Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1020: Hi Vọng

Chương 1020: Hi Vọng




Cái gì!

Đại quân mười vạn Vương cảnh!

Tất cả tu sĩ mọi người nghe vậy đều biến sắc.

Nếu như chỉ là một tên kiêu thủ của Thiên Dạ thần điện, cho dù hắn có tu vi Chí Tôn vương, mọi người cũng không cần e ngại đến như vậy.

Thế nhưng đại quân mười vạn Vương Quân! Ý nghĩa đã hoàn toàn khác biệt.

Tại nhân tộc căn bản cũng không có sự tồn tại của đại quân Vương cảnh, bởi vì Vương cảnh nằm trong nhân tộc cương vực đều là cường giả, có quyền lực và địa vị tương đối lớn.

Đã tu thành Vương cảnh cơ bản đều sẽ không làm binh sĩ, dù cho hoàng bộ cường đại nhất cũng không có khả năng khiến cho tu sĩ Vương cảnh làm lính.

Một số gia tộc hoặc hoàng bộ có nội tình thâm hậu, có lẽ có thể xây dựng ra quân đội Vương cảnh mấy ngàn người.

Thế nhưng quân đội số lượng trên vạn người, như vậy rất khó khăn, hơn nữa nuôi một quân đội như thế, tiêu hao bình thường cũng không nổi.

Còn quân đoàn Vương cảnh số lượng mười vạn người, dù cho Thiên Nam viện cao quý nhất Nhân tộc cũng chỉ có ở thời kỳ chiến tranh đặc biệt mới có thể xây dựng ra. Hơn nữa nhất định phải là chiến tranh liên quan đến sinh tử tồn vong của nhân loại, nếu không căn bản không đến nỗi mời chào Vương cảnh binh sĩ.

"Quân đoàn mười vạn Vương cảnh, nếu như tạo ra quân trận cỡ lớn có thể càng quét cả Nhân tộc."

Sắt mặt Giang Thượng Lâm trắng bệch, tình huống này nghiêm trọng hơn nhiều so với trong tưởng tượng của hắn, bọn hắn có thể sống sót ra ngoài hay không, e là thật sự khó nói.

Sắt mặt của Giang Hoài Nguyệt cũng không dễ nhìn, nàng không ngờ rằng đến Yên Nhạc hoàng đô xem náo nhiệt mà thôi lại có thể đụng vào loại chuyện này.

Những thế lực liên minh bách tộc kia thật sự là ngu xuẩn, thật cho rằng dễ dàng chiếm lợi ích từ được Trụ Sơn hoàng bộ sao, lần này e là toàn bộ đều phải lại tiến vào.

Không chỉ Giang Thượng Lâm và Giang Hoài Nguyệt, tu sĩ nhân tộc nghe vậy toàn bộ đều rất sợ hãi, ánh mắt từng người hồ nghi nhìn bốn phía, không tin Thiên Dạ thần điện thật sự có một nhánh quân đội mười vạn Vương Quân ở Yên Nhạc hoàng đô.

"Không đúng? Quân độ mười vạn Vương cảnh, làm sao có thể tùy tiện phái tới nhân tộc chúng ta?"

"Ta xem Tịch Thiên Dạ đang bắn tiếng đe dọa,

Thiên Dạ thần điện muốn thu phục liên minh bách tộc chỉ cần điều động vài tên chí tôn mạnh mẽ đến đây là có thể, hà tất điều động một nhánh quân đoàn số lượng mười vạn Vương cảnh đến đây."

"Tịch Thiên Dạ ăn nói lung tung, mọi người đừng tin hắn."

Phản ứng đầu tiên của mọi người chính là không tin, liên minh bách tộc bọn hắn căn bản cũng không có tư cách để cho Thiên Dạ thần điện điều động một nhánh đại quân mười vạn Vương cảnh đến đây.

"Sao ngươi lại biết?"

Lũng Cốt kiêu thủ nghe vậy thoáng có chút kinh ngạc, quân đội của Thiên Dạ thần điện bọn hắn ẩn nấp ở hồ Thu Thủy, nơi đó có đại trận hắc ám canh giữ, trừ người nội bộ bọn họ ra thì những người khác căn bản không thể biết được.

Thậm chí nói, cho dù là Vân Thượng Yến cũng không biết được tình trạng ở hồ Thu Thủy.

Lời vừa nói ra mang tính xác thực cho lời nói của Tịch Thiên Dạ.

Toàn bộ Yên Nhạc hoàng đô bỗng nhiên rơi vào trong khủng hoảng, mặc dù cao thủ nhân tộc cũng không ít, nhưng so với quân trận mười vạn Vương cảnh mà nói, căn bản không chịu nổi một đòn.

"Xong xong. Xong thật rồi."

"Thiên Dạ thần điện lại có thể phái ra một nhánh đại quân Vương cảnh, không khỏi cũng quá để mắt đến liên minh bách tộc chúng ta."

"Thiên Dạ thần điện thật sự có đại quân mười vạn Vương cảnh sao? Sao ta chỉ nghe nói trong Tinh Linh tộc, Xi Man tộc và U Minh tộc mới có đại quân mười vạn cấp bậc Vương cảnh. Thiên Dạ thần điện mặc dù mạnh mẽ, nhưng dù sao không phải một tổ chức chí cao, không có cơ sở số người khổng lồ như vậy, làm thế nào xây dựng ra đại quân mười vạn Vương cảnh."

"Ngu xuẩn! Thiên Dạ thần điện xuất hiện chỉ có thời gian ngàn năm ngắn ngũi, nhưng Chí Tôn vương trong đó lại có hơn mười vị. Ngươi chẳng lẽ cho rằng những Chí Tôn vương đó, toàn bộ đều là Thiên Dạ thần điện bồi dưỡng ra được hay sao? Nói cho ngươi biết, đa số Chí Tôn vương trong thần điện đều là từ các nơi các tộc thu phục được, thậm chí cưỡng ép khống chế tới."

"Như Tịch Thiên Dạ kia đã bị Thiên Dạ thần điện để mắt tới, thực sự nếu bị thu phục, địa vị trong Thiên Dạ trong thần điện ít nhất là một kiêu thủ. Đáng tiếc là bản tọa cho rằng dựa vào liên minh bách tộc, có thể nhờ vào đại thế mà lên, cuối cùng không ngờ là một âm mưu."

Trong lòng tu sĩ ở Yên Nhạc hoàng đô đều có chút buồn bã, nhất là tu sĩ của liên minh bách tộc, cả đám đều đầy ảo não và hối hận.

Bọn hắn cho rằng tìm được tổ chức là có thể nhờ vào đại thế muốn làm gì thì làm, kết quả cuối cùng lại là một trò cười lớn.

Còn những người từ ngàn dặm xa xôi đến Yên Nhạc hoàng đô xem náo nhiệt kia, trong lòng từng người đều kêu oan, bọn hắn trêu ai ghẹo ai đâu, chẳng qua là chỉ xem náo nhiệt mà thôi lại nguy hiểm tính mạng.

"Tịch Thiên Dạ, hãy chiến thắng người của Thiên Dạ thần điện, ngươi bách chiến bách thắng, không gì không đánh được, ta tin tưởng ngươi."

Trong đám người, không biết người nào gào to một tiếng, trong không gian yên lặng trong Yên Nhạc hoàng đô, phá lệ nổi bật.

Người nói chuyện chính là một thiếu nữ sùng bái điên cuồng Tịch Thiên Dạ, thuộc về loại hâm mộ thiếu não.

Từ khi Tịch Thiên Dạ xuất hiện cho đến nay, mặc kệ gặp phải cục diện khó khăn dường nào đều chưa từng bại. Cũng chính vì chiến tích như thế đã khiến cho Tịch Thiên Dạ có một nhóm hâm mộ trung thành, số người hâm mộ này phần lớn đều là người trẻ tuổi, trong lòng có máu nóng mộng tưởng anh hùng, nhưng mình lại không cách nào hoàn thành được.

Tịch Thiên Dạ xuất hiện làm bọn hắn thấy được trạng thái mà bản thân kỳ vọng nhất, chỉ cần Tịch Thiên Dạ bất bại, anh hùng của trọng mộng bọn hắn cũng sẽ không biến mất.

"Chiến thắng Thiên Dạ thần điện, chúng ta tin ngươi."

"Ngươi chính là thiên tài cường đại nhất nhân tộc chúng ta, không gì ngươi làm không được, chỉ cần có thể chiến thắng Thiên Dạ thần điện thì ta vì ngươi như Thiên Lôi sai đâu đánh đó."

Có một người đứng ra gửi gắm hi vọng vào Tịch Thiên Dạ, như vậy thì sẽ có người thứ hai.

Giống như người chết chìm, lúc bất lực nhất thì liều mạng tóm lấy một cọng cỏ cứu mạng.

Mà Tịch Thiên Dạ thì rất phù hợp để làm cọng cỏ kia.

Chớ nói những người trẻ tuổi ngây thơ kia, dù cho những đại gia tộc và thế lực lớn cấp cao và thủ lĩnh kia, ánh mắt từng người nhìn về phía Tịch Thiên Dạ cũng đầy hi vọng.

Trong lòng ai cũng đều hiểu, nếu như Tịch Thiên Dạ thắng, như vậy bọn hắn còn có hi vọng sống sót.

Nhưng nếu để cho Thiên Dạ thần điện thắng, như vậy bọn hắn e là chỉ có một con đường chết.

Lời của Vân Thượng Yến đã nói rất rõ ràng, người của Thiên Dạ thần điện xuất hiện ở đây chính là muốn bọn hắn chết.

"Ngây thơ!"

Lũng Cốt kiêu thủ nhìn đám nhân loại đang vùng vẫy giãy chết kia, trong mắt đầy khinh thường và cười lạnh.

Từ trong nội tâm, Lũng Cốt kiêu thủ không quá để mắt đến nhân tộc.

Hắn thấy nhân tộc chính là chủng tộc thấp kém, thiên phú bình thường, thành tựu có hạn, mấy vạn năm cũng chưa hẳn có thể sản sinh ra một Chí Tôn vương. Giống chủng tộc này, trời sinh chính là số mệnh làm nô lệ.

"Tịch Thiên Dạ, bọn hắn cũng rất để mắt ngươi. Nhưng bản tọa nhắc nhở ngươi một câu, Thiên Dạ thần điện không phải thể lực ngươi có thể chọc nổi, nếu như bây giờ ngươi không cho ta một câu trả lời chắc chắn thì chợ đợi ngươi chính là tuyệt vọng và hắc ám vô tận. Nhớ kỹ, cơ hội của ngươi chỉ có một lần, hi vọng ngươi đừng để ta thất vọng."

Lũng Cốt kiêu thủ thản nhiên nói, thái độ của Tịch Thiên Dạ kia ngạo nghễ, chậm chạp không trả lời khiến cho hắn có chút không còn kiên nhẫn.

Trong mắt Thiên Dạ thần điện, thiên hạ chỉ có hai loại người, một loại chính là người có thể làm việc cho ta, một loại chính là người chết.

Tịch Thiên Dạ nếu như không đáp ứng, như vậy chỉ có chết.


Trang 511# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất