Chương 253: Ngàn Dặm Không Tránh Thoát
Tất cả mọi người ý thức được, vẻn vẹn bằng bọn hắn căn bản không cách nào giết được Tịch Thiên Dạ.
Có lẽ, chỉ có Đại Tôn tiền bối trong gia tộc tới đây, mới có thể thu thập ác đồ này.
Đáng tiếc bọn hắn chỉ là tiên phong, đến quận Lô Hề dò xét tình huống mà thôi, Đại Tôn cùng Chuẩn Thánh trong tộc cũng không có động thân.
Nếu là các lão tổ Đại Tôn cùng Chuẩn Thánh ở đây, sợ gì một tên nhãi Tịch Thiên Dạ.
"Tịch Thiên Dạ, là chúng ta đánh giá thấp ngươi. Việc này dừng lại ở đây, chúng ta không truy cứu trách nhiệm của ngươi nữa, thế nào?"
Một vị Tôn giả đỉnh phong của Đế Sư gia tộc lạnh lùng nói.
Chuyện tới bây giờ, bọn hắn đã hiểu được muốn giết chết Tịch Thiên Dạ có chút khó khăn.
Ba bốn mươi Tôn giả liên thủ một kích còn không thể giết hắn, thậm chí không bị một vết xước ngoài da, sợ là chỉ có Đại Tôn hoặc là Chuẩn Thánh đích thân tới, mới có thể giết chết Tịch Thiên Dạ.
Cho nên lão muốn làm hòa với Tịch Thiên Dạ trước, đợi các lão tổ gia tộc đến đây rồi thu thập hắn sau.
"Dừng tay?"
Tịch Thiên Dạ nghe vậy, cười một tiếng.
"Các ngươi có phải quá ngây thơ không. Những người dám động thủ hôm nay, toàn bộ đều phải chết."
"Làm càn!"
"Cuồng vọng!"
"Tịch Thiên Dạ, ta thừa nhận ngươi lợi hại, nhưng ngươi cũng đừng mong làm gì được chúng ta."
"Ta chính là Tôn giả đỉnh phong, ngươi có thể giết ta? Buồn cười!"
Mấy tên Tôn giả đỉnh phong còn lại nghe vậy, cả đám cười lạnh.
Tịch Thiên Dạ nếu có thể giết bọn hắn, đã sớm động thủ, cần gì chờ đến hiện tại. Bọn hắn đã thăm dò rõ ràng thực lực Tịch Thiên Dạ, luận tu vi, tùy tiện một người trong bọn họ đều hơn xa so với Tịch Thiên Dạ.
Tịch Thiên Dạ có thể quát tháo như thế, chủ yếu bởi vì phòng ngự không gì sánh bằng, căn bản không cách nào đánh tan, mà tốc độ vô địch, không cách nào kiềm chế. Cho nên dù liên thủ, cuối cùng bị hắn giết ngược từng người.
Nếu như đơn thuần so lực lượng, bất kỳ một Tôn giả đỉnh phong ở đây đều không kém hắn bao nhiêu.
Bọn hắn không tinTịch Thiên Dạ mặc dù có thể giết chết đê giai Tôn Giả, cũng có thể giết bọn hắn.
Đại Tôn không ra, không ai trong Tôn giả cảnh có thể làm gì bọn hắn.
"Một đóa thanh liên tru vạn tà."
Nhưng mà, đang lúc cả đám Tôn giả đỉnh phong chẳng thèm ngó tới, Tịch Thiên Dạ xuất kiếm.
Thanh Liên Kiếm Quyết.
Chiêu kiếm này của Tịch Thiên Dạ xuất ra, một mảng màu xanh vạn trượng sinh ra trên bầu trời, chiếu rọi toàn bộ thiên địa.
Thanh Liên Kiếm Ca danh chấn Cửu Thiên Tiên giới, quét ngang vòm trời xuất hiện.
Thanh Liên Tiên Kiếm, nghe nói một kiếm có thể phá hủy ba ngàn thế giới, xuyên thủng Cửu Thiên Thập Địa.
Tịch Thiên Dạ thi triển mặc dù không bằng một phần ngàn tỉ của Thanh Liên Tiên Kiếm, nhưng xuyên thủng một Tôn giả đỉnh phong vẫn dễ như trở bàn tay.
Một đóa sen xanh diễm lệ xuất hiện trong hư không, tỏa ra quang mang vô tận, chiếu rọi lóa mắt vạn vật, không ai có thể mở mắt ra được.
Dù là các Tôn giả cũng không ngoại lệ, quang mang kia không chỉ ảnh hưởng đôi mắt, thậm chí linh hồn cũng bị rung động.
Toàn bộ thế giới chỉ còn có ánh sáng màu xanh diễm lệ kia, không thể thấy bất kì gì nữa.
Sưu!
Đóa sen xanh lướt qua hư không, tựa như một đạo huyễn ảnh đến trước người Thái Thượng trưởng lão Nam Hải Tần gia.
Phốc phốc!
Thái Thượng trưởng lão Nam Hải Tần gia, trong mắt chỉ có đóa sen xanh mỹ lệ đến cực hạn, biểu lộ si mê.
Đến thời điểm đóa sen đến trước người mới kịp phản ứng, thần sắc đại biến, biết mình vừa bị mê hoặc, thất thần trong nháy mắt, lúc lão phản ứng lại đã không còn kịp nữa rồi, thân thể bị đóa sen xuyên thủng, nổ tung thành một đoàn huyết vụ.
Tôn giả thất trọng đỉnh phong, bị một kiếm giết chết.
Tất cả trợn mắt hốc mồm, thần sắc mỗi người đại biến, rốt cục không thể bình tĩnh nữa.
Bọn hắn...hóa ra cũng có thể bị giết...
Một kích diệt sát Thái Thượng trưởng lão Nam Hải Tần gia, thế tấn công của đóa sen xanh không giảm, vọt thẳng tới Tôn giả đỉnh phong của Đế Sư gia tộc.
"Không tốt!"
Cơ thể của Tôn giả đỉnh phong của Đế Sư gia tộc căng cứng, một cỗ nguy cơ không có gì sánh kịp bộc phát trong lòng, tựa như được tử vong triệu hoán, bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, căn bản không dám đón đỡ, theo bản năng muốn tránh né đi.
Nhưng mà, đóa sen xanh kia lại như là xuyên qua hư không, phi hành trong thời không khác, căn bản không thể tránh né.
Vô luận hắn cố gắng như nào, đóa sen kia vẫn càng ngày càng đến gần.
Cuối cùng, oanh một tiếng, đóa sen xanh nổ tung, ánh sáng màu xanh lấp lánh đầy trời, nhuộm quận Lô Hề thành màu xanh.
Tôn giả đỉnh phong của Đế Sư gia tộc trực tiếp tan rã trong sáng sáng xanh vô tận kia, như bông tuyết tháng sáu, dần dần bốc hơi dưới ánh mặt trời.
Tôn giả đỉnh phong thứ hai, chết!
Toàn thành yên tĩnh, như vùng đất chết không chút âm thanh, tất cả ánh mắt rung động nhìn qua Tịch Thiên Dạ, phảng phất như thấy quỷ.
Tôn giả đỉnh phong cũng có thể bị giết chết.
Làm sao có thể!
Mà còn là bị một kích giết chết, một kẽ hở để tránh cũng không có.
Tu thành Tôn giả thất trọng được xưng là Tôn giả đỉnh phong, thế nào là đỉnh phong? Như nghĩa đen, chính là bước cuối cùng ở Tôn Cảnh, cao cao tại thượng, nhìn xuống những Tôn giả khác.
Trên thực tế, Tôn Cảnh đại khái có thể chia làm ba cấp độ.
Hạ cảnh, trung cảnh, cùng thượng cảnh.
Nhất nhị trọng là Tôn giả hạ cảnh, tam tứ trọng là Tôn giả trung cảnh, ngũ lục trọng là Tôn giả thượng cảnh.
Về phần thất trọng, đó là Tôn giả viên mãn.
Đừng nhìn Tôn giả lục trọng chỉ kém nhất trọng so với Tôn giả thất trọng, nhưng trên thực tế chênh lệch một trời một vực, như trên trời dưới đất.
Đó cũng là vì sao Tịch Thiên Dạ tùy tiện mấy kiếm có thể chém chết Tôn giả lục trọng, nhưng không cách nào uy hiếp được Tôn giả thất trọng.
Về phần Đại Tôn, Thiên Tôn cùng Chí Tôn trong truyền thuyết.
Bọn hắn đều là cấp độ triệt để thoát ly phạm trù Tôn giả phổ thông, hoàn toàn có thể coi như một đại cảnh giới khác.
Thiên Tôn có thể so với Thánh Nhân.
Chí Tôn càng mạnh hơn so với Thánh Nhân.
Trên thực tế ở các thành lớn, Tôn giả đều lác đác không có mấy, chớ nói chi là Đại Tôn, Chí Tôn.
Cho nên, Tôn giả viên mãn đỉnh phong, bình thường mà nói là tồn tại mạnh nhất Tôn Cảnh.
Tịch Thiên Dạ chém ra một kiếm giết chết hai vị Tôn giả viên mãn đỉnh phong, tạo thành rung động quá lớn, còn mãnh liệt hơn so với việc hắn giết ba bốn mươi tên Tôn giả phổ thông.
"Không có khả năng! Ngươi làm sao làm được?"
Tôn giả đỉnh phong Truy Phong Tông rốt cuộc không hể bình tĩnh, rốt cục ý thức được mình cũng có thể sẽ chết, không an toàn như mình nghĩ.
Ý thức được điều đó, bọn hắn rốt cuộc không nhịn được sợ hãi trong lòng, gió lạnh thỏi vào thân có chút run run, phảng phất bọn hắn không phải Tôn giả viên mãn cường đại, mà là các lão nhân gần đất xa trời.
Tịch Thiên Dạ không nói, một lần nữa vung kiếm, ánh sáng xanh chợt hiện, đóa sen xanh sinh ra, nở rộ rỗng trong hư không, một tia đạo vận quay chung quanh, mang theo ánh sáng cổ xưa, thần thánh xuất trần cực điểm.
Thanh Liên Kiếm Ca, chính là đại đạo tiên kiếm, được Tịch Thiên Dạ thi triển ra, tự nhiên có mấy phần vận vị Thanh Liên Tiên Kiếm năm đó.
Trang 128# 1