Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 817: Cẩn huyên

Ánh mắt Cẩn Huyên dò xét trên người Lý Vân Tiêu một phen, lộ ra thần thái cực kỳ nghi hoặc. Tử Vân thương hội là phụ thuộc vào Thiên Nguyên thương hội, hơn nữa có thực lực đứng đầu trong các thương hội phụ thuộc, cho nên quan hệ với Thiên Nguyên thương hội vô cùng không tầm thường, mà bản thân nàng cũng là khuê trung mật hữu với Đinh Linh Nhi, cơ hồ không có gì giấu nhau, lúc này mới cảm thấy hết sức kỳ quái, người có được Thiên Nguyên Lệnh như vậy, nàng trên cơ bản đều biết, lại chưa từng nghe qua có thiếu niên trẻ tuổi như thế.

Lý Vân Tiêu khen:

- Đều nói thương minh song hoa, hẳn là tam hoa mới đúng. Cẩn Huyên cô nương dung mạo khí chất tuyệt không bại bởi Linh Nhi cùng Thủy Lạc Yên nha.

Đôi má Cẩn Huyên ửng đỏ, dường như hiểu ra chút gì đó trong lời của hắn, hỏi:

- Ngươi quen Linh Nhi muội muội?

Tuổi của nàng tương tự Đinh Linh Nhi, nhưng mà lớn hơn mấy tháng mà thôi, cho nên dùng tỷ muội tương xưng.

- Ân, Linh Nhi cùng Thủy Lạc Yên ta đều biết, lại nói tiếp ta quen không ít người trẻ tuổi của thương minh.

Lý Vân Tiêu cười nói, kiếp trước hắn quen đều là những kẻ đứng đầu thương minh, ở kiếp này ngược lại quen và kết bạn với đám tiểu bối trong thương minh.

- Ah?

Cẩn Huyên chậm rãi quan sát ngoại hình Lý Vân Tiêu, trong đầu nhanh chóng tìm ra được, dường như xác thực nghe Đinh Linh Nhi nói tới.

Rất nhanh, nàng rốt cục biết người tới là ai, thất thanh nói:

- Ngươi, ngươi là thành chủ thành Viêm Vũ Lý Vân Tiêu?

Lý Vân Tiêu sờ sờ mũi, im lặng nói:

- Thân phận thành chủ thành Viêm Vũ nổi danh như vậy sao?

- Quả nhiên là ngươi!

Cẩn Huyên giật mình không thôi, xinh đẹp cười nói:

- Đó là tự nhiên! Một trong bốn đại tiên cảnh Tu Di Sơn sụp đổ, thành Viêm Vũ trở thành linh khí bảo địa, thế lực khắp nơi nhìn chằm chằm vào. Ngay cả Tinh Túc lão quái vượt qua vực mà đi, Lệ Hoa Trì đại nhân cùng Diêu Kim Lương đại nhân đồng thời giá lâm thành Viêm Vũ, cuối cùng Thánh Vực tự mình ban bố thiết lệnh mới dẹp loạn phong ba này. Ở trong đó đều là đại sự kinh thiên động địa. Lý công tử thân là thành chủ càng sắm vai nhân vật nặng ký, tất nhiên không nhẹ a?

Lý Vân Tiêu cảm thấy nội tâm đau đớn, nhớ tới tỷ đệ Mộng Bạch, nhưng rất nhanh bình phục tâm cảnh, nhàn nhạt nói ra:

- Chỉ là một đám cường giả Võ Đế không an phận, đảo đi đảo lại cũng chỉ liên quan tới tiểu lâu la mà thôi.

Cẩn Huyên ngạc nhiên một chút, trong lời của hắn cực kỳ không tôn trọng các cường giả, nhưng chuyện này liên quan gì tới nàng sao, mỉm cười cười nói:

- Thành chủ đại nhân đừng khiêm nhường, ta nghe Linh Nhi muội muội nói, năm nay thương minh lưỡng hội tỷ thí thành chủ đại nhân muốn thay Thiên Nguyên thương hội lên sân khấu?

Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:

- Đúng vậy, còn có hơn tháng chính là thời gian thương minh lưỡng hội. Ta hiện tại nhu cầu cấp bách sử dụng truyền tống đại trận, đi thành Tống Nguyệt Dương. Đây cũng là một trong các mục đích ta tới Tử Vân thương hội, hy vọng Cẩn Huyên cô nương có thể cung cấp trợ giúp cho ta.

Cẩn Huyên thở dài:

- Thì ra là thế, ta nói Lý công tử tại sao có thể có thời gian đi tới thành Nam Hỏa đi dạo.

Nàng lộ ra sầu lo thật sâu, nói:

- Nhưng mà muốn truyền tống đến thành Tống Nguyệt Dương, nhất định phải dùng truyền tống đại trận vượt qua vực mới được, cả thành Nam Hỏa đều không có đại trận này, trừ phi là thành Vũ Phong gần đây, phải mượn truyền tống đại trận của Lôi Phong thương hội mới có thể đi qua.

Nàng trầm tư một lúc, nói:

- Việc này không nên chậm trễ, thương minh lưỡng hội không phải chuyện đùa, hơn nữa cũng trực tiếp quan hệ tới sinh tử an nguy của Tử Vân thương hội. Ổ Sâm, ngươi bây giờ lập tức đi Lôi Phong thương hội, mượn truyền tống đại trận của bọn họ dùng một lát.

- Vâng!

Ổ Sâm lập tức đáp, nhìn qua Lý Vân Tiêu sau đó đi ra cửa.

- Lý công tử ngồi tạm một lát, ta bảo Ổ Sâm tự mình đi, Lôi Phong thương hội rất nhanh sẽ đáp lại. Không biết Lý công tử đối với tỷ thí thương minh lưỡng hội có bao nhiêu nắm chắc?

Cẩn Huyên vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, bộ dáng thập phần ngưng trọng.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Trực tiếp bảo ta Vân Tiêu hoặc Vân thiếu đi, ta không thích ngăn cách với mỹ nữ, bảo trụ vị trí thành viên ban trị sự lâu dài của Thiên Nguyên thương hội nhất định không có vấn đề.

- Thật sự?

Cẩn Huyên cả kinh, khó có thể tin nhìn qua Lý Vân Tiêu, thương minh lưỡng hội cho tới bây giờ đều là gió nổi mây phun, trừ bốn thương minh hạch tâm ra, ba nhà khác vô cùng khẩn trương. Đặc biệt là Thiên Nguyên thương hội lần này đã đến biên giới bấp bênh, tất cả mọi người nhìn không tốt, mà chờ muốn thay thế địa vị của Thiên Nguyên thương hội, chí ít có hơn ba nhà.

Nếu như địa vị Thiên Nguyên thương hội khó giữ được, như vậy tan đàn xẻ nghé, những thương hội phụ thuộc sẽ như chim thú tán đi, lại tìm đại thương hội phụ thuộc. Mà đối với Tử Vân thương hội mà nói, có lẽ là một kích cuối cùng. Nhưng nếu Thiên Nguyên thương hội có thể đứng vững, đến lúc đó với quan hệ giữa nàng và Đinh Linh Nhi, tất nhiên có thể cầu đến giúp một tay, Tử Vân thương hội vượt qua cửa ải này không khó khăn gì.

Cho nên sau khi biết rõ thân phận của Lý Vân Tiêu, đưa hắn tới thành Tống Nguyệt Dương là đại sự hàng đầu.

Nhưng mà trong mắt của nàng không tin, dù sao tu vị đối phương chỉ là Võ Tông tứ tinh, ngay cả mình còn không bằng. Nàng cũng không hiểu Đinh Linh Nhi vì sao chọn hắn, nếu nói hắn áp chế tu vị bản thân, Cẩn Huyên sẽ không tin.

Lý Vân Tiêu cười nói:

- Như thế nào? Chẳng lẽ thế cục Thiên Nguyên thương hội trực tiếp ảnh hưởng đến thế cục Tử Vân thương hội? Không biết Tử Vân thương hội hiện tại gặp khốn cảnh nào, nói không chừng ta cũng có thể giúp đỡ một chút đấy.

Cẩn Huyên thở dài:

- Chính là bởi vì Thiên Nguyên thương hội từ từ suy thoái, cho nên các tiểu thương hội cầm lấy những thương hội phụ thuộc Thiên Nguyên thương hội mà khai đao. Vân thiếu nên chuẩn bị an tâm tới thành Tống Nguyệt Dương a, chỉ cần có thể làm cho Thiên Nguyên thương hội bảo trụ vị trí ban trị sự lâu dài, chính là giúp đỡ lớn nhất của Cẩn Huyên đấy.

Trong giọng nói của nàng mang theo rất nhiều bất đắc dĩ cùng đau thương, hơn nữa hiển nhiên là không tin Lý Vân Tiêu có khả năng giúp đỡ cái gì.

Lý Vân Tiêu cũng không bắt buộc, nói:

- Cẩn Huyên cô nương, ta gần đây cần một nhóm lớn tài liệu luyện khí làm chuẩn bị, cùng với đại lượng nguyên thạch, không biết ngươi có thể cung cấp một ít.

Cẩn Huyên nói:

- Vân thiếu không cần khách khí, trực tiếp gọi ta là Cẩn Huyên là được. Không biết ngươi muốn tài liệu nào, ta sẽ dùng hết khả năng giúp ngươi.

Lý Vân Tiêu gật gật đầu, nói:

- Vậy phiền toái Cẩn Huyên.

Hắn lấy ra một ngọc giản trống, đặt ở trên trán, dùng thần thức khắc tài liệu cần thiết vào trong, sau đó giao cho Cẩn Huyên.

Trong nội tâm Cẩn Huyên thầm kinh ngạc, dùng thần thức khắc tin tức vào trong ngọc giản cũng không phải chuyện khó, nhưng dễ dàng như hắn, mặt không đổi sắc làm được, trừ phi lạc ấn tin tức cực nhỏ, nếu không nhất định là thuật luyện sư cực cao.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất