Chương 1053: Lại Gặp Cố Nhân
Trạch Thủy thành là một trong những thành thị trọng yếu nhất của Thủy tinh linh quốc độ.
Giờ phút này quân đội U Minh tộc chiếm cứ bên trong Trạch Thủy thành có thể nói lít nha lít nhít, đếm bằng ngàn bằng vạn.
Quân đoàn Vương cảnh chia làm bảy nhánh, cao thủ hàng đầu là như rừng như mây.
"Tịch công tử, chỉ dựa vào năng lực của chúng ta mà xông vào Trạch Thủy thành, sợ là cũng có chút khó khăn."
Hà Bách Châu hơi nhíu mày nói.
Vùng trời Trạch Thủy thành bị một tầng sương máu dầy đặc bao phủ, thiên cơ mông lung, căn bản là không có cách nào thấy rõ được hư thực bên trong, trong lúc mơ hồ có một luồng hung hiểm quanh quẩn trong lòng thật lâu không tiêu tan.
Hà Bách Châu không muốn gây chuyện, bọn hắn đến địa bàn Tinh Linh tộc này chỉ để đoạt lại bảo vật bị cướp đi, muốn nàng vì Nam Man minh kia mà xông đến trọng địa của U Minh tộc, rõ ràng thật không sẵn lòng.
"Nếu như Bách Châu cô nương không muốn đi thì có thể lưu lại tại chỗ chờ ta."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói, nói xong liền tiến về phía Trạch Thủy thành.
Dựa theo lời giải thích của Ngọc Châu, bên trong Trạch Thủy thành cầm tù không ít thành viên của Thiên Bảo cung, là Thiên Bảo cung cung chủ nếu hắn đã đi vào nơi này đương nhiên không thể ngồi yên mà không để mắt đến.
Hà Bách Châu nhìn bóng lưng Tịch Thiên Dạ, có gì đó muốn nói nhưng rồi lại thôi, cuối cùng nàng dậm chân cười khổ đi theo.
Tịch Thiên Dạ cùng Nam Man minh kia không có chút liên quan nào, chỉ bởi vì bọn hắn đều là tu sĩ của Nam Man đại lục liền mạo hiểm đi cứu viện sao?
Hà Bách Châu lắc đầu cho rằng Tịch Thiên Dạ xen vào việc của người khác.
U minh hàn khí cùng huyết khí bao phủ vùng trời Trạch Thủy thành, cách mấy ngàn dặm cũng có thể nhìn thấy dị tượng trên bầu trời.
Đổi thành những người khác, dường như không có dũng khí dám đến Ma Quật này.
Nhưng mọi thứ đều không có tuyệt đối, giờ phút này trước cửa Trạch Thủy thành liền nghênh đón ba người.
Một thiếu niên một thiếu nữ một lão bộc.
"Trên tường thành thế mà lại không có thủ vệ, quân đội của U Minh tộc đều tự đại như thế sao?"
Hà Bách Châu nhìn tường thành trống rỗng cao lớn, hơi nhíu mày.
"Trên tường thành không phải là không có thủ vệ, mà là đều đã bị giết."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Ừm?"
Hà Bách Châu nghe vậy sững sờ, nhìn về phía Tịch Thiên Dạ.
"Ý của ngươi là, cũng có người giống chúng ta, mạnh mẽ xông tới Trạch Thủy thành?"
Hà Bách Châu hết sức thông minh, một câu liền có thể lĩnh ngộ ý tứ trong lời nói của Tịch Thiên Dạ.
Đã có người khác nhanh chân đến trước, hơn nữa lại là vừa mới phát sinh không lâu, cũng chính vì vậy mà thành phòng thủ vệ vẫn chưa kịp thời bổ sung trở lại.
"Có lẽ chúng ta không cần phải làm gì đã có kẻ cứu người đi rồi."
Tịch Thiên Dạ cười nhạt nói.
Bên trong Trạch Thủy thành có từng tầng trận pháp bảo hộ cỡ lớn, nhưng giờ phút này trận pháp bị công phá hiện ra một cái lỗ hổng to lớn, ba người Tịch Thiên Dạ dường như không tốn chút sức nào đã bước vào trong thành trì.
Ầm ầm!
Vừa vừa bước vào thành trì, một luồng sóng năng lượng kịch liệt liền ùn ùn cuốn tới.
Từng đợt năng lượng thuỷ triều tàn phá thiên địa, có thể nói là thảm họa thiên tai tàn khốc.
"Quả nhiên đã xảy ra tranh đấu."
Sắc mặt Hà Bách Châu ngưng trọng nói.
Bên trong Trạch Thủy thành có rất nhiều trận pháp cỡ lớn, có một ít trận pháp chuyên môn có thiết kế đặc biệt đã thi triển thánh thuật để ngăn ngừa người khác điều tra, cho nên bên ngoài thành trì không thể phát giác được chuyện xảy ra bên trong thành.
"Năng lượng thật mạnh."
Hà Bách Châu nhìn về phía trung tâm thành trì, đôi mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Dựa vào gợn sóng từ trung tâm thành trì truyền lại mà phán đoán, Chí Tôn vương tham dự chiến đấu hẳn là không dưới mười vị.
Mặc dù Trạch Thủy thành thuộc về trọng trấn của Thủy tinh linh quốc độ nhưng cũng không cần có nhiều có thủ như vậy tọa trấn.
Dù sao Trạch Thủy thành cũng không phải Thủy tinh linh quốc độ quốc đô.
"Chủ nhân, trong những hơi thở kia có hai vị ta rất quen thuộc, hẳn là Ngô Thường tôn giả cùng Hạo Dương tôn giả của Thiên Dạ thần điện."
Khải Tát hộ pháp hơi cúi đầu khom người nói.
Mười hai vị tôn giả đều là tuyệt thế bên trên đại lục, tu vi kém cỏi nhất cũng là Chí Tôn vương cấp độ thứ hai.
Nghe nói tôn giả đứng đầu trong mười hai vị lại có tu vi Chí Tôn vương cấp độ thứ ba.
Tịch Thiên Dạ không để ý đến Khải Tát hộ pháp, từng bước một bước về phía trung tâm thành trì.
"Quả nhiên lại gặp người quen."
Ngay lúc hắn đi tới trung tâm thành trì, vừa xem đã hiểu ngay trận đấu trước mắt.
"Bành La minh tôn, Sát Ương minh tôn!"
Khuôn mặt Khải Tát hộ pháp hơi biến sắc, ngoại trừ Ngô Thường tôn giả cùng Hạo Dương tôn giả của Thiên Dạ thần điện, Bành La minh tôn cùng Sát Ương Minh Tộc của Huyết Minh cung thế mà cũng có mặt tại đây.
Sắc mặt Hà Bách Châu cũng rất khó coi, trong mấy người đang giao thủ kia, nàng đụng phải một người thì có thể đối phó nhưng cùng lúc đụng tới hai người thì chắc chắn sẽ thua.
"Chủ nhân, hai người bên kia tên là Bành La minh tôn cùng Sát Ương Minh Tôn, đều là cao thủ của Huyết Minh cung, tu vi cùng thực lực của hai người bọn hắn đều không thua tôn giả của Thiên Dạ thần điện, thậm chí so với Ngô Thường tôn giả cùng Hạo Dương tôn giả có thể còn mạnh hơn."
Khải Tát hộ pháp nhắc nhở.
Thời khắc này trong lòng hắn hết sức hoảng loạn, Thiên Dạ thần điện tôn giả, Huyết Minh cung minh tôn, nếu như trước kia hắn đụng phải bất kỳ người nào trong số họ đều phải nơm nớp lo sợ, rất cung kính phủ phục thần phục, đừng nghĩ tới đối địch với bọn họ vì đó là việc hắn căn bản không dám làm.
Mặc dù hắn biết được chủ nhân của mình rất mạnh, chưa chắc sẽ bại dưới tay bốn vị đại nhân vật kia, nhưng trong lòng của hắn vẫn không nhịn được cảm giác bất an mãnh liệt cùng hoảng hốt, đây là phản ứng theo bản năng từ xưa tới nay, không phải là thứ hắn có thể khống chế.
Tịch Thiên Dạ vẫn không để ý tới Khải Tát hộ pháp, thậm chí còn không nhìn bốn đại nhân vật tuyệt thế mà hắn nói tới.
Ánh mắt của hắn, từ đầu đến cuối đều đặt vào một nhóm người khác.
"Chúc Diễm Tâm, Tước Vân Đồng, Linh Thiên Điêu..."
Từng thân ảnh quen thuộc xẹt qua trước mắt của hắn, khóe môi Tịch Thiên Dạ hơi nhếch lên.
Đã hơn một trăm năm không gặp, đám người trẻ tuổi trước kia đều đã trưởng thành rồi sao, lại có thể chiến đấu cùng Chí Tôn vương mà không rơi vào thế hạ phong.
Người quen không ít, hắn thậm chí còn từ trong đám người kia trông thấy thân ảnh của Linh Lan Nặc.
Thiếu nữ Nhân tộc Thần Mạch cao gầy kia, thân lại càng cao, toàn thân tản ra một luồng sức mạnh cùng tự tin cường đại.
Mặc dù không đột phá Chí Tôn vương nhưng cũng đã tu thành Thánh Thiên vương, giờ phút này một chiến năm, thi triển ra thần thông của Thần Mạch nhân tộc áp chế gắt gao năm tên U Minh tộc Thánh Thiên vương.
"Kim Diễm linh tộc, Hàn Diễm linh tộc, Huyết Tinh Quỷ Tước Tộc..."
Con ngươi Hà Bách Châu hơi co lại, nàng không biết đám người kia nhưng lại có thể theo dựa vào bề ngoài của đám người kia mà đoán ra lai lịch của bọn hắn.
Thiên Bảo thánh thành! Chính là sức mạnh trong mắt Mộ Thương đại lục bọn hắn, nàng đương nhiên có nghiên cứu.
Trong tứ đại Thánh Thành của Nam Man đại lục, nàng xếp Thiên Bảo thánh thành đứng thứ hai, gần với Phù U thánh thành.
"Những thượng cổ dị tộc của Thiên Bảo thánh thành quả nhiên lợi hại, trong thời gian trăm năm ngắn ngủi đã có thể tuôn ra nhiều cao thủ trẻ tuổi như vậy."
Trong lòng Hà Bách Châu hừ nhẹ, tuổi trẻ thiên tài trước mặt này một khi đột phá làm đế giả, tất nhiên sẽ lập tức trở thành cường giả tuyệt thế bên trong đế giả sẽ có sức uy hiếp tương đối lớn.
Nàng theo bản năng nhớ tới bốn vị cường giả bí ẩn bên trên Thiên Cự sơn hôm đó, ngoại trừ Long Thiên Nhi, ba vị khác có vẻ như cũng là người của Thiên Bảo cung.
Trong lúc nhất thời, nàng xem trọng sức uy hiếp của Thiên Bảo thánh thành hơn.
Những thượng cổ dị tộc bên trong Thiên Bảo thánh thành kia, ngay cả trong thời đại thượng cổ cũng hẳn là một cường tộc, tuy không có lai lịch lớn như Cổ Ma tộc cùng Cổ Yêu tộc, nhưng cũng không thể khinh thường bọn hắn chút nào.
Trận chiến giữa Mộ Thương đại lục cùng Nam Man đại lục trong tương lai, Thiên Bảo thánh thành tất nhiên sẽ trở thành một mối uy hiếp to lớn.
Trang 528# 1