Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 325: Bất Tử Linh Thể

Chương 325: Bất Tử Linh Thể




Mặt đất nhuộm vàng, phạm vị ba trăm dặm chung quanh Tịch Thiên Dạ trở nên lộng lẫy chói mắt.

Trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện âm dương khí, hóa thành một đồ án âm dương, phảng phất như chia thế giới làm hai nửa, một bên là dương, bên kia là âm.

Tịch Thiên Dạ đứng giữa hai màu âm dương, tựa như Cổ Thần bất tử bất diệt.

"Không chết?"

Nữ thánh Thiên Thiến rung động nhìn Tịch Thiên Dạ, lại nhìn qua đồ án âm dương chia cắt thiên địa.

Thế mà hắn không chết!

Mặc dù trên người hắn nhằng nhịt vết thương, từng tia máu tươi không ngừng chảy ra từ, cả người lượn lờ quấn quanh đủ loại hình công kích của bách thánh, lôi điện, hàn băng, huyền hỏa, cương khí, ma khí, u minh sát khí... trên trăm loại lực lượng đang không ngừng cố gắng ăn mòn thân thể hắn, nhưng lại không cách nào giết chết hắn.

Mà khí tức của Tịch Thiên Dạ lại càng ngày càng mãnh liệt, so với vừa rồi lại tăng lên một cấp độ.

"Đó là thánh thể gì? Làm sao có thể kinh khủng như thế?"

Huyết Long Thác thánh nhân cũng là trợn mắt hốc mồm nhìn Tịch Thiên Dạ, tiếp nhận một kích toàn lực của bảy tám chục vị thánh nhân, lại thêm hai mươi mấy thanh thánh khí, dù là Huyết long thánh thể của hắn cũng không chịu được.

Thánh nhân tu thánh đạo, tu thánh khí, tu thánh thể cùng thánh hồn.

Có chút thánh nhân tu luyện thánh thể còn mạnh mẽ cường thế hơn so với thánh đạo hay thánh khí nhiều.

Tỷ như Huyết Long Thác thánh nhân, máu của hắn có thể sánh bằng máu của huyết long thánh thú, thể phách vô song, sức lực cái thế, chỉ vẻn vẹn bằng vào thánh thể này hắn có thể tuỳ tiện trấn áp mấy tên thánh nhân hạ vị.

Cũng nhờ vào đó, Huyết Long Thác thánh nhân có thể tiến nhập thánh bảng, trở thành cường giả tiếng tăm lẫy lừng trên đại lục.

Nhưng mà, giờ khắc này, hắn ngây ngốc nhìn Tịch Thiên Dạ.

Thánh thể lấp lánh ba màu thánh quang kia đến cùng là loại thánh thể gì, chỉ riêng khí tức tản ra cũng khiến hắn run rẩy một hồi, khí huyết trong cơ thể bốc lên, chấn động không ngừng, phảng phất gặp phải thiên địch.

E là thập đại thánh thể chí cao chí cường trong truyền thuyết cũng đến thế mà thôi!

Tất cả thánh nhân cũng rung động tột cùng, thế mà hắn còn không chết, vậy phải cần lực lượng mạnh cỡ nào mới có thể giết hắn đây?

Rất nhiều thánh nhân rốt cục sợ hãi bất an.

Một người giết mãi không chết, làm sao không khiến người khác e ngại được chứ.

Trên sân thượng Uyển Thù lâu, Cố Vân cùng Cố Khinh Yên thở nhẹ một hơi, một kích vừa rồi thật sự là hủy thiên diệt địa, các nàng thậm chí cho rằng Tịch Thiên Dạ đã bị oanh thành tro tàn, chứ đừng nói là sống sót, dù sao công kích khủng bố như vậy, đổi thành bất kỳ thánh nhân nào khác cũng không ngăn được.

Hoa Nhất Nhiên và Trương Thanh Vinh đồng dạng cực kỳ chấn động, hai người bọn họ đều rõ ràng, sở dĩ Cung chủ mạnh như vậy, chính là nhờ vào lực lượng của Tàng Thiên pháp tướng đại trận, trên thực tế hắn chỉ mới đột phá đến Tôn Cảnh mà thôi.

Tàng Thiên pháp tướng mạnh nhất cũng chỉ có sức mạnh của thánh nhân hạ vị mà thôi, thế mà ở trong tay chủ nhân lại đáng sợ đến tình trạng như thế.

Kỳ thật, trong lòng hai người một mực lo lắng vô cùng, dù sao Tàng Thiên pháp tướng của Cung chủ chỉ là cấp độ thánh nhân hạ vị bình thường nhất, làm sao có thể đối kháng trăm vị thánh giả. Giờ khắc này, hai người thật sự cảm nhận được cái gọi là mở rộng tầm mắt, ếch ngồi đáy giếng.

Tịch Thiên Dạ lơ lửng trên không, vầng sáng ba màu quang lượn lờ, Hậu Thổ lực trong phạm vi ba trăm dặm cùng với tiên thiên âm dương lưỡng khí trong chín tầng mây, ba cỗ lực lượng này đang không ngừng rót vào người hắn. Cho dù lúc này hắn đã trọng thương, nhưng khí tức lại là càng ngày càng cường thịnh hơn.

"Giả dối, tuyệt đối là giả dối. Hắn không có khả năng bình yên vô sự, rõ ràng là đang cố làm ra vẻ, kỳ thật đã nỏ mạnh hết đà."

Lã Hoành Thiên thét to, hắn rốt cục không cách nào bình tĩnh, cả người bối rối vô cùng.

Lần này Bách thánh vây công Uyển Thù lâu, mà hắn chính là kẻ dẫn đầu, nếu là thất bại, hậu quả khó mà lường được.

Không nói đến chuyện sau này, hiện tại còn có thể toàn mạng rời đi hay không cũng là một vấn đề.

"Đúng, giả vờ mà thôi. Hắn đang cố ý quấy nhiễu phán đoán cùng khí thế của chúng ta."

"Hắn hơn nửa đã trọng thương khó khôi phục, cố giả bộ trấn định mà thôi, chúng ta chớ nhụt chí, tiếp tục phát động mấy lần công kích, nhất định có thể diệt sát hắn."

Bảy tám chục vị thánh nhân toàn bộ cao giọng nói, bọn hắn không thể nhụt chí, không thể e ngại, bởi vì bọn hắn đã không có đường lui, chỉ có thể cường ngạnh đến cùng.

Tất cả mọi người cầu nguyện trong lòng, hi vọng Tịch Thiên Dạ không mạnh như trong tưởng tượng của bọn hắn, chẳng mấy chốc sẽ bị bọn hắn giết chết.

"Lại một lần nữa."

Huyết Long Thác thánh nhân lạnh lùng nói, giờ khắc này ai cũng đã không có đường lui, chỉ có thể dốc hết toàn lực, cố gắng chém giết Tịch Thiên Dạ.

"Ngu xuẩn!"

Tịch Thiên Dạ cười lạnh, Quân Vương kiếm xẹt qua bầu trời, chém rách hư không, vết nứt kia không ngừng khuếch trương, không ngừng lao về phía trước, trong nháy mắt liền có năm vị thánh nhân bị vết kiếm xẹt qua, thánh thể nhẹ nhàng bị chém làm đôi, hóa thành hai mảnh rơi xuống đất.

Một kiếm, năm vị thánh nhân chết đi.

Những thánh nhân khác kinh sợ cực điểm, điên cuồng phát ra công kích, hàng trăm đạo thánh quang phóng lên trời, mạnh mẽ lao về phía Tịch Thiên Dạ, lực lượng hủy thiên diệt địa quét ngang bầu trời, đánh lui Tịch Thiên Dạ hơn nghìn dặm, trực tiếp đánh bay hắn ra khỏi phạm vi thành Lô Hề.

Phanh phanh phanh!

Trên cơ thể như được đúc bằng vàng của Tịch Thiên Dạ lại xuất hiện thêm lượng lớn vết thương, làn da, mạch máu, cơ bắp đều vỡ ra, gần trăm vị thánh nhân có thể xé nát cả bầu trời, bây giờ lại hợp lại một chỗ đánh vào hắn, lực sát thương tạo thành có thể nghĩ.

Nếu không phải Vô Gian giáp có năng lực phòng ngự vô song, Hậu Thổ linh thể tương liên cùng đại địa, có thể không ngừng chuyển dời phần lớn tổn thương trên người hắn vào sâu trong lòng đất, sợ rằng lúc này hắn đã hóa thành tro tàn.

Chiến giáp của Tịch Thiên Dạ đã nhuốm máu, từng giọt huyết dịch nhỏ rơi xuống mặt đất. Ánh mắt của hắn băng lãnh, từng bước một đi về phía trước, bước chân trầm ổn mà mạnh mẽ, rất nhanh trở lại thành Lô Hề.

Tất cả mọi người trong thành rung động nhìn thân ảnh đẫm máu kia. Một khắc này, bọn hắn phảng phất nhìn thấy một vị chiến thần, một bất tử chiến thần sừng sững trong thiên địa, vĩnh viễn bất bại, mãi không ngã xuống.

"Sao ngươi còn không chết?"

Tất cả thánh nhân, kể cả Huyết Long Thác thánh nhân cùng nữ thánh Thiên Thiến đều triệt để ngốc.

Lần thứ ba nhận lấy công kích của gần trăm vị thánh nhân, vậy mà Tịch Thiên Dạ vẫn không ngã xuống.

Bước chân của Tịch Thiên Dạ trầm ổn, lạnh lùng nhìn chúng thánh nhân, lại một lần nữa chém ra một kiếm.

Kiếm quang như thẩm phán, quét ngang bầu trời.

Một kiếm đi qua, thánh huyết như mưa trút xuống, lại có năm sáu vị thánh nhân bị chém giết, sinh cơ đoạn tuyệt.

Bách thánh cũng điên rồi, trong thời gian ngắn ngủi đã có hơn hai mươi vị thánh nhân vẫn lạc!

Trăm vị thánh nhân, bây giờ đã không đến tám mươi vị.

Bọn hắn đều là thánh nhân a, là tồn tại đỉnh phong trong thiên địa, ai ai cũng là chúa tể một phương.

Đừng cho rằng trong di tích Thiên Lan đâu đâu cũng thấy thánh nhân mà hiểu nhầm, bởi vì bọn hắn đến từ khắp nơi trên đại lục.

Giống như tiểu quốc gia Lan Lăng quốc này, có một vị thánh nhân cũng đã không tệ rồi, rất nhiều tiểu quốc thậm chí ngay cả một vị thánh nhân cũng không có.


Trang 164# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất