Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 167: Nguyên hỏa xuất thế!

Chương 167: Nguyên hỏa xuất thế!
"Rống!"
Đúng lúc này, một tiếng kêu lớn vang lên!
Một con Đại Điểu phá không mà tới, đứng ở trước bầy yêu thú bên kia, đối diện với Hắc Nha lão nhân.
Sau khi con yêu thú Đại Điểu xuất hiện, đám yêu thú cũng lui rất xa về phía sau.
"Này này, đó là yêu thú gì, nhìn có vẻ như rất lợi hại!"
"Nói nhảm! Uổng cho ngươi còn là thợ săn yêu thú, vậy mà ngay cả Kim Kiếm Điêu cũng không nhận ra! Đây chính là yêu thú cấp bốn! Ta nghe nói, con Kim Kiếm Điêu này chính là lãnh chúa ở hẻm núi Liên Nguyệt! Lúc trước cũng không biết nó ẩn núp ở nơi nào, hiện tại thấy Hắc Nha lão nhân xuất hiện, nên nó cũng không nhịn được mà xuất hiện đấy."
"Xem ngươi nói đi, mặc dù ta là thợ săn yêu thú, nhưng ngươi cảm thấy ta có bản lĩnh săn giết một con yêu thú cấp bốn sao? Nó không đến giết ta cũng đã không tệ rồi."
" y..."
Sự xuất hiện của Kim Kiếm Điêu, cũng đưa tới rối loạn tưng bừng ở bên phía võ giả nhân loại.
Vốn dĩ bọn hắn đều cho là, bảo vật lần này chỉ sợ đã là của Hắc Nha lão nhân rồi. Nhưng bây giờ lại xuất hiện một con yêu thú cấp bốn, có cái hay để xem rồi.
Mặc dù Hóa Hải Cảnh không phải một cái đại cảnh giới, nhưng thực lực của võ giả Hóa Hải Cảnh, đã có thể so với thực lực của yêu thú cấp bốn sơ kỳ rồi.
Giống như võ giả nhân loại, thực lực yêu thú cấp bốn này là một đẳng cấp khác.
Tuyệt đại bộ phận yêu thú, cuối cùng đều sẽ dừng bước tại cấp bốn. Bởi vì độ khó từ cấp bốn tăng lên tới cấp năm quá lớn.
Cấp bốn đến cấp năm, yêu thú sẽ trải qua một giai đoạn quan trọng nhất—— Hóa Hình!
Yêu thú hóa hình thành công, từ đây cá vượt Long Môn, trở thành tồn tại cực kỳ cường đại.
Yêu thú hóa hình không thành công, thì sẽ bị hôi phi yên diệt dưới thiên kiếp!
Cho nên, toàn bộ giai đoạn cấp bốn của yêu thú, dường như đều là đang chuẩn bị cho thiên kiếp!
Cái này cũng dẫn tới thực lực của yêu thú cấp bốn có sự chênh lệch cực lớn.
Nói như vậy, yêu thú cấp bốn sơ kỳ và trung kỳ, tương đương với nhân loại Hóa Hải Cảnh. Mà yêu thú cấp bốn hậu kỳ, thì tương đương với võ giả nhân loại Hồn Hải Cảnh!
Con Kim Kiếm Điêu này hẳn là vừa đột phá cấp bốn không lâu, cho nên đoán chừng thực lực so với Hắc Nha lão nhân cũng là kẻ tám lạng người nửa cân.
Cho nên, tình thế bây giờ trở nên có chút vi diệu.
Nhìn thấy lại xuất hiện một con yêu thú cấp bốn, võ giả nhân loại gần như tuyệt vọng.
Một Hắc Nha lão nhân đã để bọn hắn mất hết tất cả cơ hội đoạt bảo, lại đến thêm một con yêu thú cấp bốn, đây không phải là muốn mạng người sao?
Diệp Viễn nhìn thấy con yêu thú cấp bốn này, lại không có chút nào ngoài ý muốn.
Nơi này là Rừng Sâu Vô Biên, vốn dĩ chính là địa bàn của yêu thú, không có yêu thú cấp cao tới mới gọi là kì quái!
Hơn nữa lúc này Diệp Viễn còn đang mừng thầm đấy, hai tên gia hỏa này vì đoạt bảo chắc chắn sẽ ra tay đánh nhau, đến lúc đó thì hắn có thể ngồi thu ngư ông đắc lợi rồi.
Hắc Nha lão nhân nhìn thoáng qua Kim Kiếm Điêu ở cách đó không xa, hừ lạnh một tiếng, dứt khoát bắt đầu ngồi tĩnh tọa ngay tại chỗ.
Yêu thú cấp bốn có linh trí cực cao, hiển nhiên cũng không muốn động thủ ở giờ phút này, cho nên cũng đáp xuống mặt đất nghỉ ngơi dưỡng sức.
"Sư tỷ, ta đoán chừng bảo vật xuất thế ngay tại hôm nay rồi. Có thể hấp dẫn Hóa Hải Cảnh và yêu thú cấp bốn đến đây, chắc hẳn bảo vật này không đơn giản. Một lát nữa hay là ngươi tiến vào Linh Khí không gian đi, như vậy ta mới có thể toàn lực đi tìm bảo vật. Ta có loại cảm giác, bảo vật này rất quan trọng đối ta, sư tỷ đành chịu ủy khuất một chút vậy." Diệp Viễn khuyên nhủ rất thành khẩn.
Nam Phong Chỉ Nhu cắn chặt hàm răng, sắc mặt thay đổi mấy lần. Trong nội tâm nàng sinh ra mãnh liệt không cam lòng!
Thế nhưng nàng cũng biết, có cường giả Hóa Hải Cảnh ở đây, nàng thật sự không giúp được Diệp Viễn cái gì, chỉ cần không cản trở hắn cũng đã không tệ rồi.
Mặc dù thực lực của Diệp Viễn không mạnh, nhưng có tầng tầng lớp lớp các loại thủ đoạn. Một mình hắn đi kiếm bảo vật, ngược lại sẽ an toàn hơn một chút.
"Được... Được rồi." Cuối cùng Nam Phong Chỉ Nhu vẫn đáp ứng.
Diệp Viễn vui mừng, mang theo Nam Phong Chỉ Nhu đi vào một chỗ không người, thu nàng vào Linh Khí không gian.
Đúng lúc này, một cỗ sóng nhiệt cực kỳ cường đại từ chỗ sâu trong hẻm núi truyền đến, để tất cả võ giả có loại cảm giác bị nấu chín!
Nhưng tất cả mọi người lại mừng rỡ, bởi vì bọn hắn đều biết, bảo vật đã xuất thế!
Diệp Viễn thấy thế, sắc mặt cũng là vui mừng.
"Lẽ nào là nguyên hỏa hiện thế? Nguyên hỏa cường đại như thế, chỉ sợ chí ít cũng là cấp bốn! Chuyến này quả nhiên đến đúng lúc!"
Kiến thức của Diệp Viễn không phải những người này có thể so sánh, từ cỗ ba động này đã có thể đoán ra, đại khái tình huống của bảo vật xuất thế lần này.
Cái gọi là nguyên hỏa, chính là loại lửa mà thiên địa sinh ra, uy lực cực kỳ cường đại!
Một khi võ giả có được nguyên hỏa, sức chiến đấu lập tức sẽ thẳng tắp tăng lên cao. Đương nhiên với điều kiện tiên quyết là hắn có thể thu phục được nguyên hỏa.
Rất nhiều võ giả muốn thu lấy nguyên hỏa, thế nhưng cuối cùng lại bị thiêu đến không còn sót lại chút cặn nào.
Mà nguyên hỏa còn có một cái công dụng khác, đó chính là trợ giúp luyện dược sư luyện đan!
Đan dược cấp một cấp hai, yêu cầu không cao với hỏa diễm, địa hỏa bình thường là có thể thỏa mãn.
Thế nhưng đan dược cấp ba trở lên, nếu vẫn dùng địa hỏa thì lại cực kỳ miễn cưỡng. Còn đan dược cấp bốn, địa hỏa đã hoàn toàn không đủ dùng nữa.
Cho nên một luyện dược sư, ước mơ tha thiết nhất, chính là có thể có được nguyên hỏa!
Cho dù là Đan Đồ hay Đan Sư, nếu như có thể có được nguyên hỏa cấp một cấp hai, xác suất thành công và chất lượng khi luyện đan cũng sẽ tăng lên rất nhiều.
Chỉ là so sánh số lượng luyện dược sư thì số lượng nguyên hỏa quá quá ít, ít đến mức để cho người ta tuyệt vọng. Cho nên đại đa số luyện dược sư không có nguyên hỏa.
Diệp Viễn kiếp trước là Đan Đế, nguyên hỏa cấp chín là tiêu chuẩn thấp nhất. Chỉ là sau khi chết, lại không cách nào mang nguyên hỏa tới chuyển thế trùng sinh.
Nếu như không ngoài sở liệu, nguyên hỏa kia hẳn là bị Cơ Thương Lan lấy đi.
Nguyên hỏa kiếp trước của Diệp Viễn tên là Thương Ly Chân Hỏa, là chính tay Cơ Chính Dương chuẩn bị cho Diệp Viễn.
Trên thực tế, Cơ Thanh Vân cũng coi như lớn lên từ trong hũ mật, từ khi hắn bắt đầu tiếp xúc luyện đan, nguyên hỏa từ cấp một đến cấp chín Cơ Chính Dương đều giúp hắn chuẩn bị xong.
Việc hắn phải làm chính là luyện hóa những nguyên hỏa này!
Và Cơ Thanh Vân đã làm rất tốt.
...
Sóng nhiệt qua đi, Hắc Nha lão nhân và Kim Kiếm Điêu liếc nhau, gần như đồng thời mau chóng bay vút về chỗ sâu của hẻm núi Liên Nguyệt.
Những người khác và yêu thú, chờ đến khi hai đại năng này rời đi, mới dám nhắm mắt theo đuôi tràn vào.
Đương nhiên, cũng có người nhìn thấy loại tình huống này, thức thời rút lui.
Nhưng mà, nơi như hẻm núi Liên Nguyệt này, căn bản bình thường bọn hắn không dám tới, lần này có cơ hội tốt như vậy, sao có thể buông tha?
Ngoại trừ bảo vật kia xuất thế, đồ tốt ở hẻm núi Liên Nguyệt cũng không ít đâu!
Thế nhưng Diệp Viễn thấy có thể là nguyên hỏa xuất thế, làm sao còn có tâm tư quan tâm những thứ kia, thân hình khẽ động, liền lao đi chỗ sâu dưới hẻm núi.
"Này, các ngươi nhìn thấy không? Vừa rồi có một tên tiểu tử Linh Dịch tầng một xông vào đấy."
"Ha ha, đi vào làm điểm tâm cho Kim Kiếm Điêu sao? Thật sự là không biết chữ "chết" viết như thế nào mà."
"Được rồi, đừng để ý tới hắn nữa, người ta chạy đi đầu thai, mắc mớ gì đến chúng ta? Chúng ta vẫn là nhanh kiếm một chút dược liệu trân quý đi, nơi này có không ít dược liệu cấp ba đâu!"
"A a a! Ngươi hèn hạ! Cây Long Diên Thảo kia là ta nhìn thấy trước!"
Diệp Viễn đi vào bên trong, lập tức cảm thấy phía trước có mấy cỗ khí tức cường đại, khẳng định là mấy tên nhân loại võ giả Ngưng Tinh Cảnh và mấy con yêu thú cấp ba kia rồi.
Khi Diệp Viễn đang do dự nên làm cái gì thì Bạch Quang luôn đi theo bên cạnh hắn bỗng nhiên khẽ động, chạy vào một lối đi nhỏ.
Diệp Viễn đang định ngăn cản, nhưng chợt nhớ tới cái gì, khóe miệng cười một cái, cũng lách mình đi theo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất