Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 271: Thánh Nhân Không Được Phép Vào

Chương 271: Thánh Nhân Không Được Phép Vào




Tịch Thiên Dạ bay tận lên chín tầng trời, dạo bước trong cương phong, khoảng cách giữa nhật nguyệt của thế giới này càng gần.

Nơi đó có hai cỗ lực lượng cực hạn của thiên địa là Tiên Thiên Âm Khí cùng Thiên Thiên Dương Khí!

"Vị trí này cách thế giới kia vẫn còn khá xa!"

Tịch Thiên Dạ khẽ cau mày, trong hai ba ngày tới, tiên thổ kia hiển nhiên không thể triệt để buông xuống, cho dù hắn có thế tiếp cận rất gần nó nhưng dù sao cũng không phải trong thế giới nên lượng tiên thiên khí hấp thu được cũng có hạn.

Nếu như cách một đoạn hư không để hấp thu Tiên Thiên Âm Khí cùng Tiên Thiên Dương Khí thì phải mất thời gian rất lâu cũng chưa chắc đã luyện hóa được Hỗn Độn Hạt Giống.

Nhưng mà Lô Hề Quận Thành chẳng mấy chốc sẽ dung nhập vào trong thế giới thần bí kia nên theo thời gian trôi qua, Tiên Thiên Âm khí cùng Tiên Thiên Dương khí sẽ ngày một gia tăng.

"Ngay ở chỗ này đi."

Tịch Thiên Dạ tìm được một chỗ không gian tương đối ổn định ở trong cương phong, sau đó ngồi xếp bằng, vận chuyển Âm Dương Hỗn Độn Quyết, toàn lực hấp thu Tiên Thiên Âm Dương Khí trong thiên địa.

Nếu là người khác, dù cho Tiên Thiên Âm Dương Khí ngay gần cũng không cách nào hấp thu. Bởi vì Tiên Thiên Âm Dương Khí là năng lượng ở cấp độ tiên khí cửu thiên, quá cao thâm, trên Thái Hoang thế giới căn bản không có công pháp có thể hấp thu Tiên Thiên Âm Dương Khí.

Cho dù được cơ duyên mà hút vào được một chút Tiên Thiên Âm Dương Khí chẳng những không phải cơ duyên mà lại là một hồi tai họa. Bởi vì tu sĩ phổ thong căn bản không có cách tiếp nhận Tiên Thiên Âm Dương Khí, đó là năng lượng mà chỉ có Tiên Nhân mới có thể tu luyện. Trừ phi bọn họ cũng tu luyện Âm Dương Hỗn Độn quyết như Tịch Thiên Dạ, có thể thổ nạp năng lượng cấp Tiên gia mới có thể hút Tiên Thiên Âm Dương khí vào cơ thể, chuyển hóa thành lực lượng của bản thân.



Tịch Thiên Dạ ngồi xuống tầng Cửu Thiên Cương Phong một ngày.

Lô Hề Quận Thành mỗi thời mỗi khắc đều phát sinh biến hóa cực lớn, chẳng những thành thị càng lúc càng to mà nhân khẩu cũng càng lúc càng nhiều.

Cũng may bởi vì tiên thổ sắp giánh lâm, tất cả mọi người đều chờ đợi nên không có ai náo loạn ở thời điểm này, nếu không toàn bộ Lô Hề Quận Thành rất có thể bị hỗn loạn.



"Hoa tiền bối, cung chủ …" Trương Thanh Vinh nhìn Tịch Thiên Dạ đạp không mà đi, ánh mắt vẫn còn khiếp sợ như trước.

"Cung chủ chính là tồn tại kinh thiên vĩ địa, căn bản chúng ta không thể tưởng tượng, đừng có đoán bừa cũng đừng nghị luận lung tung." Hoa Nhất Nhiên trịnh trọng nói.

Trương Thanh Vinh vừa mới tiếp xúc đoàn thể này của bọn hắn nên có lẽ sẽ không hiểu rõ chủ nhân, vì không để chủ nhân bất mãn nên hắn nhất định phải khuyên bảo vài câu.

"Thanh Vinh hiểu rõ."

Trương Thanh Vinh đè xuống kinh hãi trong lòng, khẽ gật đầu. Người có thể thành thánh thì tâm trí tự nhiên bất phàm, rất nhanh đã khống chết được tâm tình của mình.

"Chủ nhân vừa truyền cho ta một pháp môn bất thế, có thể tu liễm toàn bộ khí tức của bản thân, khiến cảm ứng của thánh đạo pháp tắc biến mất, từ đó chúng ta có thể tiền vào Thiên Lan di tích."

Hoa Nhất Nhiên vẻ mặt trịnh trọng nói. Hắn không nói ra lời mà chỉ hơi rung động bờ môi, đem một pháp môn cao thâm truyền vào trong tai Trương Thanh Vinh. Tuân Vinh cùng Hàn Ngọc không phải là Thánh Nhân nên bọn hắn không cần phải tu luyện phương pháp này để tiến vào Thiên Lan di tích, cho nên cũng không cần truyền cho bọn hắn.



"Thật đồ sộ, lực lượng của thần quả nhiên không thể phỏng đoán."

Cố Vân rung động nhìn hình ảnh trên bầu trời, ánh mắt rung động thật lớn.

Thần Linh!

Đó là tồn tại đứng ở đỉnh phong của Thái Hoang thế giới.

Cả nhân loại bây giờ cũng không có tồn tại cấp độ đó.

Thần, chỉ là một truyền thuyết.

Chỉ có ở thời đại thượng cổ xa xôi kia mới có nghe đồn đến.

"Tiểu thư, thủ bút như thế thật rung động vô song a, quả thực là cải thiên hoán địa."

Chanh Quang trừng mắt thật to, hoảng sợ nhìn lên thần tích trước mắt.

"Nếu như ở Thiên Lan di tích ta có thể tìm được biện pháp trở thành thánh chỉ vậy ta không cần phải áp chế tu vi, nếu không được …"

Cố Vân than nhẹ một tiếng, nếu như không tìm được vậy nàng sẽ không thể nào đột phá, chỉ có kỳ vọng vào "U Điệp Kinh"trong truyền thuyết.

Thời gian trôi qua từng chút một.

Lô Hề Quận Thành càng gần mảnh tiên thổ kia hơn, nhìn như muốn dung nhập vào thế giới đó.

Đột nhiên, thiên địa chấn động.

Từng đạo pháp tắc thế giới bỗng nhiên xuất hiện trong Lô Hề Quận Thành, bao phủ toàn bộ thành trì.

Đó là pháp tắc thuộc về tiên thổ thế giới.

Sau khi pháp tắc của tiên thổ triệt để bao bọc Lô Hề Quận Thành vậy liền ý nghĩ toàn bộ Lô Hề Quận Thành đã dung nhập vào trong đó.

Oanh!

Hư không bỗng nhiên vang lên vài tiếng nổ trầm muộn.

"A… không… đáng giận …"

Chỉ thấy một thân ảnh khôi ngô bị một cỗ lực lượng vô hình đụng bay, thoát ra khỏi phạm vi Lô Hề Quận Thành.

"Đình Hạo Thánh Quân!"

Rất nhiều con mắt trong thành bỗng nhiên ngưng tụ, liếc mắt là nhận ra thân ảnh kia là ai

Đình Hạo Thánh Quân!

Một vị Thánh Nhân của Thanh Phong đế quốc của Nam Vực, tu vi cao thâm mạt trắc, đã đứng trong hang ngũ trung vị, có uy danh hiển hách ở Nam Vực.

Không ngờ hắn cũng lặng lẽ đi vào Lô Hề Quận Thành, nhưng mà lại bị pháp tắc của tiên thổ ném ra.

Nhưng mà tất cả chỉ là bắt đầu.

Rất nhanh, đạo thân ảnh thứ hai, thứ ba, thứ bốn …

Trong khoảng khắc đã có mấy chục thân ảnh bị đánh bay, bị ném ra khỏi Lô Hề Quận Thành mà cũng không còn cách nào để tiến vào.

"Ba mươi bốn tuyệt thế Thánh Quân!"

Ánh mắt Vệ Trường Phong rung động, tâm thần run rẩy, bất tri bất giác mà trong thành Lô Hề lại có nhiều tuyệt thế Thánh Nhân vào như vậy.

Vậy mà bọn hắn không hề biết, quả thực là đáng sợ!

Hiển nhiên, những Thánh Quân kia đều có ý đồ len lén tiến vào Thiên Lan di tích nhưng lại thất bại, bị quy tắc của Thiên Lan di tích phát hiện mà ném bọn hắn ra ngoài.

Truyền thuyết trong Thiên Lan di tích không cho phép Thánh Nhân đi vào quả nhiên là thật.

"Lực hấp dẫn của Thiên Lan di tích quả nhiên rất lớn, thế mà lại dẫn tới nhiều Thánh Nhân như vậy, biết rõ không thể vào nhưng vẫn tới đây."

Cố Khinh Yên chắp tay sau lưng, nhìn về phía những Thánh Nhân chật vật trên bầu trời, khóe miệng hơi nhếch lên.

Trong Thiên Lan di tích, nếu không thành thánh lại dễ dàng hơn.

Đương nhiên, những Thánh Nhân bị ném ra ngoài kia cũng chỉ là một bộ phận mà thôi.

Còn có một số Thánh Nhân có thủ đoạn thông thiên triệt địa chưa hẳn không giấu diễm được quy tắc của Thiên Lan di tích.

Dù sao quy tắc chỉ là chết mà người là sống. Chỉ cần có quy tấc như vậy nhất định sẽ có lỗ hổng.

Nàng hoài nghi, lần này Thánh Nhân vào Thiên Lan di tích hẳn sẽ không ít.

"Đại đạo tranh phong a!"

Ánh mắt Cố Khinh Yên sắc bén, mặc kệ những Thánh Nhân kia dùng phương pháp nào tiến vào Thiên Lan di tích nhưng tất cả sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh của nàng. Nàng cũng không được phép phớt lờ.



Lô Hề Quận Thành phi hành trong hư không mười ngày, rốt cục cũng triệt để dung nhập vào tiên thổ.

Lúc này, Lô Hề Quận Thành đã triệt để biến hóa, khu vực thành trì trước đây đoán chừng chỉ chiếm một phần vạn toàn thành.

Những khu vực khác toàn bộ là khu vực lạ lẫm, còn có một số khu xuất hiện thành thời man hoang cổ lão.


Trang 137# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất