Chương 130: Quân Vương Kiếm cùng Vô Gian Tiên Giáp
Mà thanh trường kiếm kia cũng không chắc là Tông Giai Chí Phẩm, dù ít nhất cũng phải là Thiên Giai Chí Phẩm, thậm chí có khả năng càng cao hơn.
Đến cùng là phẩm giai gì, dù cho hắn là Khí Tôn đều rất khó mà đánh giá rõ ràng được.
Bởi vì hoang khí được chủ nhân luyện chế ra thực sự quá thần kỳ, có quá nhiều đồ vật ở bên trong hắn xem không hiểu, thậm chí chuôi kiếm này, đến cùng có uy lực như thế nào hắn cũng không quá dám khẳng định.
Hắn không phải là chưa từng thấy qua hoang khí mạnh mẽ, Thánh Khí chân chính hắn đều đã chứng kiến, thậm chí mượn tới nghiên cứu qua. Nhưng hoang khí được chủ nhân luyện chế này, hắn lại xem không hiểu dù chỉ một chút, chỉ có cảm giác thâm bất khả trắc.
Tịch Thiên Dạ tu thành Cửu Dương Chân Hỏa liền nhất thời ngứa nghề, đến Thiên Công Phong chuẩn bị luyện chế mấy món pháp khí.
Cửu Dương Chân Hỏa phối hợp Câu Thiên Tiếp Địa Huyền Hỏa Trận dẫn động Thiên Lôi Địa Hỏa đến, điều kiện luyện khí đã tương đối cao, lại phối hợp hàng loạt vật liệu luyện khí Thiên Bảo Cung thu thập được, để cho hắn có thể luyện chế ra một ít pháp khí bất phàm.
Tỷ như thanh trường kiếm hắn chế tạo lúc nãy, mặc dù không phải pháp bảo, nhưng uy lực càng mạnh hơn so với phổ thông pháp bảo.
Tịch Thiên Dạ cầm lấy trường kiếm trong tay, trong ánh mắt nhất thời có chút xa xăm, tựa hồ xuyên qua tầng tầng thời không, trở về một cái thời đại không biết, cũng không lường được.
"Nếu thời điểm rèn đúc ngươi dung nhập một chút đế đạo pháp tắc, như đế lâm trần, ngươi liền gọi Quân Vương Kiếm đi."
Tịch Thiên Dạ nhìn vào trường kiếm, hơi hơi cười khẽ.
Quân Vương Kiếm giống như có cảm giác, phát ra một đạo kiếm ngân mãnh liệt kéo dài, tựa như long ngâm phượng minh, rung động cửu trọng thiên, như cửu thiên Đế Vương hạ nhân gian, mười phần vương giả đế khí.
Tịch Thiên Dạ nhẹ thở dài, hắn từng cũng có một thanh tên Quân Vương Kiếm.
Bất quá, chuôi kiếm đấy chính là cửu thiên Tiên Đế kiếm, chân chính cửu thiên đế kiếm. Một kiếm ra, cửu trọng thiên run rẩy, vạn giới thần phục.
Mà Quân Vương Kiếm lúc này lại chỉ là một thanh phàm kiếm, chỉ là ẩn chứa một tia đế đạo pháp tắc, có một chút đế uy, nhưng nói nó là mộ thanh đế phàm kiếm cũng không phải nói ngoa.
"Bất quá, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ để cho ngươi trưởng thành, trở thành Quân Vương Kiếm châm chính."
Tịch Thiên Dạ mỉm cười, đút kiếm vào vỏ, đeo Đế Vương Kiếm bên hông.
Hắn lần này đến Thiên Công phong, tự nhiên không phải vẻn vẹn chỉ vì luyện chế một thanh kiếm.
Tu hành nhất đạo, pháp tài lữ địa.
Pháp bảo cũng rất trọng yếu, có thể tăng cường thực lực tu sĩ ở mức độ rất lớn.
Trước kia Tịch Thiên Dạ không luyện chế, đó là bởi vì không có điều kiện, hiện tại điều kiện có, hắn tự nhiên muốn luyện chế một bộ pháp khí của riêng mình.
Rất nhanh, hắn lại luyện chế ra kiện pháp khí thứ hai, đồng dạng không phải bảo vật cấp độ pháp bảo, chỉ là phổ thông pháp khí.
Bởi vì pháp bảo chỉ vẻn vẹn thích hợp với tu sĩ từ bậc Kim Đan về sau, Kim Đan tu sĩ có khả năng đem pháp bảo cất tại bên trong Tử Phủ, ngày đêm thối luyện, dung nhập toàn bộ tinh thần khí của bản thân, một khi thi triển đi ra có khả năng bộc phát lực lượng hủy diệt vô cùng kinh người.
Cho nên mới có lời giải thích, pháp bảo uẩn dưỡng tại Tử Phủ, ẩn giấu không ra, một khi ra khỏi vỏ thì lôi đình vạn quân, nhất kích khuynh thành.
Thế nhưng đối với tu sĩ trước Kim Đan mà nói, bởi vì không có tử Tử Phủ, không cách nào uẩn dưỡng pháp bảo, cho nên khiến cho pháp bảo không phát huy được toàn bộ sức mạnh, chẳng thà dùng pháp khí càng thêm hiệu quả.
Cũng như vậy, đây là lí do vì sao ở Thái Hoang thế giới, Thiên giai hoang khí cửu phẩm so với phổ thông Tôn giai hoang khí càng thêm trân quý. Bởi một tên Thiên cảnh tu sĩ, cho dù cầm một thanh Tôn giai hoang khí cũng căn bản không phát huy được mấy phần sức mạnh của nó, càng không khả năng cùng Tôn Giả đối kháng.
Thế nhưng Thiên giai hoang khí lại vô cùng thích hợp để Thiên cảnh tu sĩ sử dụng, một thanh Thiên giai hoang khí cửu phẩm, có thể làm cho hắn bộc phát ra sức mạnh địch lại Tôn Giả.
Quân Vương Kiếm của Tịch Thiên Dạ cũng là như thế, nếu như đem Quân Vương Kiếm đúc thành một thanh pháp bảo, không có tu vi Kim Đan, tính thực dụng ngược lại rất thấp, chẳng thà là pháp khí càng thêm hữu hiệu.
Kiện pháp khí thứ hai của Tịch Thiên Dạ tên là Vô Gian Giáp, nó cũng có nguyên hình cao chí, là mô phỏng của Vô Gian Tiên Giáp tiếng tăm lừng lẫy cửu trọng thiên, năm đó Vô Gian Tiên Giáp trong tay Tịch Thiên Dạ có thể nói là hào quang loá mắt.
Danh xưng cửu thiên đệ nhất phòng ngự tiên giáp, vô gian vô lậu, không người công phá cũng không phải hư danh.
Thế nhưng đáng tiếc, tại lúc Tịch Thiên Dạ cùng đỉnh cấp thiên đạo chiến đấu, Vô Gian Tiên Giáp cuối cùng vẫn không địch lại lực lượng đỉnh cấp của thiên đạo, khi Tịch Thiên Dạ ngã xuống đã vỡ vụn.
Kiện pháp khí thứ ba, tên là Vạn Dặm Sí.
Vạn Dặm Sí thì không có nguyên hình cao quý nào, mà là hắn phỏng theo Thái Cổ Côn Bằng luyện chế ra một món đồ chơi nhỏ.
Côn Bằng giương cánh, như diều gặp gió bay chín vạn dặm, vì vậy mà đặt tên Vạn Dặm Sí.
Tiểu pháp khí Vạn Dặm Sí tự nhiên không thể sánh với Côn Bằng, chớp mắt chín vạn dặm, nhưng cũng là một kiện phi hành pháp khí không sai. Một khi thi triển Vạn Dặm Sí ra, Tịch Thiên Dạ liền có thể bay lượn trên bầu trời, chớp mắt hơn mười trượng, dù là Tôn Giả cũng sợ là không đuổi kịp.
Rất nhanh, Tịch Thiên Dạ liền bắt đầu luyện chế kiện pháp khí thứ tư.
Kiện pháp khí tên là Đả Thần Tiên, tự nhiên có nguyên hình, mà còn là thanh danh vang xa. Đả Thần Tiên mặc kệ là tại Tiên giới hay tại chư thiên vạn giới đều có uy danh rất lớn, được xưng là có khả năng mặc kệ thân thể cùng pháp lực, tuyệt thế pháp khí chuyên đánh vào thần hồn, một roi ra, thần hồn diệt.
Đương nhiên, Đả Thần Tiên không phải là một kiện vô thượng pháp khí nào đó, mà là chỉ một cách gọi loại hình pháp khí. Trong thiên địa, Đả Thần Tiên rất nhiều, không nói đến Tiên giới, phổ thông Tu Tiên giới cũng có không ít.
Bất quá luyện chế Đả Thần Tiên, lại là nổi danh khó khăn tại chư thiên vạn giới, không chỉ là yêu cầu rất cao đối với tài liệu luyện chế, đối với thủ pháp cũng cũng là đòi hỏi không thấp. Cho nên Đả Thần Tiên mặc dù danh chấn vạn giới, thế nhưng cũng rất thưa thớt hiếm thấy.
Tịch Thiên Dạ được xưng là Bách Nghệ Tiên Đế, luyện chế một cây Đả Thần Tiên tự nhiên không có vấn đề, mà tài liệu sử dụng đối với Đả Thần tiên mà nói cũng rất là qua loa bình bình, vẻn vẹn lấy một cành của Bất Tử Minh Thụ mà thôi.
Bất Tử Minh Thụ đến từ Cửu U Hải, khi còn sống có tu vi Đế Cảnh, cho nên bên trong cành của nó ẩn chứa lấy từng tia thuần âm Cửu U Âm Minh quy tắc, ẩn chứa Cửu U Khí, cũng là miễn cưỡng có thể dùng để luyện chế Đả Thần Tiên.
Cung kính đứng ở đằng xa quan sát, Tuân Vinh lại là một hồi run sợ trong lòng, chủ nhân thế mà xuất ra cành Bất Tử Minh Thụ để luyện khí. Sự tình liên quan tới Bất Tử Minh Thụ, bởi vì lúc trước cùng Dược Tôn Hoa Nhất Nhiên thân quen, hắn cũng là biết một chút.
Cái cây Bất Tử Minh Thụ kia đã từng là đế giả a!
Đế giả, tại Nam Man đại lục vẫn luôn là tồn tại trong truyền thuyết, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện, chỉ có tại bên trong một ít di tích vô cùng cổ lão thời thượng cổ mới có một chút dấu vết liên quan với đế giả.
Cái chỗ táng thánh quỷ dị kia, tại sao lại có một thi thể Bất Tử Minh Thụ Đế cảnh, không có ai biết nguyên nhân. Thế nhưng đế giả chí cao vô thượng, bao trùm cửu trọng thiên lại là được tất cả mọi người trên đại lục công nhận.
Chủ nhân lại dám cầm bộ phận thân thể đế giả đi luyện chế hoang khí, quá mức to gan lớn mật đi.
Đế giả mặc dù đã chết, có lẽ lực lượng tiêu tán toàn bộ, thế nhưng đế giả chính là tồn tại vô thượng, áp đảo phía trên Thánh Giả, có thể xưng là hóa thân của pháp tắc, thiên địa quân vương, ngôn xuất pháp tùy, có thể hiệu lệnh thiên địa pháp tắc a.
Trang 66# 2