Tuyệt Thế Dược Thần

Chương 796: Thần hồn dị biến!

Chương 796: Thần hồn dị biến!
"Tên Diệp Viễn này thật sự quá mạnh rồi!"
"Cảm ngộ chân ý vô thượng của hắn tuyệt đối không phải ngày một ngày hai. Cảm ngộ chân ý vô thượng của hắn mạnh hơn Nạp Lan Sơ rất nhiều!”
“Nạp Lan Sơ, Diệp Viễn, giờ lại thêm một tên Hàn Phong, cuộc so tài lần này vậy mà đã có ba tên thiếu niên thiên tài cảm ngộ được chân ý vô thượng!”
"Trời ơi, vì sao lại có thể yêu nghiệt đến vậy? Một tên Thần Du Cảnh như hắn lại đi chỉ điểm cho người khác cảm ngộ chân ý vô thượng!"
Sau khi mọi người hồi phục lại tinh thần liền đồng loạt phát ra những tiếng thán phục.
Nếu như Diệp Viễn sử dụng chiêu Phá Trường Không sớm một chút thì đã có thể đánh bại Hàn Phong từ lâu.
Nhưng Diệp Viễn nhận ra được cảm ngộ chân ý vô thượng của Hàn Phong chỉ còn kém một bước, cho nên cam tâm làm đá cho hắn thử đao, trong lúc chiến đấu hướng dẫn từng bước để đối phương có thể bước ra một bước mấu chốt nhất!
Làm cho người khác phải líu lưỡi không nói nên lời chính là sau khi Hàn Phong cảm ngộ được chân ý vô thượng lại vẫn bị Diệp Viễn đánh bại!
Sự cường đại của Diệp Viễn đã là điều được tất cả mọi người công nhận.
Tất cả những ai trước đây cho rằng Diệp Viễn chỉ là ỷ vào binh khí sắc bén, thì bây giờ rốt cuộc bọn họ cũng biết được thực lực của Diệp Viễn mạnh đến đâu rồi.
Chỉ dùng Huyễn Dĩnh Kiếm, Diệp Viễn vẫn có thể ngồi vững trong hàng ngũ đệ nhất như thường.
“Ha ha ha, ta đã nói gì nào, quả nhiên tiểu tử này che giấu thực lực! Chậc chậc, nhìn cái bộ dáng này, sợ rằng kiếm ý của hắn đã đạt tới chân ý vô thượng tầng thứ ba, thậm chí tầng thứ tư rồi! Chờ cảnh giới của hắn đạt tới Đạo Huyền Cảnh, tuyệt đối có thể trở thành cường giả Thần Vương!” Trên đài cao, đại trưởng lão cười to nói.
"Mắt đại trưởng lão sáng như đuốc! Tên Diệp Viễn này, thật sự là tuyệt thế thiên tài ngàn năm khó gặp! Chỉ là...” Trưởng lão kia có chút chần chừ nói.
“Chỉ là cái gì?” Đại trưởng lão hiếu kỳ nói.
“Chỉ là, Thánh Địa Xích Hà của chúng ta có thể chứa được một tên thiên tài như vậy sao? Hơn nữa… lúc trước vì muốn để cho hắn triển lộ thực lực chân chính, ngài đã đắc tội với hắn!”
“Cái đó...” Đại trưởng lão sững sờ, lại có chút không biết phải làm sao.
Sau khi cảm ngộ hình thức ban đầu của chân ý vô thượng, đây chỉ mới là bước đầu tiên của cảm ngộ chân ý vô thượng, cũng chính là tầng thứ nhất.
Căn cứ vào trình độ cảm ngộ chân ý vô thượng mà phân chia từ tầng một đến tầng chín!
Chân ý vô thượng tầng chín, cũng được gọi là chân ý vô thượng đại viên mãn.
Một khi lĩnh ngộ thành công, danh xưng cường giả Thần Vương là chuyện trong tầm tay.
Nếu như lĩnh ngộ được tầng thứ nhất, thì có hy vọng rất lớn để đột phá Đạo Huyền Cảnh!
Mà Thanh Cương Phiêu Linh Kiếm của Diệp Viễn, tuy rằng chỉ mới sáng chế ra bốn chiêu kiếm, nhưng thật ra đã cảm ngộ đến tầng thứ năm rồi.
Đại trưởng lão suy đoán về Diệp Viễn vẫn là có một chút bảo thủ.
Sau trận chiến này, thực lực của Diệp Viễn cũng nhận được sự công nhận của tất cả mọi người.
Hắn bị cho rằng còn biến thái yêu nghiệt hơn cả Nạp Lan Sơ, dựa vào Thần Du Cảnh đã có thể đối kháng với Nạp Lan Sơ, người vốn là tuyệt thế thiên tài.
Bắt đầu từ hôm nay, cuộc đối chiến giữa Diệp Viễn cùng Nạp Lan Sơ cũng được cho là một trận đáng mong đợi.
Ngày thứ tư, Diệp Viễn vẫn có được ba trận chiến toàn thắng như cũ, lấy chiến tích mười hai trận toàn thắng, tiếp tục được liệt vào hàng đệ nhất cùng với đám người Nạp Lan Sơ.
Lúc này, việc luyện hóa cục sắt màu đen của Diệp Viễn cũng đến được ải cuối cùng!
Sau khi kết thúc cuộc so tài ngày thứ năm, Diệp Viễn tiến hành lần luyện hóa cuối cùng.
Cuối cùng cục sắt màu đen đã bị luyện hóa xong hoàn toàn, ấn ký kim sắc trên cục sắt màu đen cũng hiện ra mặt mũi vốn có.
Đầu Diệp Viễn “ong” một tiếng, văn tự kim sắc cùng cục sắt màu đen tạo thành cộng hưởng mãnh liệt trong thức hải!
Diệp Viễn phát hiện, phía trên cục sắt màu đen này rõ ràng có ba ký tự. Mà ba ký tự kia, có hai ký tự là nhìn thấy được trong lúc văn tự kim sắc ánh lên.
Còn một ký tự khác Diệp Viễn đã tự mình lấy văn tự kim sắc xem một lượt cũng nhìn không ra.
Thời gian Diệp Viễn quan sát những văn tự kim sắc này cũng đã mấy năm rồi, nhưng những năm này đối với sự lý giải về mấy văn tự kim sắc của hắn tiến triển cực kỳ chậm chạp.
Những văn tự kim sắc này, mỗi một chữ đều hàm chứa đại đạo chi lý cực kỳ cao thâm, Diệp Viễn vẫn luôn không thể vượt cửa mà vào.
Lần này, sau khi luyện hóa xong cục sắt màu đen, dĩ nhiên là Diệp Viễn từ cộng hưởng mãnh liệt bên trong mà cảm nhận được một tia “Đạo” ý!
Mặc dù chỉ có một chút xíu, nhưng lại vô cùng rõ ràng!
Loại cảm giác này không cách nào dùng ngôn ngữ để biểu đạt, nhưng đối với lý giải của Diệp Viễn về hai ký tự này lại là một tia thâm nhập.
"Ô..."
Diệp Viễn dùng hết khí lực của toàn thân, phun ra một tiếng.
m tiết vừa phát ra, nguyên lực hải trong cơ thể Diệp Viễn liền bị rút sạch trong nháy mắt, cả người lâm vào một loại trạng thái mệt lả.
Mà đúng lúc này, Diệp Viễn có thể cảm giác được một cách rõ ràng, thần hồn của mình Đang trở nên lớn mạnh không ngừng!
“Đây... Đây là đang xảy ra chuyện gì?”
Diệp Viễn không hề để ý tới thân thể mệt lả của mình, cả người có một loại cảm giác khiếp sợ cực độ.
Bây giờ hắn đã đột phá đến Thần Du Cảnh tầng tám, thần hồn thì đã sớm đạt đến cảnh giới Đan Hoàng đại viên mãn, căn bản là không có cách nào tiếp tục đột phá.
Thần hồn của hắn có muốn đột phá tiếp thì nhất định phải đột phá đến Vô Lượng Cảnh mới được.
Nhưng bây giờ, thần hồn của hắn lại lớn mạnh một lần nữa, đây quả thực là chuyện không thể tin được!
Diệp Viễn không cảm ứng được hồn kiếp sắp đến, cũng chính là nói thần hồn của hắn không hề đột phá đến cảnh giới Đan Tông.
Hắn thật không cách nào tưởng tượng được, trên căn bản là thần hồn của bản thân đang ở trạng thái đại viên mãn lại có thể trở nên càng cường đại hơn!
Sau khi Diệp Viễn cảm nhận thần hồn của mình một chút thì không khỏi rung động. Hắn chỉ kêu lên một tiếng, vậy mà thần hồn đang ở bình cảnh Đan Hoàng đại viên mãn lại lần nữa thăng tầng.
Vậy nếu lại kêu một tiếng thì có phải thần hồn của hắn có thể tiến thêm một bước nữa hay không?
Hai tròng mắt Diệp Viễn sáng lên, hiển nhiên là nhớ ra cái gì đó, tự nhủ: "Ban đầu phụ thân có nói qua, thần hồn của người đã vượt qua Đan Đế, nhưng cũng không có đột phá Thần Cảnh. Chẳng lẽ nói, tình trạng hiện tại của ta lúc này cùng với của người lúc ấy giống nhau như đúc? Nếu như thần hồn vẫn còn có thể có tăng lên, dù cho không cần mấy thứ thuật luyện dược cường đại, ta cũng có thể vượt cấp luyện chế ra đan dược cấp sáu được rồi! Văn tự kim sắc này, thế nào cũng là văn tự do cường giả Thần Cảnh viết ra! Thủ đoạn của cường giả Thần Cảnh quả thực không thể tưởng tượng nổi, lại có thể dùng văn tự để diễn tả thiên đạo, cường hóa thần hồn, vượt qua những ràng buộc!”
Càng như vậy thì khát vọng Thần Cảnh của Diệp Viễn càng mãnh liệt!
Thời điểm Cơ Chính Dương nhận được Hồn Điển Dược Thần năm đó đã là cảnh giới Đan Đế đỉnh phong rồi, cho dù chỉ tìm hiểu một chút cũng đủ để hắn luyện chế được nữa bước Thần Đan.
Bây giờ Diệp Viễn vẫn là Thần Du Cảnh, chờ đến lúc hắn tu luyện đến Đan Đế đỉnh phong một lần nữa, thần hồn sẽ cường đại biết bao nhiêu?
Đến lúc đó, có thể luyện chế được Thần Đan chân chính không?
Kiếp trước, thứ mà Diệp Viễn theo đuổi cả đời chính là luyện chế Thần Đan. Nhưng cho dù hắn được gọi là thiên tài có hy vọng đạt tới Thần Cảnh nhất thì một bước này vẫn xa không với tới như cũ.
Nhưng ở kiếp này, hắn thật sự có hy vọng!
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Viễn không kịp chờ đợi muốn một lần nữa kêu lên cái âm tiết đó.
Hắn nuốt một viên đan dược hồi phục nguyên lực rồi bắt đầu điều tức, rất nhanh đã khôi phục được trạng thái đỉnh phong.
"Ô..."
Diệp Viễn hô lên âm tiết đó một lần nữa, đúng như dự đoán, thần hồn của hắn lại cường đại thêm một chút. Nhưng mà lần này, thần hồn của hắn lại có một loại
đau đớn như bị xé rách.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất