Chương 1156: Quỳ Bái
Binh lính của U Minh tộc bại như núi đổ trên địa bàn của Tinh Linh tộc, một khi mất đi ưu thế sẽ triệt để lâm vào thế yếu.
Sau khi Tịch Thiên Dạ giết chết hơn hai trăm đầu Diệt Thế huyết Điệt, cuối cùng hắn cũng ngưng tụ ra đạo Minh Hoàng thi văn thứ 17, sinh mệnh của hắn cũng bước vào một cấp độ khác. Các loại thiên địa pháp tắc bên trên Chúng Thần sơn chấn động kịch liệt.
Bởi vì cấp độ sinh mệnh từ Hoá Thần không được phép xuất hiện trên thế giới này.
Sự tồn tại của Tịch Thiên Dạ chính là điều cấm kỵ trên thế giới, là người duy nhất phá vỡ quy tắc mấy chục vạn năm qua.
Thái Hoang giới chủ chính là người chế định quy tắc, dù cho hắn đã chết rất lâu rồi nhưng luồng sức mạnh trong cõi u minh kia vẫn tồn tại như cũ.
Tịch Thiên Dạ phá hư quy tắc, đã kích phát sức mạnh ẩn giấu đi nghìn năm kia ra.
Tịch Thiên Dạ chắp tay sau lưng, không để ý đến những tên U Minh tộc đang chạy trốn kia nữa, mà nhìn lên cửu thiên thanh minh.
"không hổ là Thái Hoang giới chủ, sức mạnh từ hàng ngàn năm trước lưu lại vẫn cường đại vô cùng."
Tịch Thiên Dạ nói.
Toàn bộ Chúng Thần sơn có lẽ chỉ có hắn mới có thể phát giác luồng sức mạnh kia đang thức tỉnh, những người khác hầu như không phát giác ra.
Trước mặt luồng sức mạnh kia, cho dù Tịch Thiên Dạ đã đột phá thành Hóa Thần kỳ cũng vẫn cảm thấy sức mạnh của mình vô cùng nhỏ bé. Hắn biết một khi luồng sức mạnh kia giáng xuống, hắn sẽ không thể ngăn được, trực tiếp sẽ bị tiêu diệt.
Tên "Tiên tổ đại nhân" của U Minh tộc kia bị trấn áp trên Ám Thiên sơn vô số năm vẫn không có cách nào trốn thoát, đoán chừng cũng là bởi vì có luồng sức mạnh này tồn tại.
Cửu thiên thanh minh vang lên từng đợt tiếng sấm rền, sinh linh trên Chúng Thần sơn thậm chí là trên toàn bộ thế giới đều có thể nghe thấy tiếng sấm rền kia, ai nấy đều đè nén tâm tình, cảm giác tim mình như là bị đè ép sắp nổ tung.
Phốc phốc!
Tinh Linh nữ hoàng trực tiếp phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, ánh mắt khó hiểu nhìn lên bầu trời, không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Những người bị thương còn lại cũng càng lúc càng thêm ác liệt, toàn bộ đều hứng chịu sự ảnh hưởng.
Sát khí vô tận đột nhiên ngưng tụ trên Ám Thiên sơn, hóa thành đôi mắt vô cùng to lớn, giống như là hai tòa huyết hải trôi nổi trên hư không.
"Sức mạnh của Thái Hoang giới chủ! Cuối cùng là người nào mà lại có thể kích phát ra sức mạnh của Thái Hoang giới chủ."
Một cỗ thanh âm trầm lãnh quanh quẩn bên trên Ám Thiên sơn, từ thanh âm có thể nghe ra chủ nhân của thanh âm kia đang kinh ngạc. Lần trước sức mạnh của Thái Hoang giới chủ bị kích phát đã là chuyện của ngàn năm trước, người kia trong lúc vô tình xông vào thế giới này, kết quả là bị sức mạnh của Thái Hoang giới chủ trực tiếp trấn áp bên trong Ám Thiên sơn, vận mệnh cũng chẳng khác gì hắn.
Dưới chân Ám Thiên sơn, trong một hang đá loang lổ rách nát, một tên tóc tai bù xù cũng đột nhiên nhìn hướng lên bầu trời, trông hắn chẳng khác gì tên ăn mày, quần áo lam lũ, trên người bám đầy nước bùn, tóc tai bẩn thĩu, không còn nhìn thấy rõ bộ dáng, chỉ có thể nhìn thấy hai con mắt vô cùng thâm thúy cùng thư thái.
"Lại có người vô tình xông vào cái thế giới này sao?"
Tên ăn mày cau mày. Cái thế giới này ẩn giấu quá nhiều điều thần bí, tu sĩ ngoại giới tới đây, cơ bản không có kết quả tốt đẹp gì.
Ngay trên Ám Thiên sơn, ngay lúc hai người cảm thấy luồng sức mạnh kinh khủng to lớn kia sắp xuất hiện lần nữa trên thế gian, tiếng sấm rền nặng trĩu trên cửu thiên chi thượng cái kia lập tức biến mất vô thanh, tới cũng nhanh, đi lại càng nhanh hơn.
"A? Có gì đó quái lạ."
"Chuyện gì xảy ra?"
Sức mạnh của Thái Hoang giới chủ đã bị kích hoạt, tại sao lại đột nhiên bị ẩn giấu trở lại, đến cùng đã xảy ra chuyện gì?
Tịch Thiên Dạ đứng trên Chúng Thần sơn, vẫn thong dong bình tĩnh, dù cho sức mạnh của Thái Hoang giới chủ sắp lụi tắt hắn vẫn không có chút nào bối rối.
Thân thể của hắn đang phát sinh thuế biến kinh người, từ thân thể đến linh hồn.
Từ Nguyên Anh kỳ đến Hóa Thần kỳ chính là bước đột phá vô cùng to lớn, đại bộ phận Tu Tiên giả trải qua cả đời cũng không thể bước qua bậc cửa này.
Mặc dù thành tựu tu luyện Minh Hoàng Luyện Thi thuật của hắn đã Hóa Thần, so với hóa thần bình thường cũng có chút khác biệt, nhưng về mặt sức mạnh lại không kém chút nào, thậm chí so với Hóa Thần bình thường còn mạnh hơn.
Nhìn thấy Tịch Thiên Dạ thuế biến sắp hoàn thành, sức mạnh của Thái Hoang giới chủ cũng sắp triệt để buông xuống, chuẩn bị hủy diệt đi cái ngoại tộc này.
Chỉ thấy một cỗ khí tức mông lung xuất hiện xung quanh Tịch Thiên Dạ, trực tiếp bao phủ lấy hắn. Những cái khí tức kia vô cùng thần bí, bao hàm toàn diện, tựa như là một mảnh hỗn độn như lúc vũ trụ còn sơ khai.
Man Thiên Quá Hải chi thuật!
Lúc trước tại Thiên Lan thế giới Tịch Thiên Dạ cũng từng thi triển qua Man Thiên Quá Hải chi thuật.
Hắn nắm giữ lấy một tia sức mạnh hỗn độn, muốn che đi sức mạnh của Thái Hoang giới chủ là điều đơn giản như uống một ngụm nước.
Ai nói Hóa Thần trở lên không thể xuất hiện trên Chân Mộc linh thổ, cuối cùng phải nhìn là ai mà thôi.
Sau khi tiếng sấm rền hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người trên Chúng Thần sơn mới nhẹ nhàng thở ra.
Mặc dù tất cả mọi người không nói gì, nhưng thật sự có cảm giác diệt Thế.
Tịch Thiên Dạ bước ra một bước, cả người trực tiếp tan biến tại chỗ, lúc hắn xuất hiện trở lại, thân thể đã đứng trên đại điện của Cổ Thần điện.
Mặc dù Cổ Thần điện vẫn có thượng cổ cấm trận, nhưng lại không ngăn cản được Tịch Thiên Dạ.
Ngay lúc Tịch Thiên Dạ đuổi theo giết U Minh tộc, đám người Cố Khinh Yên cũng sớm đã bị Tinh Linh tộc mời vào Cổ Thần điện và nghiêm mật bảo vệ.
Lúc này trông thấy Tịch Thiên Dạ, bọn hắn liền dồn dập tiến lên đón.
Hà Bách Châu lườm Tinh Linh nữ hoàng, thản nhiên nói:
"Tinh Linh nữ hoàng, lúc trước ngươi cùng Tịch Thiên Dạ giao ước, nhưng bây giờ hắn đã làm được, hơn nữa còn giúp ngươi giữ vững Chúng Thần sơn, đồ vật ngươi cam kết với hắn có phải là nên lấy ra hay không."
Nàng mặc dù không biết hai viên Thần thạch kia đối Tịch Thiên Dạ mà nói quan trọng như thế nào, nhưng đi theo Tịch Thiên Dạ lâu như vậy, nàng cũng hiểu rõ hắn rất coi trọng những viên ngũ hành Thần thạch kia.
Tinh Linh nữ hoàng không để ý đến Hà Bách Châu, mà liếc mắt nhìn Tịch Thiên Dạ, ánh mắt tương đối phức tạp.
Nàng dẫn theo Tinh Linh tộc Đại Tế Ti cùng với một đám Tinh Linh tộc trưởng lão tiến tới trước mặt Tịch Thiên Dạ, trực tiếp quỳ xuống.
Những người khác của Tinh Linh tộc cũng đều quỳ xuống, từ trên xuống dưới, không có một tên nào của Tinh Linh tộc dám đứng, thậm chí từ trong Cổ thần điện điên cuồng truyền ra bên ngoài Cổ Thần điện, cuối cùng khắp núi khắp đồng đều quỳ xuống.
Thậm chí không chỉ có Tinh Linh tộc mà rất nhiều cường giả của chủng tộc khác cũng quỳ xuống theo.
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Tịch Thiên Dạ đều là kính sợ cùng cảm kích.
Ai cũng hiểu rõ, nếu như không có Tịch Thiên Dạ ngăn cơn sóng dữ, toàn bộ Tinh Linh tộc sợ là đều đã bị hủy diệt. Ân tình nặng đến mức này căn bản chẳng khác nào là cứu thế.
Ít nhất giờ khắc này, địa vị cùng sức ảnh hưởng của Tịch Thiên Dạ có thể so với thần linh.
"Mang Thần thạch tới đây."
Tinh Linh nữ hoàng nói.
Rất nhanh một tên Tinh Linh tộc thị nữ cẩn thận từng li từng tí đưa đến một cái khay, quỳ bên người nữ hoàng.
Tinh Linh nữ hoàng tiếp nhận khay, lại rất cung kính đưa đến trước mặt Tịch Thiên Dạ, từ đầu đến cuối nàng đều quỳ trên mặt đất chưa đứng dậy.
Trang 579# 2