Chương 1029: Một Đao Kết Liễu
"Đó là Vạn Hồn linh thụ!"
Thải Lân công chúa nói khẽ, nàng tự nhiên nhận biết Vạn Hồn linh thụ. Theo như lời Tịch Thiên Dạ thì đó chính là thu hoạch lớn nhất của hắn tại Yên Nhạc tổ lăng.
"Vạn hồn linh thụ chính là thế gian kỳ vật, hắn chẳng lẽ có phá cục chi pháp."
Trong mắt Hổ Tam Âm hiện lên tia mong đợi, hắn mặc dù không hiểu Vạn Hồn linh thụ nhưng theo lời Tịch Thiên Dạ, cây này tương đương không đơn giản, thậm chí so với bản nguyên vật chất của đại thế giới càng thêm trân quý.
…..
Tịch Thiên Dạ thôi động Vạn Hồn linh thụ phân hóa ra muôn vàng sợi tơ linh hồn quấn lấy khô lâu quái vật.
Sau một khắc, chỉ thấy xuất hiện một màn vô cùng ngạc nhiên.
Những khô lâu quái vật kia bị Vạn Hồn linh thụ sợi tơ quấn chặt lấy, phảng phất trong nháy mắt toàn bộ đều như sống lại.
Khí tức trên người bọn nó lại tản ra từng tia linh hồn ba động.
Trong đồng tử bọn nó cũng toàn bộ sáng lên từng đoàn linh hồn hỏa diễm, như những ngôi sao chiếu sáng toàn bộ bầu trời.
"Giao phó linh hồn, làm sao có thể."’
Trong mắt Thải Lân công chúa tràn đầy khiếp sợ, như thể nhìn thấy chuyện khó tin nhất thế gian.
Không chỉ Thải Lân công chúa, mà những người khác cũng là như thế.
Hổ Tam Âm, Tô Hàm Hương, Tô Lăng Hạo, Vân Thượng Yến….. cùng tất cả mọi người bên trong Yên Nhạc hoàng đô.
Hình ảnh trước mắt, có thể xưng là thần tích.
Không! Vật giao phó linh hồn cho mười mấy vạn tử vật, là sự tình mà thần linh cũng không thể làm được.
Chỉ thấy, những khô lâu quái vật kia như có trí tuệ cùng tư duy tự chủ hành động. Hơn nữa đứng tại vị trí đặc thù, trong khoảnh khắc liền tạo thành một tòa đại trận cổ quái.
Đại trận kia vừa mới hình thành thì một đoàn năng lượng kinh người liền bộc phát ra bao phủ toàn bộ thiên địa.
Ầm ầm!
Thiên Ngô diệt thế đụng vào trên đoàn lực lượng kia liền trực tiếp bị đánh tan, một chút bọt nước cũng không thể tóa lên được.
"Làm sao có thể?"
Trong mắt Vụ Cực kiêu thủ không tưởng tượng nổi, căn bản không thể tin được màn trước mắt.
Lực lượng Thiên Tà Thiên Ngô dù là Chí Tôn Vương cấp độ ba đều không dám đón đỡ, chỉ lác đác vài người trên toàn bộ thiên địa có thể ngăn cản được, như thế nào lại dễ dàng bị đánh tan.
Chỉ thấy sau khi lực lượng Thiên Tà Thiên Ngô bị đánh tan, những khô lâu quái vật kia đều giải thể tại chỗ, hóa thành từng sợi sâm nhiên bạch cốt.
Những bạch cốt kia vừa xuất hiện liền lần nữa tổ hợp lại với nhau hóa thành một bộ khô lâu Vương Giả.
Trên bầu trời, thể tích của khô lâu vương giả kia đều không thua kém Thiên Tà Thiên Ngô, cũng vô biên vô hạn.
Nhưng lực lượng phát ra lại càng thêm cường đại so với Thiên Tà Thiên Ngô.
"Ta không phải đang làm mơ chứ!"
Thải Lân công chúa tự lẩm bẩm, trong mắt đầy rung động cùng run sợ.
Tiếc nuối lớn nhất của nàng chính là không thể khiến khô lâu quái vật tạo thành quân trọng, bằng không dựa vào khô lâu sinh vật bên trong Kỳ Hải, nàng hoàn toàn có thể tung hoành thiên hạ, vô địch quét ngang.
Không chỉ Thải Lân công chúa mà những người khác cùng toàn bộ Yên Nhạc hoàng đô đều triệt để ngây dại.
Giao phó linh hồn cho mười mấy vạn tử vật, lại tạo thành quân trận cỡ lớn.
Thủ đoạn như thế có thể xưng tạo hóa đoạt thiên địa.
Kỳ thật tất cả mọi người đều nghĩ sai rồi, Tịch Thiên Dạ làm sao có thể giao phó linh hồn cho người khác.
Chớ nói tu vi hắn hiện tại, dù là tiên nhân muốn sáng tạo ra linh hồn hoàn toàn mới cũng vô cùng khó khăn. Huống chi giao phó linh hồn cho mười mấy vạn khô lâu căn bản không có khả năng.
Tịch Thiên Dạ sở dĩ có thể khiến khô lâu quái vật tạo thành quân trận, hoàn toàn dựa vào năng lực đặc thù của Vạn Hồn linh thụ.
Vạn Hồn linh thụ có lực lượng linh hồn sâu như biển, không chút khách khí mà nói thì nó chính là hoá thân của linh hồn hải.
Tịch Thiên Dạ chẳng qua là điều khiển Vạn Hồn linh thụ hóa ra ý niệm, sau đó khống chế khô lâu quái vật mà thôi.
Đương nhiên cũng là do năng lực này của Vạn Hồn linh thụ, bằng không dù là thần linh bình thường cũng không có khả năng phân hóa ra hơn mười vạn đạo ý niệm.
Khô lâu vương người trên bầu trời tản ra lực lượng vô cùng, như một vành mặt trời chiếu sáng toàn bộ thiên địa.
300 Thiên Vương khô lâu ngưng tụ làm đầu khô lâu vương.
Mười vạn Vương cảnh khô lâu ngưng tụ làm thân thể khô lâu vương.
Một cách tự nhiên mà thành, tất cả lực lượng ngay ngắn trật tự lưu chuyển, ngưng tụ mạnh mẽ.
Cùng là mười vạn cấp độ Vương cảnh quân trận, nhưng lực lượng khô lâu vương người lại hùng hậu hơn không biết bao nhiêu lần so với Thiên Tà Thiên Ngô.
"Cái kia…Làm sao có thể….."
Vụ Cực kiêu thủ sững sờ nhìn khô lâu vương người khổng lồ, cả người đều run rẩy, ngạo nghễ kia chậm rãi biến mất trong hai mắt hắn, thay vào đó là càng lúc càng sợ hãi.
Trực giác cho hắn biết, Thiên Tà Thiên Ngô trận của Thiên Dạ thần điện rất có thể không sánh bằng quân trận kia của Tịch Thiên Dạ.
"Giết."
Trong mắt Tịch Thiên Dạ lóe lên một cỗ lãnh lẽo, mặt không thay đổi hạ lệnh.
Tiếng nói của hắn hạ xuống, khô lâu vương người khổng lồ kia đột nhiên ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa, cốt đao vạn trượng trong tay hung hăng bổ tới Thiên Tà Thiên Ngô.
"Giết cho ta, xé nát nó cho ta."
Vụ Cực kiêu thủ cũng lớn tiếng gào thét, chuyện tới bước này chỉ còn cách chiến, thắng làm vua thua làm giặc, xem ai có thể cười đến cuối cùng.
Hắn không tin Thiên Tà Thiên Ngô trận sẽ thua, Thiên Dạ thần điện cho tới bây giờ đều chưa từng bại.
Khô lâu vương kia của Tịch Thiên Dạ khẳng định chẳng qua chỉ là công tử bột, trông ngon nhưng không dùng được.
Thiên Tà Thiên Ngô ngửa mặt lên trời gào thét, cũng huy động móng vuốt hung hăng đánh tới khô lâu vương người.
Ầm ầm!
Kinh thiên động địa, không gian vỡ vụn, đại địa nứt toác.
Vô tận cơn bão năng lực bao phủ.
Chỉ thấy khô lâu vương người đánh vỡ bầu trời, một đao chém trên thân Thiên Tà Thiên Ngô.
Ánh đao sắc bén xẹt ngang chân trời trực tiếp phân Thiên Tà Thiên Ngô thành hai, đao mang một đường tung hoành, sau đó cũng chém dứt hắc ám màn trời. Một đường lực lượng vô cùng vang lên, bài sơn hải đảo, cày ra một khe rãnh dài vạn dặm trên mặt đất.
"Ngươi…."
Vụ Cực kiêu thủ trừng mắt nhìn chằm chằm Tịch Thiên Dạ, há to miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói ra, mắt tối sầm hoàn toàn mất đi tri giác.
Là trận nhãn của Thiên Tà Thiên Ngô trận, trận này vừa vỡ nên hắn tự nhiên cũng đứng mũi chịu sào, một cỗ lực lượng không thể địch nổi đụng vào cơ thể hắn, trực tiếp chấn hắn thành hạt cực kỳ nhỏ.
Hắn chết cũng không ngờ rằng Thiên Tà Thiên Ngô trận tối vi trứ danh của Thiên Dạ thần điện cuối cùng lại thảm bại như vậy, thế mà nhất kích cũng không chịu nổi.
Ầm ầm!
Cùng lúc Thiên Tà Thiên Ngô trận sụp đổ, hết thảy hắc ám đều tan đi.
Phía trên hồ Thu Thủy, tám mươi mốt hòn đảo nhân tạo phát ra tiếng vang, sau đó toàn bộ chìm vào bên trong hồ rồi biến mất hoàn toàn trên thế gian.
Đến mức hắc ám quân đoàn trên đảo cũng bị đánh chết không một người sống sót.
Cũng không phải Tịch Thiên Dạ thích giết chóc, không cho bọn hắn đường sống, mà là va chạm giữa quân trận quá mức hung mãnh cùng hiểm ác, hoặc sinh hoặc tử.
Cái gọi là có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục chính là như vậy.
"Thắng?"
Bên trong Yên Nhạc hoàng đô, tất cả mọi người đều sững sờ nhìn lên bầu trời, rất nhiều người như thể vẫn đang nằm mơ.
Bọn hắn thắng thật sao?
Trong lòng sớm đã tuyệt vọng lại đối mặt với kết quả như thế, thật có chút tựa như ảo mộng, không thể tin được lại là sự thật.
Trang 516# 1