Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 357: Hung Tàn

Chương 357: Hung Tàn




Một câu giết người thì sao nào?

Sau đó lại dám cho một chưởng giết người.

Tất cả mọi người đều không ngờ rằng đám người bên cạnh Tịch Thiên Dạ lại hung ác điên cuồng như thế, nói giết là giết, căn bản không có để quy định của đại lục cùng bọn họ vào mắt.

Mà người bọn hắn giết cũng không phải bình thường, tất cả đều là thiên tài tuyệt thế, thân phận, bối cảnh mỗi người đều không đơn giản.

"Cùng tiến lên, giết chết bọn chúng."

Rốt cục cũng có người không nhịn được nữa, bọn hắn đều là thiên tài hàng đầu, bất kỳ ai cũng có lòng kiêu ngạo ngút trời, đã bao giờ bị người khác chấn trụ như thế?

Lập tức liền có mười mấy người đi lên, ánh mắt tuôn ra ý chí chiến đấu dày đặc, khí tức toàn thân bọn hắn đều cường đại, hùng hậu vô cùng, người cảnh giới thấp nhất cũng là Đại Tôn thậm chí còn có mấy người còn mạnh hơn cả Công Tôn Vô Qúa.

"Cút hết đi cho ta."

Cố Khinh Yên hừ lạnh một tiếng, một đạo sóng âm kinh người lấy nàng làm trung tâm, khuếch tán ra bốn phía, khoảng khắc đó, tất cả mọi người đều như bị sét đánh, thi nhau lui lại đến vài chục trượng, thất khiếu chảy máu, nhịn không được mà liên tục phun ra máu.

Người đứng đầu kia thậm chí còn bị chấn thành huyết vụ, tiêu tán trong không khí.

Lại chết thêm một người!

Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn sang Cố Khinh Yên bằng ánh mắt khiếp sợ.

Một nữ nhân hừ lạnh một tiếng mà lại có lực lượng khủng khiếp như thế. Qủa thực còn đáng sợ hơn Tịch Thiên Dạ nhiều.

"Nàng tên Cố Khinh Yên, ta nhớ ra rồi. Nàng chính là vị Thiên tôn trong truyền thuyết của Trường Thương học viện!"

Rốt cục cũng có người nhận ra Cố Khinh Yên, từ khi nàng trở thành Thiên tôn mặc dù danh tiếng của nàng rất cao trên đại lục, không ai không biết, không người không hay nhưng người chính thức gặp được nàng rất ít, dù sao nàng cũng ít khi qua lại trên đại lục.

Dù người gặp được nàng không có mấy nhưng người thấy được chân dung nàng cũng rất nhiều, ban đầu có thể bọn hắn chưa nhận ra nhưng khi thấy cảnh này bỗng nhiên bừng tỉnh.

Bởi vì nữ nhân có lực lượng khủng bố như thế thì chỉ có mấy vị Thiên Tôn mới có thể làm được đi.

"Thiên Tôn Cố Khinh Yên!"

"Là nàng! Khó trách!"

"Lực lượng của Thiên tôn thật đáng sợ, quả thực nghe danh không bằng gặp mặt, nàng còn mạnh hơn trong tưởng tượng của ta nhiều."

Ánh mắt mọi người nhìn về phía Cố Khinh Yên đều khinh hãi, rung động cùng một chút ước ao, hâm mộ...

Đã hơn ngàn năm rồi chưa từng có Thiên tôn xuất hiện trên đại lục, bất kỳ một Thiên tôn nào cũng là tồn tại trong truyền thuyết.

Nhất là đám người có thiên phú trác tuyệt, đứng ở nhóm Đại Tôn đỉnh cao kia, thiên tư của bọn hắn rất mạnh, được cả đại lục này tán thành.

Nhưng cũng chính như vậy nên bọn hắn mới cảm nhận được độ khó của Thiên Tôn.

Con đường Thiên Tôn khó như lên trời, còn khó khăn gấp mười lần so với việc thành thánh.

Kỳ thật rất nhiều thiên tài trên đại lục đều lấy Thiên tôn là mục tiêu phấn đấu, tỷ như Vân Tương Quân, tỷ như Trần Văn Kiểu,... Bọn hắn chậm chạp không muốn đột phá thành thánh bởi vì truy cầu đến cảnh giới Thiên tôn kia.

Nếu không với thiên tư của bọn hắn đã sớm có thể thành thánh, sao lại bị kẹt ở cái cảnh giới Đại Tôn này.

Bọn hắn không đột phá là muốn tích lũy nội tình, muốn thành tựu thánh đạo mạnh hơn, thậm chí là đạt đến Thiên tôn trong truyền thuyết.

"Nữ Thiên tôn!"

Ánh mắt Vân Tường Quân phức tạp, khoảng cách nàng đến Thiên tôn chỉ còn thiếu một bước nữa nhưng chỉ một bước này nàng lại không cách nào vượt qua được, thậm chí cả đời này cũng không qua được.

Sự xuất hiện của Cố Khinh Yên đã chấn trụ tất cả mọi người, nhất thời không có ai dám tiến lên nữa.

Thiên tôn chính là tồn tại có thể đối địch với Thánh nhân, mặc dù bọn hắn đều là thiên kiêu tuấn kiệt trong lớp trẻ nhưng vẫn chưa thành thánh, so với Thiên tôn cách biệt như trời với đất.

"Cố Thiên tôn, các ngươi đã gặp phải đại họa." Vân Tương Quân than nhẹ một tiếng.

Không nói đến việc Tịch Thiên Dạ đã giết chết Công Tôn Vô Qúa mà chỉ tính việc đám người này giết mấy tuyệt thế thiên tài của đại tông môn thì tương lai sẽ gặp phải trả thù.

Dù hiện tại bây giờ ở trên trọng địa của truyền công quảng trường nhưng vẫn luôn có thánh nhân tọa trấn ở đây, một khi phát sinh biến cố gì những thánh nhân đó sẽ đi đến rất nhanh thôi.

"Không tệ, các ngươi sẽ phải nhận trừng phạt nhanh thôi." Thần sắc thanh niên âm tà khó coi vô cùng.

Trước mặt Thiên tôn sẽ không ai dám làm càn nhưng Thiên tôn cũng không phải vô địch, chắc chắn sẽ có người chế trụ được nàng.

Thanh niên âm tà vừa nói xong, một tiếng ầm ầm vang lên kịch liệt, phát ra từ sâu trong quảng trường, ngay sau đó thiên địa như im ắng lại, một cỗ thánh uy kinh thiên động địa xuất hiện trên quảng trường.

Đấy là khí tức của thánh nhân, các thánh nhân phụ trách truyền công quảng trường rốt cục đã đến.

Thánh uy phô thiên cái địa, quét ngang thiên địa, một số người tu vi thấp thì run sợ, ánh mắt tràn đầy kinh sợ.

"Người nào dám nháo sự trên truyền công quảng trường?"

Tham âm kia rung động khắp thiên địa, uy nghiêm như trời, làm cho lòng người rung động.

"Người nào dám giết thành viên của Phúc Hải thánh quốc ta?"

Cơ hồ ngay lúc đó một đạo thiên âm vang lên mang theo uy nghiêm vô tận, thánh uy dậy sóng nhưng so với thanh âm lúc trước, lần này còn mang theo sự tức giận cùng lửa giận ngút trời, phảng phất có thể đốt cháy cả thiên không.

Chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên xuất hiện hai nhóm người, một nhóm ba người, một nhóm năm người, bọn hắn đứng trên đó như là quân chủ của thiên địa.

Ánh mắt mọi người trên truyền công quảng trường đại hỉ, các thánh nhân rốt cục đã xuất hiện, rất nhiều người đều nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Tịch Thiên Dạ với Cố Thiên tôn quá mức cường đại cùng hung ác, ép bọn hắn không thể thở nổi.

HIện tại thánh nhân đã ra mặt, bọn hắn lập tức an tâm hơn không ít.

Mà một lần lại xuất hiện hai nhóm thánh nhân, một nhóm làthành viên quản lý của đại lục, một nhóm là thánh nhân của Phúc Hải thánh quốc.

Tám tên thánh quân đối phó với một vị Thiên tôn dễ như trở bàn tay.

"Mấy vị thánh nhân, Tịch Thiên Dạ cùng Cố Khinh Yên đã biết rõ qui định của đại lục mà vẫn cố tình phạm phải, xin mấy vị thánh nhân bắt giữ bọn hắn."

Thanh niên âm nhu nhìn lên bầu trời, thi lễ một cái rồi cất giọng nói. Con ngươi của hắn đầy vẻ cười trên nỗi đau của ngươi khác, Thiên tôn rất mạnh sao? Hiện tại có tới tám vị thánh nhân đến, ta xem các ngươi làm gì bây giờ.

Vân Tương Quân than nhẹ một tiếng, không nói thêm gì nữa, đi đến trước tấm bia đá chứa Phượng Minh Thiên Âm Khúc ngồi xuống, không để ý đến việc bên ngoài nữa.

"Hoàng tộc Công Tôn Vô Qúa của Phúc Hải thánh quốc là do ngươi giết?"

Một thánh nhân dáng vẻ trung niên đạp không mà đến, ánh mắt nhìn Tịch Thiên Dạ như nhìn từ trên cao xuống, tràn ngập lửa giận.

Hoàng tử của Phúc Hải thánh quốc địa vị tôn quý, nhất là Công Tôn Vô Qúa, thiêp phú trác tuyệt, rất được hoàng tộc tán thưởng, tương lai có cơ hội trở thành vương hầu của Phúc Hải thánh quốc, quân lâm thiên hạ.

Hắn là trực hệ của Công Tôn Trường Không, một vị Đại Thánh uy danh hiển hách, nếu Công Tôn Vô Qúa chết mà hắn trách tội xuống thì những thánh nhân ở đây đều không tránh khỏi việc xử phạt, thậm chí còn có thể bị chết theo.

Thánh nhân cũng phải chôn cùng, nếu ở các quốc gia khác sẽ khó mà tưởng tượng nổi nhưng ở Phúc Hải thánh quốc được xem như bình thường, đã diễn ra rất nhiều lần rồi.

Nếu không uy nghiêm của Phúc Hải thánh quốc vì sao lại lớn như vậy, dù là thánh nhân cũng phải cẩn thận từng li từng tý.


Trang 180# 1


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất