởng Triệu, ngưỡng mộ đại danh đã lâu a!”
“Ai ya, Hoàng tiểu thư thật sự là quá khách khí rồi, có chuyện gì trực tiếp tìm tôi là được, cần gì phiền đến Nhị đương gia đâu?” Triệu Hắc Long vội vàng cùng Hoàng Tình Ca bắt tay, biểu hiện rất là thân thiện.
Hoàng Tình Ca nói: “Tôi muốn nói chuyện với hội trưởng Triệu về việc hợp tác tài chính...”
“Không thành vấn đề, ngài là bằng hữu của Nhị đương gia, chuyện gì ta đều đồng ý!” Triệu Hắc Long hào khí vung tay lên, khí phách nói.
Hoàng Tình Ca sửng sốt, mình còn chưa nói cụ thể chuyện gì, người ta đã đồng ý rồi... Mặt mũi Của Tề Đẳng Nhàn, thật sự quá lớn đi?
Mọi người bên cạnh cũng nhìn đến ngây dại...
Lỗ Nam cảm thấy sắc mặt mình rất khó coi sắp trụ không nổi, khóe mắt đều đang run rẩy.
Cho dù là anh ta, muốn Triệu Hắc Long đáp ứng một việc, đều cần tốn nhiều mối quan hệ , nhưng Tề Đẳng Nhàn... Ngay cả một câu cũng không nói, Triệu Hắc Long liền vội vàng đáp ứng, giống như sợ bỏ lỡ cái gì, quả thực làm cho người ta khó hiểu.
“Nhị đương gia, câu lạc bộ này giao vào tay ngài, ngài có hài lòng không?”
“Có cảm thấy chỗ nào không tốt hay không, tôi cho người đến cải tạo miễn phí giúp ngài!”
Triệu Hắc Long quay đầu lại, liền nhìn Tề Đẳng Nhàn cười ha ha nói.
Cả câu lạc bộ Thượng Động cộng lại trị giá đến hàng tỷ đồng, lúc anh ta đưa ra cũng có chút đau lòng.
Nhưng mà, bản thân nghĩ đến nhờ câu nói của Tề Đẳng Nhàn, mà tránh khỏi tổn thất hàng tỷ đồng tại liên minh kinh doanh của tập đoàn Từ Thị, tâm trí anh ta cân bằng vô số lần.
Triệu Hắc Long nói những lời này, trực tiếp làm cho người ở đây như bị sét đánh...
Thì ra, hắn nói hắn là ông chủ của câu lạc bộ này, cũng không phải đang nói đùa với bọn họ, mà là Triệu Hắc Long thật sự đã đem câu lạc bộ chuyển nhượng tên của hắn!
“Ừng ực...”
Cũng không biết là ai nuốt một ngụm nước bọt.
Tề Đẳng Nhàn đúng lúc nhìn thấy quản lý tới, liền vẫy vẫy tay với anh ta.
“Tề tổng!” Quản lý nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn, cũng cúi đầu khom lưng.
“Những người này, toàn bộ khai trừ tư cách hội viên, về sau không được phép vào câu lạc bộ !” Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng nói.
“Vâng, vâng, vâng, tôi sẽ đi làm ngay!” quản lý không nói hai lời, lập tức đồng ý.
Sắc mặt đám người Lỗ Nam nhất thời càng trở nên khó coi, còn có chuyện gì xấu hổ hơn việc bị ai đó đuổi ra ngoài sao?!
Triệu Hắc Long lúc này cũng ý thức được, đoàn người Lỗ Nam này, chỉ sợ là đắc tội Tề Đẳng Nhàn, trong lòng hắn không khỏi cười lạnh, đúng là có mắt không tròng, ai có thể chọc ai không thể chọc cũng không rõ?
Triệu Hắc Long cũng không để ý quá nhiều, mà liên tục nịnh nọt Tề Đẳng Nhàn.
“Nhị đương gia, ta nghe nói lần trước ngài ở bãi tập bắn cung thắng Ngọc Tiểu Long!”
“ Nhưng Ngọc Tiểu Long là cao thủ bắn cung a, trên toàn quốc có rất ít người có thể đánh bại cô ta...”
“Tôi chỉ hận lúc ấy không có ở đây chứng kiến một màn này a, nếu không, tôi nhất định phục sát đất ngay tại chỗ!”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong, chỉ cười nhạt, nói: “Thắng cô ta có gì đáng ngạc nhiên sao? Tôi còn có thể thắng cô ta một cách dễ dàng hơn.”
Mọi người trực tiếp hóa đá...
Lỗ Nam thật muốn đập nát vụn cây cung composite trong tay anh ta, vừa rồi anh ta còn đang vì những người khen ngợi kỹ thuật bắn cung cao siêu mà đắc ý...
Bây giờ nhìn lại, anh ta chẳng là cái gì.
Lại liên tưởng đến Tề đẳng Nhàn tự giễu bản thân là nhà quê, trên mặt mọi người lại càng thêm khó nhìn, hận không thể tìm một khe hở chui vào!
Ngay cả Ngọc Tiểu Long cũng có thể thắng, bọn họ lấy cái gì để so sánh?