Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1061: Diệt Thế Huyết Điệt

Chương 1061: Diệt Thế Huyết Điệt




"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi mạnh hơn cả dự liệu của ta. Nhưng bên trong Trạch Thủy thành, ngươi chưa hẳn có thể sống sót ra ngoài."

Điêu Tâm yêu tướng lau vết máu ở khóe miệng chậm rãi đứng lên, tầm mắt nhìn Tịch Thiên Dạ thế mà không hề có chút khẩn trương.

"Ngươi muốn nói gì?"

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

"Ta muốn nói, tất cả các ngươi đều phải chết tại đây."

Điêu Tâm yêu tướng ha ha cười lớn, vừa dứt lời cả người hắn liền biến thành một đoàn dòng máu hung hăng đập vào mặt đất, trực tiếp tách ra một hang sâu không thấy đáy trên mặt đất.

"Trong cung điện bằng đá có gì đó quái lạ, một tà ma đang ngủ say dưới lòng đất, tuyệt đối đừng để hắn bị kinh động."

Sắc mặt Hàn Ảnh Nghi kịch biến lớn tiếng nhắc nhở Tịch Thiên Dạ, nàng có ý tiến đến ngăn cản Điêu Tâm yêu tướng nhưng lại bị hai vị Ma tướng cản lại, căn bản không có cách vượt qua.

"Trạch Thủy thành chính là một nơi thu thập huyết nguyên của U Minh tộc, các ngươi không biến sống chết lại dám xông tới, bây giờ hối hận cũng đã muộn rồi."

Huyết Dực ma tướng cười lạnh nói, ngăn chặn Hàn Ảnh Nghi không cho phép nàng rời đi một bước.

Nơi thu thập huyết nguyên?

Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng lẳng lặng đứng trước hang, hắn cũng không đi ngăn cản Điêu Tâm yêu tướng.

Hắn cũng vô cùng tò mò đồ vật có thể khiến bọn hắn đều chết tại chỗ này đến cùng là gì.

"Nhiếp Nhân Hùng, ngươi mau đi ngăn cản hắn, sâu trong lòng đất của cung điện bằng đá giấu một thứ mà chúng ta vô phương chống cự, nếu để Điêu Tâm yêu tướng làm thức tỉnh, vậy tất cả chúng ta đều sẽ gặp nguy hiểm."

Trong lòng Hàn Ảnh Nghi lo lắng, thời khắc khẩn cấp như vậy mà Tịch Thiên Dạ lại đứng tại chỗ ngẩn người.

Tịch Thiên Dạ không để ý đến Hàn Ảnh Nghi mà vẫn chắp tay sau lưng đứng tại chỗ.

Những người trốn ra từ thạch ngục thì không dám tiếp tục dừng lại như Tịch Thiên Dạ, toàn bộ chen lấn trốn ra khỏi cung điện bằng đá.

Động tác của Điêu Tâm yêu tướng rất nhanh, rõ ràng hắn cũng sợ có người ngăn chặn hắn, trong chốc lát liền bay sâu vào trong lòng đất.

Sau một khắc, một cỗ khí tức kinh thiên động địa vang lên từ sâu trong lòng đất.

Đại địa rung động kịch liệt, không ngừng tuôn ra từng đầu vết rách, cung điện bằng đá bị một cỗ lực lượng vô hình trực tiếp nổ nát hóa thành phế tích. Một luồng khí tản ra mùi máu tươi dày đặc tuôn ra từ lòng đất, bổ sung vào những khe nứt trên mặt đất, tựa như từng mạch máu đậm đặc huyết dịch không ngừng lao nhanh.

Hàn Ảnh Nghi cùng hai vị Ma tướng đều bị một cỗ lực lượng vô hình chấn bay ra ngoài, vô phương tiếp tục bên trong phạm vi cung điện bằng đá.

Chỉ có Tịch Thiên Dạ đứng tại chỗ không nhúc nhích, chống chọi với sóng xung kích kia.

"Rút lui!"

Hàn Ảnh Nghi cau mày, việc đã đến nước này chỉ có thể lập tức rút lui. Nếu bọn họ hành động nhanh có lẽ còn có thể chạy thoát.

Bên ngoài khu vực, mấy người Chúc Diễm Tâm cùng Trước Vân Đồng cũng sắc mặt kịch biến, biết được tình huống có biến liền không chút nào do dự mà toàn lực rút lui.

"Tình huống như thế nào!"

Hà Bách Châu ẩn núp trong bóng tối ngây người, thế lực vừa mới ngang nhau, thậm chí U Minh tộc còn chịu chút áp lực, làm sao trong nháy mắt liền toàn bộ rút đi, chẳng lẽ vật dưới nền đất lại đáng sợ như vậy.

Ánh mắt Hà Bách Châu không yên nhìn mặt đất, đang suy nghĩ có nên lặng lẽ chạy trốn hay không.

Nhưng Tịch Thiên Dạ còn ở bên trong chưa ra, nếu nàng rời đi, sau này sẽ giải thích thế nào….

Vù!

Trong lúc Hà Bách Châu còn xoắn xuýt, một tiếng xé gió từ trong lòng đất vang lên.

Sau một khắc, một đầu Huyết Ảnh xông lên chín tầng trời, xẹt qua chân trời đánh lên người Hàn Ảnh Nghi, trực tiếp đánh lui nàng trở về.

Những chỗ khác cũng là như thế, từng đầu Huyết Ảnh từ lòng đất lao ra, kéo toàn bộ mọi người trở về.

Tê!

Hà Bách Châu hít một hơi sâu, những người chạy trước đều là tu vi cao cường, ít nhất đều là Chí Tôn Vương cấp độ hai. Tồn tại như thế nhưng trước mặt từng đầu Huyết Ảnh kia lại mảy may không có sức chống cự.

Đến cùng là đồ vật gì, mà lại đáng sợ như vậy.

"Nó ra đến rồi!"

Thân thể Hàn Ảnh Nghi đụng trên một tản đá lớn, sau lưng đau nhức một hồi, khóe môi tràn ra vết máu, rõ ràng đã thụ thương.

Nhưng nàng lại không để ý nhiều như vậy, đồng tử ngưng trọng tới cực điểm nhìn lên bầu trời.

Những Huyết Ảnh đó chính là từng đầu xúc tu xấu xí tản ra một mùi máu tươi tanh hôi, cách trăm dặm đều sẽ bị mùi máu tươi kia sặc ngất.

"Vật kia quả nhiên tại Trạch Thủy thành."

Sắc mặt Chúc Diễm Tâm cùng Long Kiếm Phong đều trắng bệch, mấy người bọn họ cũng không dễ chịu mấy, bị Huyết Ảnh xúc tu công kích khiến thân thể tràn đầy vết rách. Vẻn vẹn nhất kích liền trọng thương bọn hắn.

Nhìn thấy Hàn Ảnh Nghi cùng Chúc Diễm Tâm thê thảm như thế, những người chạy trốn bên ngoài lúc này liền dừng tại chỗ, không dám tiếp tục xông ra ngoài.

Những người chạy trước tiên đều là tu vi cái thế, nếu là chút tu sĩ phổ thông như bọn hắn đoán chừng đã trực tiếp hồn phi phách tán.

"Diệt Thế… Diệt Thế Huyết Điệt….. Đó là Diệt Thế Huyết Điệt!"

Khải Tát hộ pháp co quắp ngã trên mặt đất toàn thân run rẩy như kẻ điên, trong mắt hoảng sợ tới cực điểm.

"Cái gì mà Diệt Thế Huyết Điệt."

Hà Bách Châu cau mày.

Rõ ràng Khải Tát hộ pháp nhận biết vật này.

"Xong! Chúng ta đều xong!"

Khải Tát hộ pháp tự lẩm bẩm, vẻ mặt ngốc trệ vô thần.

Hà Bách Châu không ngờ rằng đường đường là hộ pháp của Thiên Dạ thần điện mà lại bị vật kia hù đến bộ dáng như thế, khiến cảm giác bất ổn trong lòng càng lúc càng đậm.

"Ngươi nói rõ xem, đó là vật gì."

Hà Bách Châu quăng Khải Tát hộ pháp từ dưới đất lên, lạnh nhạt nói.

"Diệt Thế Huyết Điệt chuyên vì diệt thế mà sinh, chúng ta đụng tới nó thì không còn đường sống."

Tu vi Khải Tát hộ pháp đương nhiên không thấp, sau khi bị kinh hãi liền dần dần bình tĩnh trở lại, nhưng trong mắt hắn tràn đầy tro tàn cơ hồ không nhìn thấy bất kỳ tia hi vọng nào.

Chuyên vì diệt thế mà sinh!

Hà Bách Châu hơi sững sờ, không ngờ rằng tên tuổi vật này lại dọa người như thế.

Diệt Thế!

Là có ý gì?

"Nguyên lai, kế hoạch diệt thế đã khởi động, khó trách điện chủ đại nhân đều khẩn trương cẩn thận như vậy, ta nên sớm nghĩ tới."

Trong mắt Khải Tát hộ pháp tràn đầy tự giễu, hắn vốn cho rằng sau khi đầu nhập vào Tịch Thiên Dạ thì ít nhất có thể sống, hiện tại xem ra hết thảy đều là hi vọng xa vời, phản bội thần điện chỉ có con đường chết.

….….

"Ha ha, Thiên Bảo thánh thành đần độn, các ngươi chết chắc."

Huyết Dực ma tướng lạnh lùng nói.

Những người Huyết Minh cung cùng Thiên Dạ thần điện cũng tràn đầy trào phúng cùng lãnh ý, thuận ta thì sống nghịch ta thì chết, can đảm đối địch cùng U Minh tộc chỉ có con đường chết.

Một đám cao thủ của Thiên Bảo thánh thành đều tụ tập cùng một chỗ, từng sắc mặt ngưng trọng.

Huyết Ảnh xúc tu kia đã bao vây Trạch Thủy thành, bọn hắn muốn phá vây ra ngoài rõ ràng rất khó.

Hơn nữa, dù cho có người phá vây thành công, thì những người khác khẳng định cũng sẽ chôn vùi tại chỗ này, xác suất thành công không đến một phần trăm.

"Ảnh Nghi, làm sao bây giờ? Cao thủ Thiên Bảo cung gần đây có thể đuổi đến cứu viện không."

Sắc mặt Chúc Diễm Tâm nặng nề nói.

Dựa vào bọn hắn thì rất khó chống lại sinh vật sâu trong lòng đất kia, chỉ có thể ký thác hi vọng vào Thiên Bảo cung.

Dù sao cao thủ của Thiên Bảo cung đến Chân Mộc linh thổ cũng là nhiều nhất, các tộc khác cộng lại chưa hẳn đã hơn được Thiên Bảo cung.


Trang 532# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất