Chương 177: Cấm Thiên Luyện Địa
Trên đời này làm sao lại có hai người giống nhau như thế, quả thực giống như hai giọt nước.
Hơn nữa hai người đều có da thịt như ngọc, cùng tu luyện thần ngọc bất diệt thể.
Nếu như nói tướng mạo chỉ là trùng hợp thôi, vậy công pháp tu luyện cũng giống nhau thì sao?
Thần ngọc bất diệt thể cũng không phải công pháp rác rưởi bán đầy ngoài đường!
Cửu Tiêu lâu Nữ thiên tôn nghi hoặc không thôi, nàng từng xem qua ký sự liên quan đến vị Thần Ngọc thiên nữ kia, tuy rằng ngươi này phong hoa tuyệt đại, thiên hạ vô song, thế nhưng vận mệnh trêu ngươi, nàng gặp nạn trong một trận đại chiến vượt qua dự tính, không đủ trăm tuổi đã phải rời khỏi thế gian.
Hơn nữa, thi thể của nàng cũng biến mất.
Có người nói trận đại chiến năm đó có quan hệ với Cửu U hải, Ngọc Thần Sơn tức giận, nhấc lên sóng lớn ngập trời, toàn bộ Nhân tộc thiên vực gần như bị lật tung cả lên, thậm chí suýt chút nữa đã khơi ra đại chiến Nhân tộc viễn chinh Cửu U hải.
"Không thể là Thần Ngọc thiên nữ!"
Cửu Tiêu lâu Nữ thiên tôn lắc đầu một cái, chuyện này đã trải qua một vạn năm.
Thế gian này, ai có thể sống hơn một vạn năm?
Chỉ có Thần trong truyền thuyết mới có thể sống lâu như vậy đi.
Vị Thiên Bảo Cung Nữ thiên tôn kia rất có thể chỉ là hậu nhân của Thần Ngọc thiên nữ cho nên mới giống như thế, hơn nữa cũng tu luyện thần ngọc bất diệt thể.
Còn tại sao hậu nhân của Thần ngọc thiên nữ xuất hiện ở đây.
Cửu Tiêu Lâu Nữ Thiên Tôn suy đoán, rất có thể lúc đó Thần ngọc thiên nữ chưa chết, không phải nói không tìm được thi thể của nàng sao.
Rất có thể Thần Ngọc thiên nữ còn sống, thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì, nàng không có trở về Ngọc Thần Sơn mà ẩn thế lánh đời.
Nhưng mà Cửu Tiêu lâu Nữ thiên tôn lại không biết, cũng không nghĩ đến.
Kỳ thật, nàng chính là Thần Ngọc thiên nữ một vạn năm trước, nhưng nàng đã chết, chỉ còn một bộ thi thể lạnh băng bị u minh hạt mẫu trùng luyện chế thành Thánh thi khôi.
Năm đó, u minh hạt mẫu trùng bắt sống Thần Ngọc thiên nữ, Ngọc Thần Sơn căm giận ngút trời, một đường điên cuồng đuổi giết.
Vốn dĩ, u minh hạt mẫu trùng chỉ muốn bắt sống Thần Ngọc thiên nữ, nhưng bị tu sĩ Ngọc Thần Sơn tập kích đánh trọng thương sắp chết. Mẫu trùng kinh nộ, quyết tâm không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, ném Thần Ngọc thiên nữ xuống vực sâu ngàn trượng, sau đó không biết thế nào lại xuất hiện ở một nơi man hoang hẻo lánh như đại lục Nam Man.
Thần Ngọc thiên nữ đã từng tu thành đại thánh, cũng tu luyện thần ngọc bất diệt thể đến cảnh giới tiểu thành, tự nhiên thánh thể cứng rắn vô cùng. Tuy bị chôn trong lòng đất vạn năm, thần ngọc bất diệt thể đã không mạnh mẽ như trước kia, nhưng đừng nói là thánh giả tầm thường, cho dù là đại thánh cũng rất khó tổn thương nàng.
Huống chi, thi thể nàng cũng đã được địa mạch âm khí rèn luyện vạn năm, đã chuyển hóa thành thân thể thuần âm.
Thể chất thuần âm cũng không kém Thần ngọc bất diệt thể bao nhiêu.
Hàn Ngọc căn bản không sợ thánh giả Cốt Phệ công kích, mặc kệ sức mạnh thánh giả Cốt Phệ kinh khủng bao nhiêu cũng không đả thương được nàng.
Ma Tâm thánh nhân cũng hãi hùng khiếp vía không thôi, trước đó hắn còn ngây thơ nghĩ cho dù nhất thời không giết được bọn họ, thì cứ dây dưa mài bon họ đến chết, các nàng chỉ là thiên tôn mà thôi, sức mạnh của bon họ làm sao có thể hùng hậu vô tận như thánh nhân.
Nhưng bây giờ xem ra, hắn đã quá ngây thơ, có lẽ bọn họ mới là người bị mài chết.
"Rác rưởi!"
Thánh sư Hoành Âm thầm mắng một tiếng, đường đường là một tu sĩ thánh cảnh tầng thứ hai, vậy mà ngay cả một thiên tôn cũng không thu thập được, quả thực làm Bạch Cốt giáo mất mặt.
Hắn đột nhiên chống cốt trượng trong tay xuống đất, sau một khắc, một cổ tế đàn khổng lồ cổ xưa chậm rãi xuất hiện, yên lặng trôi nổi trên bầu trời, toàn thành đều bị bao phủ bởi khí tức âm u cổ lão.
"Bạch cốt trận đài!"
Con ngươi Hổ Tổ co rụt lại, ánh mắt nghiêm nghị.
Ở tình huống bình thường thì Thần văn thánh sư cũng chỉ là một thánh giả tầm thường mà thôi, nhưng một khi thánh sư điều khiển thần văn trận đài, hư không bày trận, như vậy sức chiến đấu sẽ tăng gấp mấy lần.
Hơn nữa, trận đài mà thánh sư Hoành Âm mang đến rất không tầm thường, bạch cốt tế đàn chính là trận đài cấp thánh tiếng tăm lẫy lừng của Bạch Cốt giáo, có thể bố trí ở mọi thời gian, mọi địa điểm, đáng sợ vô cùng.
"Hổ Hình Thiên, ngươi chỉ là trận linh, đừng nhảy nhót trước mặt bản thánh sư, bạch cốt cấm thiên trận —— phong!"
Thánh sư Hoành Âm cầm cốt trượng trong tay giơ về trước một chút, trong phút chốc toàn bộ bạch cốt tế đàn tỏa ra vô tận u quang, che ngợp bầu trời, bao phủ hư không, toàn bộ thiên địa nguyên khí, thánh khí, tinh khí, linh khí, địa khí tất cả năng lượng đều bị phong cấm.
Thậm chí ngay cả thánh đạo pháp tắc cũng bị bạch cốt cấm thiên trận cầm cố một phần.
Dường như hạt nhân thánh trận của học viện Trường Thương cũng bị kích thích, toàn bộ thánh văn hiện lên, trên ngọn thánh sơn, trên mặt đất, trong núi rừng, dòng sông đều có thánh đạo minh văn hiện lên, nhìn như đẹp đẽ xa hoa, nhưng lại cực kỳ nguy hiểm. Từng đạo thánh văn điên cuồng vận chuyển, không ngừng hấp thu năng lượng thiên địa, nhưng tất cả thiên địa tinh khí đã bị bạch cốt cấm thiên trận cầm cố, căn bản không thể thu nạp.
"Đáng ghét!"
Hổ Tổ kinh nộ, hắn cảm thấy hạt nhân thánh trận cung cấp năng lượng cho hắn càng ngày càng ít, căn bản không hấp thu được bao nhiêu.
Thánh sư Hoành Âm cười gằn: "Ngươi chỉ là trận linh mà thôi, cũng dám chống đối ta, thực không biết sống chết."
Bạch cốt cấm thiên trận chính là một trong những cổ trận nổi danh nhất của Bạch Cốt giáo, nó vừa có lịch sử lâu đời, lại có lai lịch bí ẩn, mặc dù hắn chỉ là nắm giữ một chút da lông thôi, nhưng cũng thừa sức đối phó với trận linh Hồ Hình Thiên.
Tuy rằng hạt nhân thánh trận rất bất phàm, nhưng không có trận pháp thánh sư chủ trì, một cái trận linh cũng không phát huy được bao nhiêu uy lực.
"Cấm!"
Thánh sư Hoành Âm chỉ tay về trước, từng tia thánh văn bay ra, Hổ Hình Thiên không hề có sức chống cự, cả người bị thánh đạo phù văn phong ấn lại, hóa thành một đường lưu quang rơi xuống đỉnh thánh sơn.
Mà hạt nhân thánh trận cũng bị áp chế mạnh mẽ, phạm vi bao phủ không ngừng co rút lại, cuối cùng hóa thành một điểm, chỉ vẻn vẻn che chở cho trung ương thánh sơn.
Trong phút chốc, ưu thế sân nhà của học viện Trường Thương không còn.
"Bạch cốt luyện thiên trận —— luyện cho ta!"
Thánh sư Hoành Âm lại vung cốt trượng lên, bạch cốt tế đàn lần nữa tỏa sáng.
Tòa thánh trận thứ hai bỗng nhiên xuất hiện trên hư không.
Bạch cốt luyện thiên trận được xưng là có thể luyện hóa thiên địa, biến một thế giới trở về thời hỗn độn.
Lúc này nó xuất hiện ở thành Trường Thương, hiển nhiên là Thánh sư Hoành Âm muốn luyện hóa thành Trường Thương trở thành hư vô.
Trong hư không đột nhiên hiện ra vô số cửu u quỷ hỏa, bao phủ toàn bộ thành Trường Thương, đốt cháy tất cả.
Bất kể là dân chúng bình thường hay là tu sĩ, một khi nhiễm phải cửu u quỷ hỏa, đều thống khổ ngã trên mặt đất, không ngừng kêu thảm thiết, máu thịt trên người từ từ biến mất, giống như bị ném ở trong lò thiêu vậy.
Bốn vị thánh nhân thế giới hắc ám nhìn tình cảnh trước mắt, ai nấy đều sắc mặt trắng bệch.
Tàn nhẫn! Quá ác rồi!
Không hổ là hắc ám cổ giáo, thủ đoạn tàn nhẫn, đủ tuyệt tình.
Nhìn tình cảnh trước mắt, cho dù bọn họ là thánh nhân cũng cảm thấy hãi hùng khiếp vía, tê cả da đầu.
"Mấy người các ngươi còn đứng đây làm gì, còn không nhanh đánh chết đám người giun dế kia." thánh sư Hoành Âm liếc nhìn bốn vị thánh nhân thế giới hắc ám một chút, lạnh lùng nói.
Trang 90# 1