Chương 1067: Điêu Tâm Yêu Tướng Tuyệt vọng
U Minh Hạt hoàng là hoàng giả của Thái Hoang U Minh hải có thể sinh ra Lục Dực và có tiềm năng trở thành thần linh.
Sau khi được Tịch Thiên Dạ bồi dưỡng thì nó trở thành Chí Thánh có thể chất viên mãn mà không phải ai muốn cũng có được.
Lúc này thì tầm mắt U Minh bọ cạp hoàng nhìn Diệt Thế huyết Điệt tràn đầy tham lam và hưng phấn, Diệt Thế huyết Điệt có thể ngưng tụ thiên hạ chúng sinh huyết khí, ở trong mắt nó chính là một khỏa đồ đại bổ.
"Đi lên nuốt nó đi."
Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Tịch Thiên Dạ thì U Minh Hật hoàng lập tức phát ra tiếng gào hưng phấn đến nỗi xuyên thủng cửu tiêu, dù cách ngàn dặm thì màng nhĩ cũng đau nhức.
"Đồ vật gì!"
Điêu Tâm yêu tướng không tự chủ được xiết chặt tay, tựa hồ có một bàn tay vô hình nắm lấy tim khiến hắn không thở nổi.
Diệt Thế huyết Điệt nghe tiếng rít kia bỗng nhiên xao động bất an uốn éo, thân thể nhấc lên trong biển máu.
Ầm ầm!
Thân hình khổng lồ trồi lên khỏi biển máu lại đột nhiên phóng xuống lại, dường như không muốn ở lại.
"Diệt Thế huyết Điệt đang sợ hãi cái gì."
Điêu Tâm yêu tướng giật mình, bởi vì dung hợp với Diệt Thế huyết Điệt nên hắn có thể cảm nhận được nó đang sợ hãi.
Tựa hồ có cái gì đó khiến Diệt Thế huyết Điệt vô cùng sợ hãi, chẳng lẽ là tiếng rít kia.
Điêu Tâm yêu tướng theo bản năng nhìn về phía phát ra âm thanh kia chỉ thấy chiến mâu do huyết năng ngưng tụ thành nhưng không công kích Tịch Thiên Dạ mà là bị một cỗ sương mù màu đen chặn lại.
Đám sương mù màu đen chẳng biết là vật gì mà vừa đối mặt liền có thể ăn mòn công kích chí tôn vương cấp độ thứ bốn trở nên vô ảnh vô tung.
"Làm sao có thể!"
Điêu Tâm yêu tướng không thể tin được một kích mạnh nhất của hắn lại bị một cỗ sương mù không rõ lai lịch ngăn chặn. Hắn vô cùng hiểu rõ sức mạnh của một kích kia, dù không thể so với Thiên Dạ điện chủ, Huyết Minh cung chủ nhưng ở toàn bộ Chân Mộc linh thổ thì người có thể ngăn cản một kích này của hắn cũng không có mấy ai.
Một tiếng rít vang lên lần nữa.
Chỉ thấy từ trong sương mù chui ra một con bọ cạp toàn thân huyết hồng, trên thân thể có hàng loạt tử kim hoa văn, những văn lộ kia tự nhiên mà thành như là một pháp tắc viên mãn giữa thiên địa làm cho người ta cảm thấy cảm giác viên mãn cao quí không nói nên lời.
"Đó là cái gì!"
Tất cả mọi người của Thiên Bảo thánh thành đều thất kinh, từ trên thân nó bọn hắn có thể cảm nhận được sự nguy hiểm ở khắp mọi nơi, thậm chí còn mạnh hơn so với Diệt Thế huyết Điệt.
"U Minh Hạt, đó là một đầu U Minh Hạt! Làm sao có thể! Chân Mộc linh thổ sao có thể có U Minh bọ cạp tồn tại."
Lúc Sí Lân ma tướng và Huyết Dực ma tướng nhìn thấy huyết hồng bọ cạp thì biểu cảm của bọn hắn như đang thấy quỷ. Là Cổ Ma tộc, bọn hắn tất nhiên sẽ biết một chút về cổ sinh vật.
U Minh Hạt sinh ra ở thượng cổ U Minh tộc, hoặc có thể nói bọn chúng chỉ sinh tồn trung tâm U Minh hải của Thái Hoang thế giới.
U Minh hải có hàng loạt sinh vật quỷ dị, nghe nói là nơi liên thông với Minh giới trong truyền thuyết. Năm đó U Minh tộc xâm lấn Thái Hoang thế giới bắt đầu từ U Minh hải đi ra.
Từ thượng cổ thần chiến về sau thì U Minh Hạt chỉ xuất hiện ở U Minh hải, địa phương khác hầu như không có.
Mà U Minh Hạt kia cũng không phải U Minh Hạt bình thường mà chính là hoàng giả.
Hoàng giả cho dù ở U Minh hải cũng đã rất hiếm thấy.
Hai vị Ma tướng làm sao cũng không nghĩ tới lại ở Chân Nộc linh thổ lại nhìn thấy U Minh Hạt hoàng.
"U Minh Hạt hoàng xuất sinh chính là đế giả, mặc dù không biết được vì sao U Minh Hạt hoàng không thành đế mà trở thành Chí Thánh, nhưng Diệt Thế huyết Điệt cũng không thể đối phó được, chúng ta chạy mau, bằng không tính mệnh khó đảm bảo."
Sí Lân ma tướng hóa thành một đoàn lưu quang trực tiếp chạy ra ngoài.
Huyết Dực ma tướng cũng như vậy, thậm chí còn nhanh hơn Sí Lân ma tướng.
Bọn hắn chẳng qua là tạm thời hợp tác với U Minh tộc mà thôi, không thể nào vì U Minh tộc mà chết ở chỗ này.
U Minh Hạt hoàng xuất thế khiến toàn bộ Trạch Thủy thành cũng không ai có thể địch lại.
Mà bọn hắn cũng không thể khẳng định U Minh Hạt hoàng có người khống chế hay không, nếu như không có người khống chế thì cả tòa thành trì đều sẽ hóa thành một mảnh tử địa, toàn bộ sẽ bị U Minh Hạt hoàng thôn phệ.
Hà Bách Châu sững sờ nhìn bóng lưng chạy trốn của hai vị Ma tướng, mới vừa rồi còn phách lối chặn đường đi của nàngthì bây giờ đã chạy trối chết.
U Minh Hạt hoàng?
Đến từ U Minh hải ở Thái Hoang thế giới!
U Minh hải thì nàng biết được một chút, ở Thái Hoang thế giới thì U Minh hải chính là điều cấm kỵ.
Nhưng U Minh bọ Hạt thì nàng lại chưa bao giờ nghe nói, dù sao liên quan đến U Minh hải trong truyền thuyết nàng cũng không thể biết được, khoảng cách thế giới của nàng thực sự quá xa xôi.
U Minh Hạt hoàng hưng phấn rít lên không ngừng, tiếng kêu của nó vô cùng bén nhọn, những người có tu vi thấp thì màng nhĩ trực tiếp bị thanh âm kia làm chảy máu ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.
Diệt Thế huyết Điệt vô cùng hoảng hốt điên cuồng co lại trong biển máu, thậm chí bởi vì động tác quá kịch liệt nên dẫn đến đứt mối liên hệ với Điêu Tâm yêu tướng.
Điêu Tâm yêu tướng sững sờ nhìn về phía Diệt Thế huyết Điệt, cả người hắn bị một cỗ huyết năng khổng lồ trực tiếp ném đi như là rác rưởi, một điểm chiếu cố cũng không có.
Vù!
U Minh Hạt hoàng hóa thành một đoàn lưu quang theo sát Diệt Thế huyết Điệt chui vào trong biển máu.
"Một con bọ cạp mà đến mức đó sao?"
Sắc mặt Điêu Tâm yêu tướng khó coi vô cùng, tình huống trước mắt hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Người của Huyết Minh cung lúc trước nói với hắn Diệt Thế huyết Điệt là vô địch ở thế giới của bọn hắn, chỉ cần không đụng với thế lực ẩn thế thì cơ hồ không có đối thủ.
Nhưng bây giờ xuất hiện một đầu bọ cạp lại khiến Diệt Thế huyết Điệt bị dọa thành bộ dáng như thế.
Lúc Điêu Tâm yêu tướng trong lòng oán thầm không thôi thì một cỗ khí thế lạnh lẽo bỗng nhiên khóa chặt hắn, ngay sau đó cảm giác nguy hiểm ập đến trải rộng toàn thân.
Tịch Thiên Dạ!
Điêu Tâm yêu tướng đột nhiên quay đầu nhìn về phía người thiếu niên đang từng bước đi về phía hắn.
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng đạp hư không từng bước một đi về phía Điêu Tâm yêu tướng, trong mắt có vài tia nghiền ngẫm cùng lãnh ý.
"Tịch Thiên Dạ, ngươi muốn làm gì."
Sắc mặt Điêu Tâm yêu tướng căng cứng đến huyết sắc cũng không thấy.
Lúc trước hắn không e ngại Tịch Thiên Dạ, lại khiêu khích đủ loại chính là bởi vì trong tay hắn có lực lượng mạnh mẽ ỷ vào.
Nhưng bây giờ thế lực mạnh mẽ kia lại chạy mất và chỉ còn có một mình hắn lẻ loi trơ trọi.
Lần nữa đối mặt Tịch Thiên Dạ khiến cho hắn chân chính cảm nhận được một cỗ khủng hoàn tử vong.
Hắn biết rõ dựa vào năng lực của hắn căn bản không phải đối thủ củaTịch Thiên Dạ.
Trang 535# 1