Chương 86: Nghìn cân treo sợi tóc!
Một tiếng này quá mức đột ngột, tất cả mọi người đều không kịp phản ứng.
Chờ đến lúc tất cả mọi người phản ứng kịp thời, một đạo nhân ảnh đã nhanh như tia chớp xuyên qua đám người, đi tới trước mặt của Diệp Viễn.
Diệp Viễn bị cỗ hơi thở này phong tỏa, cơ hồ có cảm giác như nghẹt thở.
Cỗ hơi thở này quá mạnh!
Đừng nói lúc này Diệp Viễn đã dầu cạn đèn tắt, cho dù là hắn ở trạng thái toàn thịnh, cũng không khả năng sống sót dưới một kích này.
Diệp Viễn cũng không ngờ, lại có người không biết xấu hổ như thế đánh lén hắn!
Một đời Đan Đế vừa mới trọng sinh, lẽ nào lại yếu yếu ớt ớt chết đi như vậy?
Thật ra Diệp Viễn sớm thì đã coi là tốt rồi, cho dù hắn đã giết người, ít nhất cũng phải trải qua cao tầng xét xử, mới được xử hắn tội chết.
Mà ở giữa, đường sống hoàn chuyển quá lớn!
Dựa vào đan đạo cùng với thiên phú võ đạo hiện tại của hắn, lại có thế lực nào không muốn lôi kéo hắn đâu chứ?
Nhưng mà, Diệp Viễn tính trăm phương ngàn kế, cũng không tính tới hắn vừa mới đánh chết Lâm Thiên Thành, bỗng dưng có đối thủ mạnh mẽ như vậy mai phục ở chỗ tối đánh lén hắn.
Diệp Viễn tự nhận địch nhân lớn nhất ở trong học viện chính là Vạn Uyên rồi, bây giờ hắn đã đột phá Nguyên Khí tầng sáu, cho dù tên kia có đột ngột nhảy ra thì Diệp Viễn vẫn sẽ dễ dàng nghiền chết.
Đại trưởng lão hình đường cái gì chứ, Diệp Viễn không quen biết!
Ai có thể nghĩ tới người này lại nổi lên sát tâm lớn như vậy đối với mình, trực tiếp xuất thủ đánh chết?
Diệp Viễn tự biết không địch lại đối phương, cho nên nhắm mắt đợi chết.
Tô Vũ Bách thấy Diệp Viễn nhắm mắt chờ chết, khóe miệng không khỏi thoáng qua một nụ cười tàn nhẫn.
Thời cơ gã gây khó dễ vừa đúng lúc, thời điểm tất cả mọi người khiếp sợ với thực lực của Diệp Viễn, ngay lập tức gã phát ra công kích, chính là vì không cho người khác có cơ hội để phản ứng.
Là Đại trưởng lão của Hình đường, Tô Vũ Bách đã có tu vi nửa bước Ngưng Tinh Cảnh, đối phó với một Diệp Viễn đã dầu cạn đèn tắt, còn không phải nằm trọn trong tay hay sao?
Sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, Tô Vũ Bách rất rõ ràng đạo lý này, cho nên một kích này của gã đã vận dụng hết sức!
Khoảng cách với Diệp Viễn chỉ có mấy bước, rất nhiều người đều nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn thấy kết cục thê thảm của Diệp Viễn.
Suy cho cùng tên này vẫn là thiên tài đang nổi của học viện, bây giờ tất cả mọi người đã chắc chắn, chỉ cần cho Diệp Viễn đầy đủ thời gian, hắn vượt qua đại sư huynh Long Đường đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi!
Bây giờ, một tên thiên tài phải bỏ mạng nhanh như vậy!
Tô Vũ Bách rat ay với tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã đến trước mặt của Diệp Viễn.
Nhưng vào đúng lúc đó, dị biến lại xảy ra!
Diệp Viễn bỗng nhiên cảm thấy sau lưng một cơn gió mạnh thoáng qua, thời điểm hắn vừa có phản ứng, một đạo nhân ảnh đã vòng qua bản thân.
"Ầm!"
Hai luồng cuồng bạo đụng nhau, thanh thế lớn gấp mấy lần so với đối chiến của Diệp Viễn và Lâm Thiên Thành.
Diệp Viễn cũng bị một đột biến này làm cho ngẩn người rồi, có điều hiện thực không cho phép hắn ngẩn người.
Hắn cách hai người gần nhất, bị trùng kích đương nhiên lớn nhất.
Khí lãng khổng lồ cuốn tới, mặc dù đạo thân ảnh kia giúp hắn triệt tiêu phần lớn lực công kích, nhưng dư âm vẫn là vô cùng cường đại.
Diệp Viễn không kịp làm những chuyện khác, lập tức vội vàng chống đỡ cách xa vòng bảo vệ.
"Phốc!"
Diệp Viễn bị dư âm đánh bay ra ngoài, trên không trung lần nữa phun ra một ngụm máu tươi.
Một kích toàn lực của nửa bước Ngưng Tinh Cảnh, mặc dù phần lớn sức mạnh đã được triệt tiêu nhưng vẫn vô cùng cường đại đối với Diệp Viễn.
Diệp Viễn té ngã nặng nề trên đất, lục phủ ngũ tạng đảo lộn tạo nên cảm giác vô cùng khó chịu.
Đạo thân ảnh kia cũng là chấn lui, lùi lại hơn hai mươi bước mới đứng vững thân hình.
"Phốc!"
Đạo thân ảnh kia cũng phun ra một ngụm máu, hiển nhiên cũng bị nội thương.
Tô Vũ Bách lại đứng yên tại chỗ, không hề chuyển động, có thể thấy thực lực của hắn cường đại dường nào!
Có điều là lúc này, Tô Vũ Bách lại mặt trầm như nước nhìn đạo thân ảnh kia.
"Hô Duyên Dũng! Ngươi lại dám phạm thượng, thật là coi Hình đường của ta là vật trưng bày sao?"
Tô Vũ Bách trầm giọng nói.
Lúc này Diệp Viễn mới nhìn thấy rõ đạo thân ảnh kia, hóa ra chính là Hô Duyên lão sư!
Nhưng mà... Hô Duyên lão sư cớ sao phải giúp mình?
Từ một kích này có thể thấy, thực lực của Hô Duyên Dũng vẫn kém một chút so với Tô Vũ Bách, một kích này nhưng toát ra nguy hiểm cực lớn!
Diệp Viễn không khỏi có chút mê mang, có điều phần lớn chính là cảm động.
Không có Hô Duyên Dũng giữa lúc nguy cấp xuất hiện, hắn lúc này đã là một cái xác rồi.
Hô Duyên Dũng nhổ ra máu tươi còn sót lại ở trong miệng, hừ lạnh nói: "Lại dám phạm thượng? Rốt cuộc là ai dám phạm thượng? Từ lúc nào hình đường có thể xử tử học viên, có thể không cần thông qua sự đồng ý của viện trưởng rồi? Ngươi lấy thân phận Đại trưởng lão của Hình đường đánh lén một tên học viên Nguyên Khí tầng sáu, có còn biết xấu hổ là gì không?"
"Hừ! Diệp Viễn không tuân theo viện quy, giết chết đồng môn, viện trưởng có ở đó hay không thì hắn đều phải chết! Hơn nữa ta vừa mới hiểu được, trước khi Diệp Viễn giết chết Lâm Thiên Thành, hắn đã từng giết quản sự học viên trông coi dược viên - Trương Hằng, loại ác nhân giết người tàn nhẫn như vậy, chết cũng không có gì đáng tiếc!"
Tô Vũ Bách mặt không đổi sắc, hừ lạnh nói.
Quả nhiên, Tô Vũ Bách lời vừa nói ra, mọi người lập tức “ồ” lên!
Giết một mình Lâm Thiên Thành còn dễ nói, trong vòng một ngày giết chết hai người, không khỏi khiến một số người cho rằng, Diệp Viễn thật sự là loại ác nhân giết người không chớp mắt.
"Không phải chứ? Thực lực của Diệp Viễn này sẽ không đột nhiên tăng mạnh, não cũng xảy ra vấn đề mới biến thành người hung tàn như vậy?"
"Nghe nói tu luyện công pháp ma đạo có thể làm cho thực lực đột nhiên tăng mạnh, nhưng mà võ giả sẽ bị đánh mất tâm trí, Diệp Viễn không phải lén lút tu luyện cái công pháp ma đạo gì chứ?"
"Rất có thể a! Một tháng trước hắn vẫn là Nguyên Khí tầng một, chỉ hơn một tháng trôi qua mà hắn đã là Nguyên Khí tầng sáu, hơn nữa ngay cả Linh Dịch Cảnh cũng có thể đánh chết! Chuyện này căn bản là không hợp logic!"
"Nghe nói uy lực của công pháp ma đạo vô cùng bá đạo, mạnh mẽ hơn nhiều so với võ giả bình thường!"
"Nếu quả thật là như thế, Diệp Viễn kia đúng là đáng chết thật!"
Lời của Tô Vũ Bách nói rất có tính xúi giục, vốn là còn rất nhiều người đồng tình Diệp Viễn, nhưng bây giờ đã có không ít người cho rằng Diệp Viễn tu luyện công pháp ma đạo, rất đáng chết.
Tô Vũ Bách nghe được tiếng nghị luận của mọi người, cảm thấy vui mừng trong lòng.
Chỉ cần hắn đứng vững trên đạo nghĩa, hôm nay có thể ngang nhiên đánh chết Diệp Viễn, đồng thời không ai có thể nói gì.
"Có nghe hay chưa? Bây giờ ta hoài nghi Diệp Viễn tu luyện công pháp ma đạo, đưa hắn giải quyết tại chỗ, còn có người có ý kiến gì không?"
Tô Vũ Bách làm dáng vẻ của một người đại nghĩa.
Hô Duyên Dũng cười lạnh một tiếng, nói:
"Bất kể Diệp Viễn có phải là tu luyện công pháp ma đạo hay không, đều phải đợi viện trưởng trở về định đoạt! Ngươi tự tiện chủ trương là muốn khiêu chiến uy nghiêm của Viện trưởng sao?"
Hô Duyên Dũng cũng không phải đèn đã cạn dầu, đỉnh đầu chụp mũ người bề trên, khiến cho Tô Vũ Bách cũng vô cùng nhức đầu.
"Hừ! Tà ma ngoại đạo là loại người phải diệt trừ! Diệp Viễn đã tàn sát hai vị đồng môn, chẳng lẽ còn không đủ tội chết sao? Hô Duyên Dũng, ngươi bao che người trong ma đạo, vậy là có ý gì?"
Tô Vũ Bách được thế không tha người, tiếp tục lấy lời nói ép bức. Trong miệng hắn, Diệp Viễn đã bị định tính làm người trong ma đạo rồi.
Hô Duyên Dũng đương nhiên sẽ không mắc lừa, nói: "Người trong ma đạo? Ngươi dựa vào cái gì nói Diệp Viễn là người trong ma đạo? Cũng không hỏi nguyên nhân nào khiến Diệp Viễn giết người, còn không phân tốt xấu đã chụp cái mũ lớn cho hắn, Đại trưởng lão của Hình đường này, uy phong thật đúng là rất lớn a!"
"Hừ! Ngươi còn dám mạnh miệng! Nếu như hắn không phải là người trong ma đạo, ngươi làm sao giải thích thực lực của hắn đột nhiên tăng mạnh? Nếu như hắn không phải là người trong ma đạo, ngươi giải thích thế nào hắn chiến lực mạnh mẽ? Người trong ma đạo, người người phải diệt trừ! Hô Duyên Dũng, ngươi không tránh ra, ta trước hết bắt ngươi lại, sau đó diệt tên khốn này!"
Tô Vũ Bách khí thế bức người.