Chương 402: Người Hộ Đạo Của Thần Tử
Toàn bộ thôn trang đều sôi trào, tất cả mọi người đều chạy từ trong nhà ra, ánh mắt đầy kích động nhìn thiếu niên trên bầu trời.
Lão trưởng tôn dẫn theo dân làng đi ra ngoài cửa thôn, nhao nhao quỳ xuống đất, cung kính dập đầu nói: "Thiên Lan sở thuộc bái kiến thần tử đại nhân."
Thần truyền của một thần tông chính là thần tử của họ, địa vị vô cùng cao quý, chính là biểu tượng của một thần tông, phàm là người phụ thuộc Thiên Lan khi thấy người này đều phải quỳ lạy.
"Chư vị đứng lên đi, Thiên Lan thần tông đã hủy diệt từ lâu rồi." Tịch Thiên Dạ thản nhiên nói.
"Chỉ có thần tử cùng với chúng ta còn tồn tại thì Thiên Lan thần tông sẽ không bị hủy diệt." Lão trưởng thôn kích động nói.
Thiên Lan thần tông lại xuất hiện thần tử nghĩa là đã có người kế tục, đây chính là dấu hiệu thần tông muốn chấn hưng, thần tông vạn cổ chỉ cần xuất hiện một người thừa kế là được tiếp tục truyền thừa.
Tịch Thiên Dạ nghe vậy cười cười, hắn không có hứng thú đi thành lập lại Thiên Lan thần tông, bất quá muốn giữ tiếp truyền thừa của Thiên Lan thần tông thì hắn có thể tìm cho một người thiên phú không tầm thường, giúp bọn hắn trùng kiến Thiên Lan thần tông, như vậy không cần cõng một gánh nặng mà lại có thể đạt được một phen cơ duyên.
"Ngài thôn trưởng, thần tử đã xuất hiện, chúng ta có nên rời khỏi không gian này không?" Long nữ hưng phấn vô cùng nói, đôi mắt tràn đầy xúc động.
"Dựa theo lời của tổ tiên thì chỉ cần có một Thần tử được sinh ra, nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, tự nhiên có thể rời khỏi không gian thần truyền này."
Lão thôn trưởng vuốt vuốt chòm râu, trên mặt ra vẻ trấn định, nhưng vẻ xúc động đến run rẩy trong mắt thì không thể che đậy được.
Tâm nguyện mấy chục vạn năm qua của thôn rốt cục có thể thực hiện! Một khi rời đi không gian này, bọn hắn có thể biết được thế giới xô bồ bên ngoài, hơn nữa sẽ không bị việc thiếu tài nguyên mà phải cản trở việc phát triển.
Có lẽ mấy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm sau tộc của bọn hắn tái hiện được huy hoàng ngày nào.
"Thiên nhi, nếu Thần tử xuất hiện thì bốn người các ngươi sẽ trở thành hộ vệ của Thần tử, tôn ngài làm chủ nhân, giúp quét sạch chướng ngại trên con đường trưởng thành của ngài" Lão thôn trưởng dùng thầnl tình nghiêm túc nói.
Thần tử một khi xuất hiện, phải có ít nhất bốn trong chín tộc ủng hộ, đó cũng là lý dó vì sao khi khảo hạch thần truyền, nhất định phải chọn bốn người ưu tú nhất trong cửu tộc để thử thách, bất luận Thần tử nào cũng có khả năng kế thừa đạo thống của thần tông trong tương lai, cho nên nhất định phải có một phần lực lượng thủ hộ cho thần tử, nếu không dưới cuộc chiến tranh giành quyền lực trong tông thàn tử rất khó trưởng thành.
"Gia gia, Thiên nhi hiểu rõ."
Bốn thiếu niên, thiếu nữ nghe vậy vẻ mặt cũng trở nên nghiêm nghị hẳn, tâm tư bọn hắn rất đơn thuần, từ nhỏ đã sống trong thôn trang, cơ hồ không có ý nghĩ gì khác, văn hóa cùng bầu không khí trong thôn đã hun đúc, bọn hắn càng ngày càng ý thức được trách nghiệm cùng sứ mạng mà bọn hắn gánh vác.
"Thần tử đại nhân, từ nay bốn người bọn họ sẽ là hộ vệ của ngài, đồng thời bọn hắn cũng đại biểu cho bốn tộc chúng ta, chúng ta sẽ trở thành người ủng hộ giúp người được đạo thống truyền thừa."
Lão thôn trưởng khom mình hành lễ, nhìn Tịch Thiên Dạ rất cung kính nói.
Tịch Thiên Dạ có chút không hiểu, Thiên Lan thần tông đã không tồn tại, bọn hắn còn ủng hộ cái gì?
Lão trưởng thôn tựa hồ nhìn ra nghi ngờ trong lòng Tịch Thiên Dạ, nghiêm túc nói: "Thần tử đại nhân, thần tông mặc dù đã không còn, nhưng bốn tộc chúng ta lại chân chính là người thần tông, mà ngài cũng là thần tử chân chính thần tông, quy củ mấy chục vạn của thần tông ta không thể không tuân thủ. Mà một ngày nào đó ngài kiến thiết lại thần tông thì chúng ta cũng là nhóm người đầu tiên ủng hộ."
"Chuyện đấy nói sau."
Tịch Thiên Dạ lắc đầu, hiển nhiên việc lão trường thôn đối đãi với hắn như thần tử của Thiên Lan thần tông đã làm hắn không vui.
Qua một số lần tiếp xúc thì, Tịch Thiên Dạ cũng là quen biết bốn người thiếu niên thiếu nữ kia.
Long nữ tên là Long Diệu Thiên, thiên sinh đã là Thánh Nhân viên mãn, thiên phú cực kỳ mạnh mẽ, rất có ý chí chiến đấu.
Thiếu niên Man Ma thản tộc tên là Man Cổ Sơn, thiên phú không kém bao nhiêu với Long Diệu Thiên, hắn chính là người có huyết mạch tinh thuần nhất trong mấy vạn năm qua của Man Ma thản tộc, nếu không phải bị thế giới quy tắc trong không gian bị phong bế này áp chế, rất có thể hắn ra đời không chỉ là Thánh nhân viên mãn.
Còn thiếu nữ Cửu Huyễn Thải Điệp tộc tên là Thải Thận Nhi, tuổi không lớn lắm, thiên phú cũng rất mạnh, rất có thể nàng còn mạnh hơn cả Long Diệu Thiên kia.
Thiếu nữ cuối cùng thuộc U Viêm Hàn Ảnh tộc kia tên Ảnh Hàn Nhi, tính cách yên lặng, không thích nói chuyện, nhưng thiên phú cùng với năng lực ám sát của nàng dù trong U Viêm Hàn Ảnh tộc cũng được xưng là đáng sợ.
Từ khi Tịch Thiên Dạ trở thành Thần tử thì bốn người thiếu niên thiếu nữ vẫn đi theo bên người Tịch Thiên Dạ, một tấc cũng không rời, ai cũng mang dáng vẻ trung thành.
Tịch Thiên Dạ rất bất đắc dĩ, bây giờ còn trong thần truyền không gian thì cũng kệ bọn hắn.
Lão trưởng thôn mang theo đám người vòng qua thôn trang, đi vào một sơn cốc phía sau núi, cửa ra vào thần truyền không gian ở đây.
Chỉ thấy phần cuối sơn cốc có một cái vòng xoáy không gian u ám, tản ra từng tia không gian chi lực hỗn loạn, tại Thiên Lan thần tông có rất nhiều không gian nhỏ, toàn bộ đều là vòng xoáy không gian được cải tạo ra đường hầm không gian.
Mọi người trong thôn đều hưng phấn vô cùng, trong mấy trăm người, có rất nhiều người đã xúc động đến phát khóc, bọn hắn rốt cục có thể đi khỏi nơi đây, rốt cục cũng hoàn thành kỳ vọng của tổ tiên.
"Cổ Sơn, ngươi lên trước."
Lão trưởng thôn đè nén tâm tình kích động, trầm ổn ra lệnh cho Man Cổ Sơn, bảo hắn đi vào không gian hắc động đầu tiên.
Man Ma thản tộc chính là chiến sĩ tiên phong ưu tú nhất Thái Hoang, bọn hắn trời sinh đã mang chức trách làm người tiên phong, nhưng phàm gặp phải nguy hiểm, thi bọn hắn là người phải chịu đầu tiên.
Lão trưởng thôn cũng bồi dưỡng ý thức làm tiên phong cho Man Cổ Sơn, dù sao sau khi trở thành hộ vệ của Tịch Thiên Dạ, thì gánh nặng cùng trách trên người hắn đã khác trước.
Những người khác trong thôn, kỳ thật cũng đã kích động từ lâu rồi nhưng trưởng thôn đã phân phó xuống, bọn hắn cũng không dám làm trái.
Man Cổ Sơn xắn tay áo lên, vô cùng hưng phấn xông lên phía trước, thân thể khôi ngô thô bạo đụng vào vòng xoáy hắc ám, thuộc bộ tộc Man Ma Thản có lực lực phòng ngự mạnh nhất, hắn căn bản không sợ cái gì, bởi vì bất cứ nguy hiểm nào bọn hắn cũng có thể chống đỡ được.
Tịch Thiên Dạ hơi nhíu mày, nhìn thôn dân chung quanh,miệng muốn nói lại thôi, trong lúc nhất thời không biết nói như thế nào.
Hắn có thể cảm ứng rõ ràng rằng, pháp tắc của không gian này vẫn trói buộc trên những người trong thôn, từ đầu đến cuối đều không có buông lỏng chút nào.
Quả nhiên, Man Cổ Sơn vừa vừa bước vào vòng xoáy không gian đã bị một cỗ lực lượng kinh khủng của thế giới lực lượng liền đụng vào, đánh văng hắn ra
Man Cổ Sơn sao có thể chịu được lực va chạm của thế giới, bị đẩy lùi ra vài chục trượng, khí huyết sôi trào, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng tràn ra vết máu.
Cái gì!
Tất cả mọi người trong thôn đều ngạc nhiên, Thần tử đã sinh ra, vì sao thế giới pháp tắc vẫn còn ngăn cản bọn hắn rời đi?
Bọn hắn nhìn Man Cổ Sơn phải chật vật mà quay về, biểu lộ trên mặt dần dần đọng lại, từng cỗ nhiệt huyết giờ này đã bị đánh tan.
Trang 202# 2