U Minh Trinh Thám

Chương 347: (c) Nam nhân bị chết đuối

- Tôi cũng mới phát hiện sau khi trở về.

Cung pháp y nói:

- Tôi giải phẫu thi thể xong, đi lấy báo cáo giám sát, sau khi trở về muốn đem thi thể bỏ vào kho lạnh, kết quả lại phát hiện trên cổ chân hắn chậm rãi hiện ra dấu tay này. Lúc mới bắt đầu còn chưa thấy được rõ ràng đến như thế, chẳng qua chỉ hơi đỏ lên một chút mà thôi, nếu không nhìn kỹ căn bản không thấy được.

- Dấu tay này…

Từ Mẫn xòe năm ngón tay, dùng tay của mình đối chiếu với năm ngón tay kia.

- Hẳn là tay của nữ nhân hoặc là trẻ con, còn muốn nhỏ hơn so với tôi.

- Bởi vì thi thể luôn bị ngâm trong nước cho nên trên làn da cũng không lưu lại thứ gì có thể kiểm tra được cả.

Cung pháp y bất đắc dĩ lắc đầu:

- Căn bản không thể tra xét được dấu tay này làm sao xuất hiện!

- Nữ nhân…viên bảo an kia đã thấy thân ảnh một người đàn bà trên xe của nạn nhân, có lẽ đó chính là manh mối.

Từ Mẫn nghĩ nghĩ nói:

- Xem ra phía băng sau xe của nạn nhân có vấn đề, hẳn nên kiểm tra một chút mới được.

Nhận được điện thoại của Từ Mẫn, Tiểu Trương cẩn thận kiểm tra chiếc xe Nissan màu đen của Tôn Kiệt. Bên dưới sàn xe có chút dấu vết của nước, phía băng ghế sau có chút ẩm ướt, giống như vũng nước kia là từ băng ghế sau xe chảy xuống. Bất kể như thế nào có thể khẳng định ở băng ghế sau xe của Tôn Kiệt đích xác từng bỏ lại thứ gì đó, thứ gì đó có nước, nước là từ nơi đó chảy ra.

Ngoại trừ băng ghế sau xe, những địa phương khác đều thật sạch sẽ, không có thu hoạch gì. Tiểu Trương tìm được một hộp diêm thật tinh mỹ ở tay lái phía trước, ra vẻ là quà tặng của một quán bar nào đó. Tiểu Trương mở thùng xe phía sau, bên trong không có vật gì khác. Hắn có chút kỳ quái, nếu là vật gì đó có nước, vì sao không bỏ vào sau xe, mà lại cố tình đặt lên băng ghế phía sau đây? Phải biết rằng băng sau xe làm bằng da, nếu bị nhiễm nước sẽ làm hỏng cả băng ghế.

Tiểu Trương lấy ra một bông thấm bên trong hộp dụng cụ mang theo bên mình, dùng thấm chất nước dính trên băng ghế phía sau xe.

- Di? Đây là cái gì?

Ngay khi Tiểu Trương chuẩn bị đóng cửa xe, trên tay nắm cửa xe dính một dấu vết màu nâu khiến cho hắn chú ý. Hắn đến gần ngửi ngửi, có một hương vị thật kỳ quái tản ra. Hắn dùng bông thấm một khều dính một chút, tựa hồ là một loại dầu trơn. Theo tình hình này xem ra hẳn có người từ ngoài xe mở cửa sau xe, mà trên tay người kia dính dầu trơn nên lưu lại trên tay cầm cửa xe. Tiểu Trương dùng máy dò tia la de chiếu chiếu lên, đó là dấu vết của một ngón tay thật rõ ràng, nhưng mặt trên lại không có vân tay.

- Việc lạ!

Tiểu Trương than thở một câu, tuy rằng rốt cục hắn cũng không biết thứ kia là vật gì, nhưng hắn vẫn dùng cameras đem dấu vết dầu trơn kỳ quái dính trên tay cầm cửa xe phía sau chụp xuống.

- Đưa đi phòng thí nghiệm kiểm tra thử một chút xem, để xem rốt cục lại là vật gì, nói không chừng cũng là một manh mối!

Tiểu Trương đem toàn bộ hàng mẫu đều cất vào trong hộp dụng cụ, chuẩn bị rời đi.

- Tí tách…tí tách…

Có nước nhỏ trên đầu của hắn, Tiểu Trương ngẩng đầu nhìn, trên bầu trời mây đen che phủ, tựa hồ trời đã sắp mưa.

- Bản báo cáo huyết dịch của nạn nhân đã có rồi!

Cung pháp y đem một phần văn kiện đặt lên bàn làm việc của Từ Mẫn.

- Trong máu của nạn nhân không có thứ gì kỳ quái. Nhưng trước khi chết hắn có uống rượu, nhưng uống không nhiều lắm.

- Bản báo cáo chất nước mà Tiểu Trương thu thập mang về cũng đã có rồi!

Từ Mẫn gật đầu nói:

- Chất nước trong phòng tắm thật bình thường, chỉ là nguồn nước từ nước máy mà thôi. Nhưng chất nước từ băng ghế sau xe của nạn nhân sau khi kiểm tra đã xác định là nước biển. Hơn nữa sau khi đối chiếu, là nhất trí với nước biển bên trong phổi của nạn nhân lưu lại!

- Có thể nào là loại khả năng này hay không!

Cung pháp y nghĩ nghĩ nói:

- Nạn nhân bởi vì uống rượu, cho nên sau khi tắm rửa xong bởi vì say rượu mà mất đi ý thức, đầu ngã xuống sàn nhà trong phòng tắm hôn mê. Mà nước trong phòng tắm lại thấm vào phổi nạn nhân, vì vậy làm cho hắn chết đuối tử vong!

- Anh không phải nói hàm lượng chất cồn trong máu của hắn không nhiều sao?

Từ Mẫn hỏi:

- Lại có thể say tới mức độ như vậy?

- Điều này cũng không phải là không thể nào!

Cung pháp y nói:

- Dù sao tửu lượng của mỗi người đều khác nhau, tôi là người hoàn toàn không thể uống rượu, chỉ cần một chai bia là có thể đem tôi lật ngửa, trực tiếp nằm xuống sẽ ngủ mất!

- Vậy nước biển lưu trong phổi người chết thì phải giải thích thế nào?

Từ Mẫn nói:

- Bên trong phòng tắm chỉ là hệ thống cung cấp nước máy bình thường mà thôi!

- Có thể là do ống dẫn nước tiểu khu xảy ra vấn đề, ngay khi nạn nhân tắm rửa nước chảy ra là nước biển, mà chờ khi chúng ta đến hiện trường thì ống dẫn nước đã khôi phục bình thường, vì vậy đổi thành hệ thống cung cấp nước máy, nước biển ban đầu đã bị trôi đi hết rồi!

Cung pháp y suy đoán nói:

- Tôi nghe nói tiểu khu kia bởi vì buổi sáng ống dẫn nước xảy ra vấn đề còn đang bảo trì sửa chữa.

- Đó là ống dẫn nước của tòa lầu khác, không quan hệ tới tòa lầu của nạn nhân đang ở!

Từ Mẫn lắc đầu nói:

- Hơn nữa anh làm sao giải thích chuyện nước biển lưu trong phổi nạn nhân lại giống với nước biển dính trên băng ghế sau xe của nạn nhân đây?

- Ha ha, chuyện này tôi cũng không biết!

Cung pháp y cười lắc đầu:

- Tôi chỉ có thể phân tích suy đoán nguyên nhân cái chết của nạn nhân theo góc độ y học mà thôi, mà những khả năng khác thì phải giao cho các vị đi tra xét!

- Tóm lại tôi luôn cảm giác chuyện này tuyệt đối không chỉ đơn giản là ngoài ý muốn!

Từ Mẫn nói:

- Bên trong đây có rất nhiều điều bí ẩn!

- Từ Mẫn, hai chúng ta làm việc chung với nhau cũng đã sắp năm năm rồi đi?

Cung pháp y nhìn Từ Mẫn hỏi.

- Ân, cũng khoảng thời gian đó, làm sao vậy?

Từ Mẫn có chút kỳ quái nhìn lên Cung pháp y.

- Trong năm năm nay, có bao nhiêu vụ án căn bản không thể phá án được, trong lòng cô và tôi đều hiểu rõ!

Cung pháp y nói:

- Vụ án lần này, nạn nhân một mình quay về nhà, sau đó chết chìm ngay trong phòng tắm nhà mình, trong phổi đều là nước biển, hơn nữa chất nước biển cùng dạng với nước biển dính ở băng ghế sau xe của nạn nhân. Vụ án này chỉ sợ lại là một vụ án không thể phá được!

Cung pháp y nhỏ giọng nói:

- Đừng quên dấu tay kia, cô cảm thấy được sẽ là nhân loại lưu lại hay sao?

Từ Mẫn không nói gì, đích xác nàng làm hình cảnh nhiều năm như vậy, gặp được những vụ án hình sự nhiều không kể xiết. Ở trong những vụ án kia, nàng cũng gặp được những án kiện không sao tưởng tượng nổi. Dưới sự trợ giúp của Minh Diệu, nàng quả thật cũng đã tiếp xúc với thế giới mà người bình thường căn bản không thể tưởng tượng. Trên thế giới này, có rất nhiều chuyện dùng ngành nghiên cứu khoa học cũng không cách nào có thể giải thích.

- Đại tỷ, cục trưởng có việc cần tìm cô!

Một thủ hạ của Từ Mẫn gõ cửa nói với nàng:

- Là vụ án tại Tân Hải hoa viên vào sáng nay, gọi cô lập tức đi gặp ông ấy!

- Đã biết, tôi sẽ đi ngay!

Từ Mẫn gật gật đầu, nàng cầm lấy xấp văn kiện vụ án gom vào túi hồ sơ, đi tới văn phòng của cục trưởng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất