Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 1108: Người Nào Có Thể Chịu

Chương 1108: Người Nào Có Thể Chịu




Bên trong Cổ Thần điện yên tĩnh không một tiếng động, tất cả mọi người yên lặng, trong lòng phảng phất như bị một khối thạch đè ép, U Minh tộc nắm giữ một Huyết Giáp nhân đáng sợ như vậy, phần thắng của Tinh Linh tộc bọn hắn sẽ càng giảm xuống.

"Nữ hoàng bệ hạ, U Minh tộc luyện chế ra bao nhiêu Huyết Giáp nhân."

Một tên trưởng lão Tinh Linh tộc thận trọng hỏi.

Những người khác nghe vậy cũng nhìn về phía Tinh Linh nữ hoàng, chỉ hy vọng số lượng Huyết Giáp nhân không quá nhiều, bằng không thì bọn hắn cũng không biết lấy cái gì để chống cự.

"Không biết."

Tinh Linh nữ hoàng lắc đầu, trầm ngâm tiếp tục nói:

"Theo ta được biết, U Minh tộc dùng số hiệu để đặt tên cho Huyết Giáp nhân, ta thấy Huyết Giáp nhân kia tên là Huyết Thập Tam."

"Huyết Thập Tam!"

Một đám Tinh Linh tộc nghe vậy cũng nhịn không được hít sâu một hơi.

Dùng số để đặt tên, đây chẳng phải là nói, Huyết Giáp nhân U Minh tộc nắm giữ có ít nhất mười ba tên.

Mà lại ít nhất... Ai biết có Huyết Thập Tứ, Huyết Thập Ngũ...hay không

"Cái này..."

Toàn bộ sắc mặt của Tinh Linh tộc đều trắng bệch, thân thể lung lay sắp đổ.

Khó trách!

Khó trách nữ hoàng cẩn thận như vậy! Khó trách nữ hoàng chưa bao giờ đối ngoại lại cởi mở qua Thánh Khư, khó trách nữ hoàng nhường lại Chúng Thần sơn cơ duyên.

Nếu như không có lực lượng của toàn bộ thế giới trợ giúp, chỉ bằng lực lượng Tinh Linh tộc bọn hắn, cơ bản không có khả năng vượt qua cửa ải khó khăn lần này.

Dù sao thì nhiều Huyết Giáp nhân như vậy cũng khiến người khác tuyệt vọng.

Tinh Linh tộc tam đại chí cường giả cũng chỉ là nhân gian chí tôn mà thôi.

Nhưng toàn bộ Huyết Giáp nhân đều là nhân gian chí tôn, thậm chí còn mạnh hơn nhân gian chí tôn

Cổ Thánh nhai.

Vết rách trên người Tịch Thiên Dạ chậm rãi khép lại, mặc dù hắn không ngăn được lực lượng của Huyết Giáp nhân nhưng Minh Hoàng luyện thi chi thể của hắn cũng không phải tùy tiện sẽ đánh tan được, bằng năng lượng khép lại vô cùng cường đại, cơ hồ trong khoảnh khắc thương thế của hắn đã khỏi hẳn.

"Có chút ý tứ, ngươi thế mà cũng có được lực phục hồi mạnh như thế."

Huyết Giáp nhân có chút ngoài ý muốn nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, không ngờ nhân tộc bị hắn đả thương lại dễ dàng khôi phục như thế.

Lời của Huyết Giáp Nhân khiến mọi người sợ hãi không thôi.

Có ý tứ gì.

Cũng có được lực khôi phục mạnh như thế!

Chẳng lẽ hắn cũng có thể tự khôi phục?

Biết được sự mạnh mẽ của Minh Hoàng luyện thi chi thể,sắc mặt Xi Xương và đám người Hà Bách Châu lúc này trắng bệch.

Con vật trước mắt cuối cùng là quái vật gì!

"Khặc khặc, ngươi có thể khép lại một lần, khép lại hai lần... Nhưng ngươi có thể khép lại mười lần... Một trăm lần à... Bản tọa sẽ khiến ngươi không kịp hồi phục."

Huyết Giáp nhân cười khằng khặc quái dị, lần nữa hóa thành Huyết Ảnh tàn quang, đột nhiên nhào về phía Tịch Thiên Dạ.

Là quái vật do ngàn tỉ thương sinh chi huyết luyện chế ra, lực lượng hắn không chỉ vô tận mà tốc độ, sức chịu đựng, sinh mệnh lực cũng rất mạnh mẽ. Năng lực khép lại cũng rất kinh khủng. Giết chết hắn khó gấp trăm lần so vớ giết chết Diệt Thế Huyết Điệt.

Có thể nói, Huyết Giáp nhân chỉ cần dùng thể chất đặc biệt của hắn cũng có thể giết chết bất kì người nào.

Ầm ầm!

Hư không xuất hiện va chạm kinh thiên.

Về mặt sức mạnh thì Tịch Thiên Dạ có một chút khoảng cách so với Huyết Giáp nhân.

Cho nên từ lần đầu tiên bị tấn công, sau mỗi lần va chạm, trên người hắn đều xuất hiện hàng loạt vết rách.

Mà thường thì vết thương cũng chưa khỏi hẳn lại xuất hiện thêm vết rách mới, vòng đi vòng lại, vết rách trên người hắn ngày càng nhiều.

Nhưng Tịch Thiên Dạ lại không nóng nảy, ngược lại tiếp tục đấu lại Huyết Giáp nhân.

Thân thể hắn bởi vì Minh Hoàng Luyện Thi thuật quá mức mạnh mẽ mà vẫn luôn khuyết thiếu rèn luyện.

Dù sao người có thể rèn luyện Minh Hoàng luyện thi chi thể quá mức thưa thớt, muốn gặp một người quá khó khăn.

Hàng loạt tử khí trong cơ thể hắn đến ngày càng nhiều, thể chất cũng bởi vì khuyết thiếu rèn luyện mà dẫn đến đột phá đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười sáu càng thêm khó khăn.

Cho nên Tịch Thiên Dạ cũng không có gấp gáp, mặc cho Huyết Giáp nhân không ngừng đánh thân thể hắn, mật độ đánh thân thể của hắn cũng sẽ tăng thêm, khi thối luyện tới trình độ nhất định, dù không có rất nhiều tinh lực hắn cũng có thể đột phá đến đạo Minh Hoàng thi văn thứ mười sáu.

Tịch Thiên Dạ đang tu luyện, nhưng những người khác lại không biết, cho rằng Tịch Thiên Dạ không địch lại Huyết Giáp nhân, ai cũng kinh hồn táng đảm.

Những tu sĩ khác thấy Tịch Thiên Dạ ngày càng không địch lại, không dám dừng lại, ai cũng lo trốn chạy khắp nơi.

"Giết chết bọn hắn, một người cũng không được buông tha."

Huyết Giáp nhân băng lãnh tà ác nói.

Không có Tịch Thiên Dạ áp chế, những cường giả khác của U Minh tộc không còn kiêng kị liền dồn dập lao ra truy sát những người đang chạy trốn.

So về số lượng thì người của U Minh tộc ngày càng nhiều, mặc dù đã lao ra Cổ Thánh nhai, nhưng chạy ra cũng không phải chuyện dễ dàng, chỉ chốc lát sau liền có mấy chục tên cường giả bị U Minh tộc ngăn chặn giết chết.

"Tịch Thiên Dạ."

Hà Bách Châu lo lắng hô, nàng vẫn không rời đi, nắm chặt Kiếm Chi Đế Khí, không ngừng đánh cao thủ của U Minh tộc.

"Các ngươi đi trước đi."

Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.

Dứt lời, hắn liền tan biến tại tại chỗ, sau một khắc trực tiếp xuất hiện bên cạnh Hà Bách Châu cùng Xi Xương, một phát bắt được cánh tay của bọn hắn tiện tay ném bay ra ngoài.

Lực cánh tay của hắn rất kinh người, mà lại tinh thông Không Gian pháp tắc, cơ hồ thời gian nháy mắt Hà Bách Châu cùng Xi Xương liền bị ném ra ngoài sự bao vây của U Minh tộc, một đường hướng Chúng Thần sơn bay đi.

Chỉ cần bước vào khu vực trung bộ Chúng Thần sơn, bọn hắn tạm thời sẽ được an toàn.

U Minh Chi Vân trên bầu trời trước mắt chẳng qua là ăn mòn thượng cổ cấm chế bên ngoài Chúng Thần sơn, khu vực trung bộ trở lên trước mắt còn chưa có luân hãm, có thượng cổ chúng thần cấm chế bảo hộ, U Minh tộc cũng không dám tùy tiện bước vào trong đó.

Đương nhiên, Chúng Thần sơn thượng cổ cấm chế bị ăn mòn từng tầng chẳng qua là vấn đề thời gian.

Dù sao U Minh Chi Vân chính là thượng cổ tiên trận, mặc dù không hoàn chỉnh nhưng thượng cổ cấm chế cũng sớm đã bị thời gian ăn mòn thủng trăm ngàn lỗ, đã không bằng năm đó. Đoán chừng không được bao lâu, thượng cổ cấm chế khu vực hạch tâm Chúng Thần sơn cũng có thể bị ăn mòn.

Lúc đó, Tinh Linh tộc cũng không còn đường lui, chỉ có thể chiến đấu đến cuối cuối cùng.

Huyết Giáp nhân không ngờ Tịch Thiên Dạ lại có thể thoát khỏi công kích của hắn một cách nhẹ nhàng, tới lui tự nhiên, trong mắt tràn đầy vẻ ngoài ý muốn.

Kỳ thật lúc trước hắn liền đã hơi giật mình, mặc dù một mực áp chế Tịch Thiên Dạ nhưng chính hắn cũng không dễ chịu. lực lượng Tịch Thiên Dạ mặc dù không bằng hắn nhưng cũng hết sức đáng sợ, hắn bất tử huyết giáp chi thể đã bắt đầu xuất hiện thương thế.

Mà điều làm cho hắn im lặng là, hắn cảm giác người trước mắt căn bản giết không chết, vô luận hắn oanh kích bao nhiêu lần, tựa hồ cũng không thể giết chết hắn.

Tình huống như thế không thể nào hiểu được, chẳng lẽ giữa thiên địa còn có người có sức sống mạnh hơn cả hắn, lại có thêm thể chất bất tử bất diệt sao?

Mặt Tịch Thiên Dạ không biểu tình, vẫn đấu với Huyết Giáp nhân như vậy, mặc dù vết thương trên người không ngừng gia tăng nhưng vẫn trầm ổn như núi, không nhanh không chậm, nhàn nhạt vô cùng.

Ngược lại Huyết Giáp nhân bắt đầu không bình tĩnh.

Bởi vì hắn phát hiện càng chiến đấu thì lực lượng Tịch Thiên Dạ chẳng những không yếu đi, ngược lại càng ngày càng mạnh.


Trang 555# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất