Chương 58: Đứng về bên phải có được không?
“Khá lắm! Khá lắm! Hiền chất quả là xuất thân từ gia tộc học rộng uyên bác, tuổi như thế đã có thực lực của đan đồ cao cấp, Vạn lão đệ có người kế nghiệp rồi! Quả nhiên là Trường giang sóng sau xô sóng trước, ta vậy mà đã trở thành lão hủ rồi.” Vương hội trưởng có chút tự giễu nói.
“Vương hội trưởng đang lúc tráng niên, sao đã nói già đây? Các vị trưởng lão đều là luyện dược sư đỉnh cấp của Tần quốc ta, Vương hội trưởng cùng Tôn hội trưởng càng là nhân vật tôn kính, con đường tiểu bối chúng ta phải đi vẫn còn rất dài a”. Vạn Uyên vỗ mông ngựa thật vang, trực tiếp đem tất cả mọi người đều kéo vào.
“Ha ha, già rồi già rồi, không thể so với năm đó được đâu. Phong cô nương, hôm nay ta cùng lão tôn mang đến hai hậu bối, gia nhập vào đội các ngươi, không có ý kiến đi?” Vương hội trưởng lại chuyển hướng Phong Nhược Tình nói.
Phong Nhược Tình gật nhé đầu, nói: “Để cho bọn họ nhận thức được thực lực của hai vị cao đồ, biết được nhân ngoại hữu nhân cũng rất tốt. “
“Nào có nào có, đây là đệ tử sau cùng của ta, kêu Từ Phượng Nhi; bên cạnh lão Tôn là tôn nữ của hắn, cũng là truyền nhân đắc ý của hắn, gọi là Tôn Khả Vân. Hai cái tiểu bối này nếu không nên thân, Phong cô nương cũng đừng chê cười a. Hai đứa các ngươi còn không mau lại đây gặp Phong lão sư, nàng so các ngươi cùng lắm chỉ hơn vài tuổi, đã là đan sư trung cấp, các ngươi phải học hỏi nhiều một chút.”
Vương hội trưởng một mạch hạ thấp hai vị cô nương này, nhưng là trong mắt lại không che dấu được hài lòng.
Nghĩ đến nếu không phải vì hai vị cô nương này, lấy thân phận của Vương hội trưởng cùng Tôn hội trưởng, không có khả năng sẽ tự mình đến chủ trì khảo hạch.
“Phượng Nhi (Khả Vân) gặp qua Phong lão sư.” Hai nàng hướng Phong Nhược Tình nhẹ nhàng cúi đầu, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái.
Có thể ở tuổi này trở thành đan sư trung cấp, tuyệt đối là đối tượng sùng bái của tất cả người trẻ tuổi.
Diệp Viễn ngầm đánh giá hai nha đầu này, hồn lực quả nhiên đều vô cùng cường đại, nghĩ đến sau khi bước vào Linh Dịch cảnh, trở thành đan sư hẳn là không nói đùa.
“Được rồi, các vị đều là đệ tử ưu tú của Đan Võ học viện, có người đã nhiều lần đến công hội tham gia khảo hạch rồi, quy củ ta sẽ không nhiều lời nữa. Trước tiên tiến hành khảo hạch đan đồ, sau lại tiến hành khảo hạch đan sư, mỗi năm người một nhóm tiến vào phòng luyện đan. Bây giờ người tham gia khảo hạch đan đồ đứng bên trái, tham gia khảo hạch đan sư đứng bên phải.” Vương hội trưởng chủ trì nói.
Lần này tới Đan Võ học viện tham gia khảo hạch không quá hai mươi người, tính thêm Phượng Nhi cùng Tôn Khả Vân cùng lắm là hai mươi hai người, trong đó đại đa số là tham gia khảo hạch đan đồ, chỉ có hai người tham gia khảo hạch đan sư, trong đó một người là Phong Chỉ Nhu, một người là Tào Dục, xếp ngay sau Phong Chỉ Nhu ở đan bảng.
Vương hội trưởng vừa dứt lời, một nhóm người liền đứng sang bên trái, Phong Chỉ Nhược và Tào Dục đứng sang bên phải, chỉ còn lại Diệp Viễn vẫn đứng nguyên chỗ cũ không di chuyển.
Vương hội trưởng thấy vậy nhướng mày, có chút mất hứng nói: “Vị tiểu bằng hữu này, không nghe thấy lời nói của ta sao?”
Mọi người không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Diệp Viễn, Vạn Uyên lại mang vẻ mặt vui sướng khi người khác gặp họa, tiểu tử này quả nhiên vẫn thích làm những chuyện quái dị khác người. Ở trước mặt Vương hội trưởng tôn kính, này còn không phải là muốn chết sao?
Thấy Diệp Viễn vẫn bất động, Phong Nhược Tình có chút sốt ruột, hô: “Diệp Viễn, ngươi còn đứng ngốc ra đó làm gì? Mau đứng sang bên trái đi!”
“Ách, kỳ thật ta muốn hỏi một chút, đứng sang bên phải có được không?” Diệp Viễn có chút bất đắc dĩ nói.
Hắn thật không muốn làm mấy chuyện khác người như vậy, nhưng nếu đã đáp ứng Phong Nhược Tình sẽ toàn lực ứng phó, vậy Diệp Viễn sẽ không có ý định che dấu thực lực.
Thời điểm đáp ứng Phong Nhược Tình, Diệp Viễn đã suy nghĩ qua một chút.
Về sau thực lực ngày càng tăng lên, cửa ải Luyện Dược Sư công hội này là không thể tránh. Nếu chính mình nói bản thân thực lực cường đại, vậy mà trước sau như một không tham gia khảo hạch luyện dược sư, kia mới thực sự khác người.
Đến lúc lọt vào tai tên phản đồ kia hoặc là tổng bộ Luyện Dược Sư công hội, vậy không dễ nói rồi, thực dễ dàng khiến cho họ nghi ngờ.
“Ha ha ha.....” Một trận cười vang.
“Nguyên khí tầng bốn muốn tham gia khảo hạch đan sư, ngươi là đến để bày trò cười, hay là đến để đùa giỡn Vương, Tôn hai vị hội trưởng đại nhân?” Vạn Uyên lớn tiếng nói, ý đồ hiểm ác muốn châm ngòi để hai vị hội trưởng sinh ra ác cảm với Diệp Viễn.
Quả nhiên, hai người kia vừa nghe lời của Vạn Uyên, sắc mặt nhất thời trở lên khó coi.
“Vị tiểu bằng hữu này, ngươi chẳng lẽ chưa nghe rõ ràng? Bên phải chính là tham gia khảo hạch đan sư!” Vương hội trưởng sắc mặt âm trầm, khi nói chuyện tăng thêm ngữ khí, hiển nhiên rất không vui.
“Diệp Viễn! Còn không hướng hai vị đại nhân giải thích? Nơi này chính là Luyện Dược Sư công hội, không được giương oai!” Phong Nhược Tình gấp đến độ không ngừng hướng Diệp Viễn nháy mắt ra hiệu, cùng lúc đắc tội hai vị đại nhân đứng đầu Luyện Dược Sư công hội không phải là việc dễ giải quyết.
Luyện Dược Sư công hội từ trước đến nay đều mang thái độ bàng quan, đứng ngoài mọi chuyện, ngay cả hoàng thất cũng không sai sử được, chưa từng có người dám trêu chọc hội trưởng đại nhân của Luyện Dược Sư công hội.
Vậy mà hiện tại, Diệp Viễn lại mở ra tiền lệ! Đương nhiên, đây là theo cách nhìn của những người khác.
Bất quá Diệp Viễn xem như không thấy gì, ngược lại còn đối Vương hội trưởng cười nói: “Vãn bối đã nghe rõ, chính là phải đứng ở bên phải, ta phải tham gia khảo hạch đan sư.”
“Ngươi một cái nguyên khí tầng bốn tham gia khảo hạch đan sư?” Vương hội trưởng hiển nhiên là thực nổi giận.
“Không sai.” Diệp Viễn cũng không sợ chút nào.
“Ngươi là tiểu hài tử nhà ai, dám vô lễ như vậy! Hôm nay tới đây chẳng lẽ là đến để đùa giỡn lão hủ?” Vương hội trưởng đã sắp nổi cơn thịnh nộ, nếu không phải e ngại mặt mũi Phong Nhược Tình, hắn đã sớm đem Diệp Viễn đuổi ra ngoài.
Lúc này, Vạn Uyên thực tự nhiên đứng ra tiếp lời: “Vương hội trưởng thỉnh bớt giận, người này vẫn luôn ngạo mạn, chưa bao giờ đem trưởng bối để vào mắt. Bất quá nói ra gia thế của hắn, Vương trưởng lão cũng là nhận thức phụ thân của hắn đâu.”
“Hả? Hiền chất nói xem, phụ thân của hắn là ai?” Vương hội trưởng hiếu kì nói.
“Phụ thân hắn chính là Diệp Hàng, đại chủ nhân của Dược Hương phường.” Vạn Uyên cung kính nói.
Nghe lời này, Vương hội trưởng nhíu mày nói: “Vậy mà lại là nhi tử của Diệp lão đệ! Diệp lão đệ chính là hổ phụ, sao lại sinh ra tên nhi tử nông cạn khinh bạc như vậy?”
Tuổi của Diệp Viễn cùng Vạn Uyên không sai biệt lắm, lại chỉ mới đến Nguyên Khí tầng bốn, hiển nhiên không phải là người cầu tiến.
Nguyên Khí tầng bốn cũng thôi đi, thế nhưng còn không biết tốt xấu đòi tham gia cái gì khảo hạch đan sư, chẳng lẽ hắn nghĩ đan sư đều là rau cải trắng?”
Hắn gia nhập đan đạo nhiều năm như vậy, đừng nói là Nguyên Khí tầng bốn, chính là nguyên khí tầng chín có thể trở thành đan sư cũng chưa nghe nói qua.
Không biết bao nhiêu Linh Dịch cảnh đều bị vây bên ngoài cửa ải đan sư, một cái Nguyên Khí tầng bốn lại đòi tham gia khảo hạch đan sư, này không phải cố ý quấy rối thì là cái gì?
“Ta cũng không có nhàm chán đến mức đi trêu chọc ngài, chỉ là cảm thấy khảo hạch từng bậc một quá lãng phí thời gian, cho nên vẫn là trực tiếp tham gia khảo hạch đan sư thì tốt hơn.” Diệp Viễn đưa ra lời nói chấn động.
“Hừ! Nể tình ngươi là hài tử của Diệp Hàng, tội bất kính lần này cũng xem như cho qua, tuy nhiên khảo hạch ta thấy vẫn nên bỏ đi. Phong cô nương, cũng không phải lão hủ không cho ngươi mặt mũi, là tiểu tử này quá mức hồ nháo. Người tới, đem người này đuổi ra ngoài!” Vương hội trưởng rốt cục bạo nộ.
Trong lòng Vạn Uyên lúc này lại vô cùng vui sướng, thầm nghĩ cái này gọi là làm bậy không thể sống.
“Chậm đã!” Đúng lúc này Phong Nhược Tình rốt cục lên tiếng ngăn cản.