Chương 175: Thành Trường Thương Tuyệt Vọng
Trong giọng nói Thánh sư Hoành Âm ẩn chứa vô tận sát ý, ai cũng có thể nghe ra được hắn quyết tâm đạp diệt học viện Trường Thương, xem ra Bạch Cốt giáo chủ đã ngầm đồng ý, hắn mới dám làm càn như thế.
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều cảm thấy trong lòng phát lạnh, hơi run rẩy.
Nếu Bạch Cốt giáo muốn tiêu diệt một thế lực, đừng nói chỉ là học viện Trường Thương, cho dù tiêu diệt thủ đô Lan Lăng cũng là chuyện đơn giản vô cùng.
"Thánh sư Hoành Âm, đừng nhiều lời với một đám người sắp chết. Trực tiếp giết đi, giết xong ta còn muốn chạy về trung vực đi tham gia một cuộc thánh nhân tụ hội do một người huynh đệ của ta tổ chức."
"Hơn nữa, Bạch Cốt giáo chúng ta đến thật là đúng lúc a, ba vị tuyệt thế thiên tôn, ba thanh trời sinh thánh khí, hơn nữa trong đó có còn có một thanh thời gian thánh khí trong truyền thuyết nha, sau khi chúng ta tiêu diệt thành Trường Thương, đợi chúng ta trở về trong giáo, nhất định sẽ được trọng thưởng kinh người a."
Con ngươi Thánh giả Cốt Phệ hiện lên huyết quang, hắn ngửa đầu cười lớn, trong mắt tràn đầy tham lam và nóng rực.
Chuyện xảy ra ở thành Trường Thương đêm nay, nếu truyền ra ngoài, nhất định chấn động toàn bộ đại lục...
Bất kỳ một thanh trời sinh thánh khí nào cũng vô cùng hi hữu quý giá, huống chi bây giờ lại có đến ba thanh, Cho dù Bạch Cốt giáo bọn họ có gốc gác thâm hậu, nhưng không ai ngại mình có thêm thánh khí cả, mà càng nhiều càng tốt.
Hơn nữa, ba vị Nữ thiên tôn, tương lai nhất định là ba vị phong hoa tuyệt đại, danh chấn đại lục.
Nhưng tất cả đều chết yểu trong tay hắn, chỉ hơi ngẫm lại một chút cũng làm cho hắn hưng phấn không thôi.
"Thánh nhân Ma Tâm, thánh quân Hàn Lâm... Bốn người các ngươi cùng tiến lên đi, chỉ cần chân thành cống hiến, ta sẽ bẩm báo kỹ càng chuyện này về tổng giáo, sẽ không để các ngươi phí công khổ cực."
Thánh sư Hoành Âm nhìn bốn vị thánh nhân thế giới hắc ám, vẻ mặt lãnh đạm nói.
Tuy hắn tới sau, nhưng không khác nào chủ nhân nơi này, rất tùy ý ra lệnh.
Thánh quân Ma Tâm, thánh nhân U Đế Sơn cùng hai vị thánh nhân khác bốn mặt nhìn nhau, chỉ có thể thầm cười khổ trong lòng, bọn họ đã quá rõ, nếu Bạch Cốt giáo xuất hiện, bọn họ không cần nghĩ đến bảo vật của học viện Trường Thương rồi, càng đừng mơ tới ba thanh thánh khí kia, bởi vì bọn họ không trêu chọc nổi Bạch Cốt giáo a!
Đừng nhìn bọn họ có thể làm mưa làm gió ở trong địa bàn của mình, dường như quân vương trên trời, chúng sinh thần phục, thiên hạ không ai dám không theo, nhưng cũng chỉ giới hạn trong mảnh đất nho nhỏ của bọn họ mà thôi, nếu so với bá chủ ở trung vực như Bạch Cốt giáo, thực sự là cách biệt quá xa.
Tam đại cổ giáo thế giới hắc ám chính là hoàng tộc trong thế giới hắc ám, mà các thế lực hắc ám khác chỉ là thần tử mà thôi.
"Đương nhiệm viện trưởng của học viện Trường Thương cũng là một người bất phàm, nếu để cho nàng tiếp tục trưởng thành, nói không chừng tương lai có thể tu thành đại thánh cảnh."
Thánh giả Cốt Phệ nhìn chằm chằm Cố Khinh Yên bằng đôi mắt âm lãnh, phất tay một cái, một vệt huyết quang từ trên trời bay tới, trong nháy mắt rơi xuống trong tay hắn. Đó là một cây trường phiên đỏ như máu, mặt ngoài ngưng tụ vô biên tinh lực, dường như thây chất thành núi, máu chảy thành sông, mùi máu tanh và sự lạnh lẽo khiến máu người cũng đọng lại.
"Hôm nay, ta sẽ giết ngươi trước."
Cốt Phệ cầm trong huyết vân phiên trong tay, ánh mắt nhìn phía Cố Khinh Yên, trên người tỏa ra mênh mông thánh quang, thánh đạo quy tắc xoay quanh người, lóng lánh như sao trời, trên người hắn tỏa ra khí tức còn mạnh bốn vị thánh nhân gấp mấy lần.
Hắn đột nhiên vung Huyết vân phiên lên, trong phút chốc vô tận huyết quang bao phủ thành Trường Thương, dường như Tu La địa ngục buông xuống, toàn bộ thế giới đều là một màu máu.
"Ngươi dám!"
Hổ Tổ kinh nộ, lắc mình che ở trước mặt Cố Khinh Yên, toàn bộ sức mạnh của thành Trường Thương đều hội tụ trên người hắn, hạch tâm thánh trận vận chuyển đến cực hạn.
Nhưng mà, chung quy hắn không phải là tuyệt thế Hổ Tổ của ba ngàn năm trước, bây giờ hắn chỉ vẹn vẹn là một trận linh mà thôi.
Thánh giả Cốt Phệ vốn có tu vi thánh cảnh tầng thứ hai, còn mạnh hơn đám người thánh nhân Ma Tâm nhiều, hơn nữa trên tay hắn còn có huyết vân phiên không thua kém thánh khí, sức mạnh bộc phát gần như quét ngang tất cả, không người có thể địch.
Hổ Tổ chỉ miễn cưỡng chống đối được một hơi thở, đã bị sức mạnh to lớn đánh tan, hóa thành thánh quang rơi đầy trời, tiêu tan trên không trung. Mà một đòn của thánh giả Cốt Phệ lại không giảm bớt bao nhiêu, tiếp tục đánh về Cố Khinh Yên.
"Viện trưởng...!"
Các nguyên lão ai nấy đều kinh hãi đến biến sắc, có lòng muốn tiến lên đón đỡ, thế nhưng, thánh giả công kích, bọn họ làm sao có thể đuổi kịp.
Cố Khinh Yên cắn chặt môi, sức mạnh trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, trên người tỏa ánh sáng cường thịnh đến cực điểm. Tuy rằng sắc mặt nàng trắng bệch, nhưng ánh mắt kiên định vô cùng, trên người dâng trào chiến ý, Huyết kỳ trong tay nàng cũng giống như cảm nhận được cỗ ý chí vô thượng kia, đột nhiên điên cuồng lớn lên, giống như thức tỉnh.
Một luồng khí tức xơ xác tản ra từ Huyết kỳ, khí tức kia đáng sợ đến cực điểm, không giống mùi máu tanh trên Huyết vân phiên, mà là một luồng vô thượng sát cơ, một sát cơ như muốn giết sạch thiên hạ.
Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, thiên địa chấn động.
Một vòng cực quang khuếch tán trên bầu trời, giống như gợn sóng bao phủ toàn bộ thành Trường Thương.
Năng lượng kinh khủng bao phủ khắp thành giống như cơn bão năng lượng trong hư không, nội thành gần đó trực tiếp hóa thành phế tích.
Nếu không phải thành Trường Thương chính là một tòa ngàn năm cổ thành, được trận pháp gia trì không biết bao nhiêu đời, mặt đất núi non sông suối đều có từng thánh nhân ngộ đạo lưu lại dấu ấn thánh đạo pháp tắc, có thể chống lại một ít năng lượng tập kích.
Bằng không, chỉ là năng lượng tràn ra trong lúc tranh đấu cũng có thể triệt để phá hủy thành Trường Thương.
Huyết vân phiên bị Huyết kỳ đánh bay trở lại, mà Cố Khinh Yên thì bị một luồng vô thượng sức mạnh đánh bay, va vào trung ương thánh sơn, Thánh sơn to lớn như vậy cũng rung động một trận.
"Trường Thương huyết kỳ thật là lợi hại! Không hổ là tuyệt thế hung khí đã từng giết chết đại thánh."
Thánh giả Cốt Phệ thu hồi Huyết vân phiên, phát hiện Huyết vân phiên run rẩy gào thét, giống như gặp phải thứ gì đáng sợ, mặt ngoài cũng hiện lên dấu vết bị thương tổn.
Thánh giả Cốt Phệ nhìn thật sâu Trường Thương huyết kỳ trong tay Cố Khinh Yên, ánh mắt phức tạp.
Trong lòng hắn rõ ràng, cây huyết kỳ kia đã từng uy hiếp toàn bộ đại lục, tàn sát đại thánh, ai thấy đều sợ mất mật.
Ba đại cổ giáo thế giới hắc ám thế cũng sợ hãi không ra, ký kết khế ước bất bình đẳng, chỉ có thể sinh tồn trong bóng tối.
Tuy rằng Huyết vân phiên có thể so với thánh khí chân chính, nhưng vẫn kém xa Trường Thương huyết kỳ.
Nếu không phải do Trường Thương huyết kỳ thì hắn đã đánh chết Cố Khinh Yên.
"Ngươi có thể dựa vào Trường Thương huyết kỳ ngăn trở một đòn của ta, nhưng có thể ngăn cản đòn thứ hai, đòn đánh thứ ba sao..."
Thánh giả Cốt Phệ mặt không cảm xúc nói.
Đồng thời, lại vung Huyết vân phiên về phía Cố Khinh Yên.
Hạt nhân thánh trận ở Trung Ương Thánh Sơn đã sắp không gánh được công kích của đáng sợ của thánh nhân Cốt Phệ.
Hổ Tổ vừa ngưng tụ lại thân thể, thấy thánh giả Cốt Phệ đã đánh đòn thứ hai, kinh nộ đến cực điểm, hắn có lòng muốn ngăn cản, nhưng mà căn bản không đến kịp.
Cố Khinh Yên lạnh lùng nhìn huyết quang từ trên trời giáng xuống, một đòn vừa rồi cũng đã làm nàng bị thương nặng, thân thể giống như gốm sứ trắng nõn bị gõ nát, mặt ngoài phủ kín vết rách, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể đều bị phá hoại nghiêm trọng, sức mạnh đã không đủ năm phần mười.
Trang 89# 1