Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 211: Mạc Vân Thiên!

Chương 211: Mạc Vân Thiên!
"Diệp Viễn!"
"Viễn nhi!"
Diệp Viễn đối đầu với cường giả Hóa Hải Cảnh, Diệp Hàng và những người khác đương nhiên sẽ không thật sự yên tâm rời đi.
Nhìn thấy Diêu Thiên máu me khắp người đang muốn bạo tẩu, tất cả mọi người giật nảy cả mình!
Mà lúc này, Diệp Viễn nằm trên mặt đất bất tỉnh nhân sự, Diệp Hàng và Hô Diên Dũng muốn chạy tới cứu viện, cũng đã không còn kịp nữa.
Một quả cầu nguyên lực trong chớp mắt đã đến trước mặt Diệp Viễn, mà lúc này hắn đã không có chút sức chống cự nào rồi.
Diệp Hàng thống khổ nhắm mắt lại, không dám nhìn cảnh nhi tử bị giết chết.
Nhưng vào lúc này, một thân ảnh như quỷ mị xuất hiện tại trước người Diệp Viễn, đưa tay nhẹ nhàng chạm một cái, quả cầu nguyên lực lập tức tiêu tán thành vô hình.
Tất cả mọi người kinh ngạc vô cùng, một người thanh niên hai mươi tám hai mươi chín tuổi mặc áo xanh lạnh nhạt đối mặt với Diêu Thiên, cứu nguy cho Diệp Viễn!
Biến hóa đột nhiên xuất hiện làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy trở tay không kịp, người thanh niên này là ai?
Hô Diên Dũng nhìn thấy người thanh niên kia con ngươi bỗng nhiên co rụt lại, chợt đại hỉ.
Có người này ở đây, có lẽ Diệp Viễn không sao nữa rồi!
Thanh niên áo xanh hơi thi lễ với Diêu Thiên, cười nhạt nói: "Xin Diêu sư thúc bớt giận, nên trút giận ngươi cũng trút rồi, không cần phải hạ sát thủ chứ? Dù sao, Diệp Viễn vẫn là đệ tử của tông môn."
Lúc này Diêu Thiên cũng đã tỉnh táo, nhìn thấy thanh niên này lại hừ lạnh một tiếng, nói: "Ngươi tới làm gì?"
Thanh niên cười nói: "Sư tôn nghe nói hai vị sư đệ thiên tư tuyệt luân, cảm thấy vẫn là gia nhập võ đường chúng ta càng thêm phù hợp, cho nên đã báo cáo chưởng môn, lệnh cho ta tới đón hai vị sư đệ nhập môn."
"Hừ! Dùng chưởng môn ép ta sao? Hai bọn họ gia nhập võ đường của ngươi không có vấn đề gì với ta, nhưng Diệp Viễn trộm cắp đan phương của tông môn, còn đem lưu truyền ở thế tục, tội không thể tha thứ, nhất định phải mang hắn đến Đan đường nghiêm trị!" Diêu Thiên một bước cũng không nhường.
"Chuyện này đều là sư thúc phỏng đoán, Diệp Viễn từ khi sinh ra đến bây giờ, chưa hề rời đi Tần quốc, càng chưa từng tới tông môn, hắn làm sao trộm được đan phương? Ta nghĩ Diệp sư đệ tất nhiên là có kỳ ngộ khác, mới có thể đạt được đan phương. Sư thúc xem như vậy thế nào? Ta đưa Diệp sư đệ và Long sư đệ về võ đường trước, đan phương liên quan đến hưng suy của tông môn, sư tôn tất nhiên sẽ tự mình hỏi đến. Đợi hỏi rõ nguyên do, sẽ cho Đan đường một cái công đạo." Thanh niên áo xanh không kiêu ngạo không tự ti nói.
"Không được! Diệp Viễn mang tội, nhất định phải áp giải về tông môn!"
"Đã như vậy, vậy đệ tử chỉ có thể đắc tội!" Thanh niên thản nhiên nói.
"Ngươi dám động thủ với ta?"
"Đệ tử không dám, nhưng sư mệnh khó vi phạm!"
"Tốt lắm. Mạc Vân Thiên ngươi lại dám phạm thượng, chuyện hôm nay ta nhớ kỹ! Ta sẽ bẩm báo việc này cho đường chủ và chưởng môn, ta lại thật muốn nhìn xem, các ngươi có thể bàn giao ra cái gì đến! Hạo nhi, chúng ta đi!" Diêu Thiên cả giận nói.
Nói xong, Diêu Thiên mang theo Dương Hạo cũng không quay đầu lại đi.
"Mạc sư huynh!" sau khi Diêu Thiên đi, Hô Diên Dũng hơi có chút kích động gọi.
Mạc Vân Thiên này, chính là tuyệt thế thiên tài của Học Viện Đan Võ ở Tần quốc xông qua Cửu Thiên Lộ mười năm về trước, cũng là sư huynh đồng môn của Hô Diên Dũng!
Mười năm không gặp, chênh lệch giữa hai người, lại càng lúc càng lớn.
Mạc Vân Thiên nhìn về phía Hô Diên Dũng, trong ánh mắt không khỏi ánh lên một tia kinh ngạc: "Mấy năm không gặp, không ngờ Hô Diên sư đệ cũng đã đột phá đến Ngưng Tinh Cảnh! Thật đáng mừng!"
Trong ấn tượng của hắn, tư chất của Hô Diên Dũng cũng không tồi, nhưng hẳn là sẽ không đột phá Ngưng Tinh Cảnh nhanh như vậy. Tốc độ đột phá của Hô Diên Dũng, chí ít nhanh hơn mười năm so với trong tưởng tượng của hắn!
"May mắn, may mắn! Đa tạ Mạc sư huynh ra tay cứu Diệp Viễn, nếu không phải có ngươi, sợ là Diệp Viễn đã bị cẩu trưởng lão kia giết đi!"
Đối với chuyện đột phá, Hô Diên Dũng cũng không muốn nhiều lời. Nhớ tới Diêu Thiên, hắn lại tràn đầy hận ý.
Lão già này nhìn người không nhìn chuyện, quấy thế cục của Tần quốc đến long trời lở đất, còn suýt chút nữa giết chết Diệp Viễn, để hắn có thể nào không hận?
Mạc Vân Thiên khoát khoát tay cười nói: "Về sau Diệp Viễn cũng là sư đệ của ta rồi, ta phụng sư mệnh đến đây, tất nhiên là nên cứu hắn. Ở đây không phải là chỗ nói chuyện, hay là chúng ta về học viện trước rồi lại nói."
Nói xong, Mạc Vân Thiên nhìn về phía Diệp Viễn đang hôn mê bất tỉnh, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ.
Vừa rồi một chiêu mà Diệp Viễn đối phó với Diêu Thiên kia, Mạc Vân Thiên đã hoàn toàn xem ở trong mắt, thật là làm cho hắn không khỏi kinh ngạc.
Một võ giả Linh Dịch tầng hai, vậy mà có thể câu thông nguyên lực thiên địa, đánh ra chiêu thức cường đại như thế! Phần thiên tư này, đã không thể dùng yêu nghiệt để hình dung!
Mặc dù Diệp Viễn có thể câu thông nguyên lực thiên địa vô cùng có hạn, đối với cường giả Hóa Hải Cảnh mà nói không đáng giá nhắc tới, nhưng phải biết, Diệp Viễn mới Linh Dịch tầng hai thôi đấy!
Nếu tương lai hắn đột phá đến Ngưng Tinh Cảnh, chỉ dựa vào một chiêu này cũng đủ để quét ngang võ giả cùng cảnh giới!
Cho dù là hiện tại, võ giả Ngưng Tinh Cảnh bình thường cũng tuyệt đối không dám để cho Diệp Viễn hoàn thành loại chiêu thức này, bằng không mà nói bọn hắn chỉ có đường chạy trối chết!
Vừa rồi sở dĩ Diêu Thiên ăn thiệt thòi trên tay Diệp Viễn, là bởi vì kinh nghiệm chiến đấu của hắn quá ít, cho Diệp Viễn cơ hội hoàn thành chiêu thức.
Đổi lại một võ giả khác đến đối chiến, tuyệt đối không thể nào cho Diệp Viễn loại cơ hội này.
Khuyết điểm của chiêu thức này, chính là hao phí rất nhiều thời gian.
Dù vậy, sức mạnh của một chiêu này, căn bản cũng không nên xuất hiện trên người một võ giả Linh Dịch Cảnh!
Hơn nữa Mạc Vân Thiên rõ ràng thấy được cái bóng của « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết » ở trong chiêu Thiên Lưu Phi Hoa này, nhưng là kiếm ý của Thiên Lưu Phi Hoa lại càng mạnh hơn so với kiếm ý của « Thanh Cương Tử Dương Kiếm Quyết »!
Kẻ này tiến vào tông môn, tương lai không lâu tất nhiên sẽ trở thành người đứng đầu của thế hệ trẻ tuổi trong tông môn!
...
Một đoàn người đi vào Học Viện Đan Võ dàn xếp lại, Mạc Vân Thiên lấy ra hai viên đan dược cho Diệp Viễn và Diệp Hàng ăn.
Thương thế của Diệp Hàng rất nhanh khôi phục đến mức có thể khống chế, mà Diệp Viễn vẫn ở trong hôn mê như cũ, có điều sắc mặt cũng dần dần chuyển tốt.
Chiêu thức của Diêu Thiên vốn chính là vội vàng hoàn thành, lại bị Thiên Lưu Phi Hoa của Diệp Viễn tiêu hao hơn phân nửa, cho nên thương thế của Diệp Viễn tuy nặng, nhưng cũng không lo lắng đến tính mạng.
Về sau, Mạc Vân Thiên và Hô Diên Dũng cùng nhau đi tới chỗ Giang Vân Hạc.
Mạc Vân Thiên nhìn thấy Giang Vân Hạc, khom người hành lễ nói: "Vân Thiên bái kiến viện trưởng đại nhân, gần đây viện trưởng khỏe chứ?"
"Ha ha, khỏe, khỏe lắm! Vân Thiên không cần đa lễ! Bây giờ ngươi thế nhưng là tọa hạ đệ tử của Tiêu đường chủ, thân phận địa vị cao hơn ta nhiều, không cần hành đại lễ như vậy." Nhìn thấy Mạc Vân Thiên, hiển nhiên là Giang Vân Hạc cũng vô cùng vui mừng.
Hắn tại nhiệm hơn mười năm, đã bồi dưỡng được một nhân tài như vậy, tự nhiên sẽ nhìn Mạc Vân Thiên với con mắt khác.
Mạc Vân Thiên cười nói: "Nếu không phải được viện trưởng bồi dưỡng, sao Vân Thiên có thể có hôm nay? Bất luận đời này đi đến nơi nào, Giang viện trưởng vĩnh viễn là viện trưởng đại nhân của Vân Thiên!"
"Ha ha, ngươi có phần tâm này, bản viện đã thỏa mãn. Lần này ngươi tới Tần quốc, là theo lệnh của Tiêu đường chủ sao?"
"Không sai. Cũng may mắn sư tôn lệnh cho Vân Thiên đến đây, nếu không lần tổn thất này của U Vân tông ta, coi như quá lớn rồi! Thiên tư của Diệp sư đệ, gấp mười gấp trăm lần so với Vân Thiên. Nếu thiên tài bậc này bị hủy ở trong tay Diêu Thiên, không khác nào một trận hạo kiếp của tông môn!"
Sau khi nhìn thấy Thiên Lưu Phi Hoa của Diệp Viễn, trong lòng Mạc Vân Thiên vẫn còn sợ hãi. Thiên tài tuyệt thế như vậy, một khi tông môn bỏ lỡ, lại muốn tìm đến người thứ hai chỉ sợ trên dưới trăm năm cũng chưa chắc có thể tìm thấy đâu!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất