- Tuy rằng tôi rất ghét Tiểu Vũ, nhưng mà chưa đến mức muốn giết nàng. Lại nói tiếp cũng buồn cười, bây giờ nghĩ lại, giữa chúng ta chẳng qua chỉ là chuyện ba cô bé không hiểu chuyện tranh đoạt người yêu mà thôi. Không có chuyện gì to tát cả, nhưng mà thật không ngờ lại phát triển thành như thế này.
- Nếu như nàng không chết, như vậy thì cô sẽ chết? đây là câu thứ hai hắn nói với tôi. Lúc ấy tôi đã sợ đến choáng váng, căn bản là không biết phải trả lời hắn thế nào!
- Kỳ thật cô có chỗ rất hữu dụng, ta cũng không muốn để cho cô chết.
Người đàn ông có tướng mạo đáng khinh dùng giọng điệu đầy ẩn ý nói.
- Nhưng mà ta muốn cô chứ không phải là người bạn cũng là sinh viên của viện y học kia. Hẳn là nàng cũng không kém cô bao nhiêu. Hoặc là ta có thể đi tìm nàng tâm sự.
- Vì…Vì sao phải giết nàng?
Lương Văn Văn run rẩy hỏi. Người đàn ông này…Tướng mạo đáng khinh và bộ dáng ghê tởm, dùng một loại ngữ khí chẳng thèm để ý chút nào để thảo luận chuyện sinh tử của người với nàng. Lương Văn Văn cảm thấy nhất định hắn không phải là người, có lẽ là…Quỷ?
- Không, không, không, cô nhần rồi, ta không thèm để ý xem là ai trong hai người sẽ chết, ta chỉ quan tâm đến kết quả thí nghiệm.
Người đàn ông này nhẹ nhàng khoát tay áo.
- Ta không phải đao phủ, cũng không phải là ác ma giết người không chớp mát gì đó. Ta chỉ là một nhà khoa học, so với người thường thì quá mức cuồng nhiệt mà thôi. Hơn nữa...
Người đàn ông khinh thường nói.
- Các cô đang tranh nhau tên nhà quê kia, không phải nàng là người thích hợp nhất sao? Ngay tại lúc ta đang phiền não thì các cô lại tới, thật là trời cũng giúp ta.
Nói tới đây, người đàn ông này lớn tiếng cười, tiếng cười phát ra có chút khàn khàn, giống như tiếng Dạ Kiêu kêu ban đêm vậy.
- Có lẽ ta có thể đều giết chết cả hai người, chỉ lưu lại cô gái hữu dụng kia với ta cũng được. Ồ không, như vậy rất phiền toái, hơn nữa ta cũng không phải là ác ma lấy việc giết người làm thú vui. Trên hai tay của ta không thể dính máu người dơ dáy được.
- Nếu cô không đáp ứng lời nói của ta, ta sẽ tưc giận, ta là một người sợ phiền toái.
Người đàn ông ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng lấy tay nâng cái cằm của Lương Văn Văn.
- Nếu nói vậy, ta sẽ tiếp tục tìm một cơ hội để đi thuyết phục cô gái kia, mà vận mệnh của cô chính là chết, biến thành vật thì nghiệm của ta, rõ chưa?
Lương Văn Văn sợ hãi, đã không còn biết phải trả lời thế nào. Lời nói của người đàn ông này không đầu không đuôi khiến cho Lương Văn Văn tin chắc người này nhất định là một người điên. Nhưng mà kẻ điên bình thường không thể nào sử dụng loại phương pháp quỷ dị này để vây nàng đứng nguyên tại chỗ. Nói như vậy, người kia…Đích thực là một con quỷ điên cuồng?
- Cứ làm theo lời ta nói, nếu không thì ta sẽ cải tạo cô thành cương thi nhân tạo, hiểu rõ chưa?
Người đàn ông có chút không kiên nhẫn nói.
- Dù sao không phải là cô cũng chán ghét cái cô bé kia sao? Giết chết nàng, ta có thể lấy được tài liệu thí nghiệm, cô cũng có thể làm cho cái người cô ghét kia biến mất. Đây không phải là một cái đề nghị không tệ sao?
- Vì cái gì? Vì sao phải giết chúng ta, rốt cuộc thì ông là ai?
Lương Văn Văn vận dụng chút dũng khí cuối cùng trong cơ thể, mở miệng nói.
- Vì sao là tôi và Tiểu Vũ, vì sao không phải là Tiểu Tĩnh?
- Cô thật thích hỏi vì sao, đây là một cái thói quen không tệ.
Người đàn ông nhếch môi nở nụ cười, lộ ra một loạt đám răng ngả vàng.
- Ta cũng là một người thích hỏi vì sao, cho nên ta rất thích cô. Vì vậy giết chết cái cô bé kia là kết quả tốt nhất.
- Mà một cô gái ngoại thành là không thể thiếu. Ta đã điều tra kỹ, nàng có thể giúp được ta vì thế nàng được lựa chọn. Cho nên cô chết hoặc là nàng chết, lựa chọn của cô là cái gì?
- Vì sao mà nhất định phải có một người trong chúng tôi chết?
- Không tại sao, bởi vì ta ghét nhóm người các cô.
Người đàn ông đứng dậy, dùng một loại ánh mắt như là kiểm tra gia súc để ngắm tới ngắm lui trên người Lương Văn Văn.
- Các cô đã quầy rầy cuộc sống của ta, vì vậy cần phải trả một cái giá nhỏ. Thực hợp lý, không phải sao? Cô bé, đáp án của cô là gì?
- Tiểu Vũ.
Rất nhanh Lương Văn Văn liền nói ra lựa chọn của mình. Trong mắt nàng, người đàn ông phi dân loại trước mặt này rất ngang ngạnh. Đối với người như vậy, lựa chọn tốt nhất chính là bảo vệ tốt chính mình. Lý do bị giết? Bạn bè? Tất cả đều không quan trọng, quan trong là…An toàn của bản thân.
- Tốt lắm.
Người đàn ông có tướng mạo đáng khinh kia đưa một trang giấy cho Lương Văn Văn.
- Dựa theo những gì ghi ở trên đây mà làm. Nhớ kỹ, không thể có một chút sai lầm. Nếu không mà nói, cô sẽ biến thành vật thay thế. Những thứ đồ kia tôi sẽ giúp cô chuẩn bị tốt. Hy vọng cô mau chóng làm tốt, sự kiên nhẫn của ta có hạn.
Lương Văn Văn đờ đẫn tiếp nhận tờ giấy kia. Nhìn những dòng chữ trên đó, Lương Văn Văn hít sâu một hơi. Không chỉ là đơn giản giết người như vậy, còn phải hoàn thành theo những điều người đàn ông này viết. Nội dung trên tờ giấy này, càng khiến cho Lương Văn Văn xác định, nhất định người kia là một tên điên. So sánh ra thì chết rồi lại không đáng sợ. Đáng sợ hơn chính là sau khi chết thi thể của mình còn bị người ta tra tấn, vũ nhục, phân thây.
- Rốt cuộc là ông…
Lương Văn Văn ngẩng đầu, còn muốn nói cái gì đó, nhưng mà đã không còn thấy bóng dáng của người đàn ông kia.
- Những việc còn lại hẳn là các người cũng đã biết.
Lương Văn Văn vừa nói vừa gãi gãi cánh tay. Không biết tại sao, từ sau khi tỉnh lại nàng bắt đầu có cảm giác ngứa ngáy, càng gãi lại càng nghiêm trọng.
- Tôi trở về phòng mình trong khách sạn đã phát hiện ra cái bình người đàn ông kia lưu lại để đựng máu. Còn có một cái bình nhỏ không biết là đựng chất lỏng trong suốt gì đó. Tôi tìm một cơ hội để lừa Tiểu Vũ. Nói là muốn thảo luận với nàng, thừa dịp nàng không chú ý, tôi liền dựa theo lời nói của người đàn ông kia, đem cái chất lỏng trong suốt kia bỏ vào cái chén của Tiểu Vũ.
- Tiểu Vũ không có phát giác, nàng cầm cái chén kia lên uống hết. Thật không ngờ vật kia lại lợi hại như vậy, chưa đầy ba giây đồng hồ, Tiểu Vũ liền ngã xuống mặt đất. Mặc dù tôi học y, cũng thường xuyên bào chế thuốc, nhưng mà chưa từng gặp qua độc dược lợi hại như vậy. Tiểu Vũ liền nằm im trên mặt đất, trên mặt cũng không có biểu tình gì, tựa như là đang ngủ vậy. Tôi ngồi xuống, thử kiểm tra lại mạch của nàng, nàng đã chết. Ba giây đồng hồ trước còn ngồi trước mặt tôi nói chuyện, ba giây sau đã chết rồi.
- Tôi càng thêm chắc chắn, người đàn ông kia tuyệt đối không phải là người, lại càng không dám không nghe lời của hắn. Bởi vì hắn đã nói qua, nếu tôi làm hỏng việc này, như vậy tôi sẽ trở thành vật thay thế tiếp theo.
- Vừa lúc sau đó Tiểu Tĩnh trở lại. Tôi dọa nạt nàng, để cho nàng cùng làm với tôi. Bởi vì trong tờ giấy người đàn ông kia đưa cho đã viết rất rõ ràng. Để cho Tiểu Tĩnh tách toàn bộ xương cốt trong thi thể Tiểu Vũ ra, chỉ để lại một bàn tay mà không được phá hư thi thể quá lớn. Người đàn ông này nhất định biết rất rõ chúng ta. Nếu không mà nói hắn không thể biết được loại chuyện này chỉ có Tiểu Tĩnh mới có thể làm được.