Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 198: Diệp Hàng xuất thủ!

Chương 198: Diệp Hàng xuất thủ!
"Các ngươi… Các ngươi… Bình thường hoàng thất đối đãi với các ngươi không tệ, các ngươi hồi báo lại như thế sao?"
Nam Phong Nhược Tình bị đám sói mắt trắng này tức giận đến mức run lẩy bẩy, nàng thật không ngờ, bình thường hoàng thất khổ tâm đối đãi, lại không bù được chút dụ hoặc của lợi ích như thế.
"Trưởng công chúa, bọn hắn gia nhập liên minh cũng là vì muốn làm lớn mạnh nước Đại Tần, ngươi việc gì phải làm vậy." Vạn Đông Hải giả làm mèo khóc chuột nói.
"Hừ! Vạn Đông Hải, ngươi chớ có đắc ý, hoàng huynh đã sớm có chuẩn bị rồi, sẽ không để cho gian kế của các ngươi được như ý. Tô Vũ Lâm, đến lúc này rồi ngươi còn muốn giấu mặt xem kịch sao? Có phải cũng nên nhảy ra rồi hay không?" Nam Phong Nhược Tình lạnh lùng nhìn về phía Tô Vũ Lâm.
Mà lúc này Tô Vũ Lâm vẫn nhắm mắt dưỡng thần như cũ, làm như mọi chuyện không liên quan đến mình, cũng không để ý tới Nam Phong Nhược Tình.
Vạn Đông Hải hướng về phía tân khách mở miệng nói: "Nếu chư vị đồng ý gia nhập liên minh, hiện tại đến lúc chúng ta cống hiến cho Đại Tần một phần sức lực rồi."
Mặt mũi tất cả mọi người run lên, có loại dự cảm không tốt, giống như là lên phải thuyền giặc vậy.
Có điều những người này đều là cáo già, cũng hiểu rõ nếu đã gia nhập liên minh này, đương nhiên sẽ không có chuyện chỉ hưởng thụ đãi ngộ mà không cần nỗ lực.
Cái giá bọn hắn phải trả, chính là đoạn tuyệt với Nam Phong gia.
"Nam Phong gia ngồi trên hoàng vị đã lâu, lại không nghĩ tới tiến thủ. Bây giờ Tần quốc ta lung lay sắp đổ, đã lâm vào tình thế nguy hiểm. Vạn mỗ cảm thấy, nên tìm lấy một minh chủ khác, dẫn dắt Tần quốc chúng ta đi lên con đường trở thành cường quốc." Vạn Đông Hải cất cao giọng nói.
Hắn thốt ra lời này xong, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía Tô Vũ Lâm. "Minh chủ" trong miệng Vạn Đông Hải, trừ Tô Vũ Lâm ra không thể là ai khác nữa rồi.
"Ta cảm thấy, Tô gia chủ anh danh cái thế, vũ lực vô song, có thể thay thế Nam Phong gia dẫn đầu Tần quốc." lúc này, một tên tử trung của Tô gia mở miệng hô lớn.
"Nam Phong gia thoái vị nhượng chức."
"Tô gia chủ kế thừa Đại Tần."
Trong lúc nhất thời, những quý tộc này ngươi một lời ta một câu, làm Nam Phong Nhược Tình tức giận đến nỗi thân thể như lung lay sắp đổ, sắc mặt Nam Phong Lâu xanh xám. So với đối phương, bên phía hoàng thất thanh thế yếu hơn rất nhiều.
Nam Phong Nhược Tình nhớ ra cái gì đó, sắc mặt khó coi nhìn về phía cha con Diệp Hàng. Hai cha con nhà này hôm nay quá yên tĩnh rồi, đến bây giờ vẫn không phát ra một lời.
Trước khi đến, rõ ràng hoàng huynh đã thông báo, hôm nay Diệp Hàng sẽ đứng về phía hoàng thất. Nhưng đến bây giờ, Diệp Hàng vẫn không có chút động tĩnh nào.
Diệp Hàng không có động tĩnh gì còn chưa tính, bằng vào quan hệ giữa nàng và Diệp Viễn, chẳng lẽ Diệp Viễn hắn trơ mắt nhìn hoàng thất bị lật đổ sao?
Hiển nhiên Diệp Viễn cũng chú ý tới ánh mắt của Nam Phong Nhược Tình, không khỏi cười một tiếng, đứng lên cất cao giọng nói: "Hôm nay không phải đại hội phẩm đan sao Vạn lâu chủ, ngươi làm sao đem tất cả lạc đề rồi?"
Một tiếng này của Diệp Viễn mang theo nguyên lực phát ra, trong nháy mắt lấn át thanh âm của tất cả mọi người.
Nhìn thấy Diệp Viễn lên tiếng, đám người Tô Vũ Lâm, Dương Hạo không khỏi sầm mặt lại, nghĩ thầm quả nhiên đến rồi.
Hôm nay ở chỗ này, để bọn hắn kiêng kị không phải hai chú cháu Nam Phong Lâu, mà là hai cha con Diệp Hàng. Hết lần này tới lần khác đến bây giờ, hai người này một chữ đều chưa nói qua, cái này rất không tầm thường.
Nếu Diệp Hàng đã sớm từ bỏ hoàng thất, hôm nay hắn hẳn là sẽ không xuất hiện ở đây mới đúng. Thế nhưng hắn lại tới, hắn tới nhưng lại không nói lời nào, không quấy rối, mặc cho đại hội phẩm đan tiến hành đến hiện tại, điều này khiến đám người Tô Vũ Lâm có chút không nghĩ ra.
Vạn Đông Hải đang đắc ý, nghe được giọng nói không hài hòa này của Diệp Viễn lập tức cảm thấy rất khó chịu.
"Diệp Viễn, lúc này ngươi nhảy ra làm thằng hề sao? Đan dược mà Túy Tinh Lâu chúng ta đẩy ra, tất cả mọi người đã hiểu rõ rồi, đại hội phẩm đan đến đây tự nhiên cũng coi như hoàn thành rồi." Vạn Đông Hải khinh bỉ nói.
Diệp Viễn nghe vậy tỏ ra bừng tỉnh đại ngộ: "Hóa ra là mấy cái đan dược này à? Ta còn tưởng rằng là cái đại thịnh hội gì ghê gớm cơ. Có mấy loại đan dược rác rưởi, Vạn lâu chủ cũng dám lấy ra khoe khoang, thật sự là không biết xấu hổ đến cực hạn rồi đấy."
"Ha ha, nghe ý trong lời nói của ngươi là… Dược Hương Các có đan dược tốt hơn so với mấy loại này của ta?" Vạn Đông Hải mỉm cười nói.
Hắn cũng không tin trong tay Diệp Hàng có cái át chủ bài gì. Nếu không tại sao Diệp Hàng hắn phải chờ tới bây giờ. Hắn mà xuất quan muộn mấy ngày, thì chắc chắn Dược Hương Các sẽ phải đóng cửa rồi.
Diệp Viễn lại cười không nói, lúc này, Diệp Hàng đi lên trước, nói ra: "Đại hội phẩm đan lần này, cũng là đại thịnh hội mười năm khó gặp ở Tần quốc. Vừa rồi Vạn lâu chủ phô bày mấy loại đan dược mới của Túy Tinh Lâu bọn hắn, để chúng ta được mở rộng tầm mắt. Có điều nhắc tới cũng trùng hợp, gần đây Dược Hương Các chúng ta cũng sáng chế ra mấy loại đan dược mới, đúng lúc mượn đại hội phẩm đan lần này, để mọi người đánh giá một chút."
"Ha ha ha, ta nghe nói ngươi bế quan hơn một tháng, không phải là để tìm ra đan dược mới đấy chứ? Ta lại thật muốn xem một chút, đến cùng trong một tháng này Diệp các chủ đã sáng chế ra loại đan dược mới gì. Có điều, nếu như Diệp các chủ khoác lác hơi lớn một chút, lát nữa cũng không dễ kết thúc đâu." Vạn Đông Hải nói.
Diệp Hàng thản nhiên đáp lại: "Chuyện này không cần ngươi phí sức quan tâm."
Nói xong, Diệp Hàng nhìn bốn phía một lượt rồi hỏi: "Không biết các vị võ giả Nguyên Khí Cảnh ở đây, có vị nào đúng lúc kẹt ở bình cảnh, không đột phá được hay không?"
Diệp Hàng vừa hỏi chuyện này một chút, những quý tộc kia không khỏi hai mặt nhìn nhau.
Đây là ý gì chẳng lẽ nói Diệp Hàng tìm ra loại đan dược mới này, cũng là vô điều kiện đột phá một tầng cảnh giới sao?
Thế nhưng lại tìm những võ giả kẹt tại bình cảnh, vậy thì có vẻ như loại đan dược này cũng không có nhiều ý nghĩa.
Dù sao, võ giả Nguyên Khí Cảnh đột phá cảnh giới cũng không khó như trong tưởng tượng vậy, chỉ cần dùng Nguyên Khí Đan hoặc là Tụ Nguyên Đan đắp vào thì làm sao cũng có thể vượt qua bình cảnh.
Một người trung niên mở miệng nói: "Diệp các chủ, khuyển tử kẹt tại bình cảnh của Nguyên Khí tầng sáu. Hắn nói với ta, chỉ kém một chút xíu cuối cùng, nhưng làm thế nào cũng không tìm thấy thời cơ."
Gia chủ này họ Hoàng, tên là Hoàng Huy, con của hắn là Hoàng Hiên.
Ở đây không ít người đều mang theo hậu bối hay đệ tử tới. Những trường hợp này, đối với sự trưởng thành của hậu bối tuyệt đối có lợi rất lớn, đương nhiên bọn hắn sẽ không buông tha cơ hội này để dạy bảo hậu bối.
Hoàng Huy đưa nhi tử đến trước mặt Diệp Hàng, chắp tay nói: "Nếu Diệp các chủ muốn thử đan dược không biết điều kiện của khuyển tử có phù hợp hay không?"
Diệp Hàng nhìn lướt qua Hoàng Hiên, cười nói: "Không tệ, mười sáu tuổi, Nguyên Khí tầng sáu đỉnh phong, Hoàng gia chủ không lo không có người kế nghiệp rồi."
"Ha ha, lời này của Diệp các chủ là đang chê cười ta đấy, so với lệnh công tử Diệp Viễn, khuyển tử kém xa." Hoàng Huy cười nói.
Hoàng Hiên cũng là học viên của Học Viện Đan Võ, Hoàng Huy ít nhiều gì cũng nghe nhi tử nói qua biểu hiện của Diệp Viễn ở trong học viện.
Dù cho chưa nghe nói qua, Diệp Viễn đã đạt tới cảnh giới Linh Dịch tầng hai, cũng đủ làm cho Hoàng Hiên nhìn theo bóng lưng rồi.
Diệp Hàng cười nhạt một tiếng, cũng không có ý phản bác cái gì. Sự ưu tú của Diệp Viễn, đã không cần người khác tán thưởng nữa.
"Hoàng gia chủ để lệnh công tử thí nghiệm thuốc, thật không sợ đan dược này của ta có cái tác dụng phụ gì sao?"
"Ta tin tưởng Diệp các chủ." Hoàng Huy chỉ nói câu này.
"Tốt, đã như vậy, viên đan dược kia, để lệnh công tử ăn vào, cho chúng ta đến xem dược hiệu."
Diệp Hàng đưa tay, nâng lên một viên đan dược, chính là Bạo Nguyên Đan.
Hoàng Huy tiếp nhận, sau đó đưa cho Hoàng Hiên, thản nhiên nói: "Hiên nhi, ăn đi."
"Vâng, phụ thân!" Hoàng Hiên càng không do dự chút nào, trực tiếp nuốt Bạo Nguyên Đan xuống, bắt đầu vận công luyện hóa dược lực.
Mấy chục giây qua đi, trong đại sảnh nổi lên một trận nguyên lực phong bạo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất