Chương 474: Nguyên Tắc Tán Gái Thứ Nhất
Hướng Thiên Huân biết Đại sư huynh của mình là một tên sắc quỷ, nhưng hắn lại luôn tự xưng là tình thánh.
đúng là không biết xấu hổ, thật sự khiến người khác chướng mắt.
Nói đi cũng phải nói lại, Lâm Anh Hán ỷ vào thiên phú trác tuyệt cùng với tướng mạo anh tuấn tiêu sái, kết hợp với sự vô liêm sỉ của mình nên đã hấp dẫn được không ít những cô gái mê trai.
Thậm chí có vài cô trong đó còn vô cùng mỹ lệ và cao quý, thậm chí nghe đồn trong Kiếm Đế cung còn có một vị Lý sư thúc có quan hệ ái muội với hắn.
Lâm Anh Hán thường xuyên khoe khoang việc này trước mặt các huynh đệ, người ở Kiếm Đế cung đã không xa lạ gì chuyện này.
"Tịch Thiên Dạ, đã lâu không gặp, cùng đi với chúng ta đi."
Hướng Thiên Huân mong ngóng nhìn Tịch Thiên Dạ, nếu đều tới Đấu Chiến cung tham gia náo nhiệt, như vậy thì bọn hắn sẽ có cùng mục đích. Mặc dù tính cách của Lâm Anh Hán làm người chán ghét, nhưng nàng vẫn hy vọng có thể cùng một chỗ với Tịch Thiên Dạ.
Đôi mắt Lâm Anh Hán nhảy lên, cặp mắt đào hoa liếc Hướng Thiên Huân, trong mắt lóe lên một vệt bừng tỉnh đại ngộ như nghĩ tới cái gì.
Dung mạo của Hướng Thiên Huân cũng là ngàn dặm mới tìm được một, hắn đương nhiên là đã từng có ý định với nàng, nhưng lại nhiều lần thất bại.
Thì ra trong lòng nàng đã có người khác, khó trách một tình thánh như hắn cũng phải bó tay.
Danh xưng ngự nữ vô số, lại tự nhận là hiểu rõ phụ nữ, hắn nhìn ánh mắt Hướng Thiên Huân là biết hiển nhiên đây không phải ánh mắt mà bằng hữu vẫn nhìn nhau.
"Một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu."
Lâm Anh Hán trong lúc nhất thời thở ngắn than dài, có chút đau lòng nhức óc. Hướng Thiên Huân ưu tú như vậy, thế mà đã có người trong lòng.
Sau khi đạt được truyền thừa cổ lão kiếm tu, vô luận là về khí chất hay về năng lực thì Hướng Thiên Huân đều có biến đổi rất lớn, so với trước kia thì mị lực của nàng đã tăng lên rất nhiều.
Lúc trước nàng chỉ là mỹ nữ của Trường Thương học viện, bây giờ tại nội cung Kiếm Đế cung cũng có chút đồng môn sư huynh ưu ái cùng truy đuổi.
Đương nhiên, Lâm Anh Hán chỉ tiếc nuối một hồi, rất nhanh liền trấn tĩnh lại, bởi vì trước mắt còn có hai vị tuyệt thế giai lệ, hiển nhiên hai người này hấp dẫn hắn hơn.
Dưới ánh mắt hi vọng của Hướng Thiên Huân, Tịch Thiên Dạ không có cự tuyệt.
Dù sao cũng cùng đi Đấu Chiến cung, không ảnh hưởng gì.
"Vậy chúng ta đi."
Hướng Thiên Huân rất cao hứng, vô ý thức tiến lên hai bước bắt lấy ống tay áo Tịch Thiên Dạ, kéo Tịch Thiên Dạ đi lên phía trước.
đôi mắt Cố Vân lóe lên một tia duệ mang, trong lòng nhẹ hừ một tiếng:
"Hoàng mao nha đầu."
Sau đó nàng bước nhanh đến phía trước, bá đạo đi vào giữa Hướng Thiên Huân cùng Tịch Thiên Dạ, tách bọn hắn ra.
"Thiên Huân muội muội, đã lâu không gặp, để tỷ tỷ dẫn ngươi đi, tỷ tỷ cũng tương đối quen thuộc Đấu Chiến cung."
Cố Vân kéo tay Hướng Thiên Huân, cười tươi như hoa nói.
Hướng Thiên Huân ngạc nhiên nhìn Cố Vân vừa đột nhiên tiến lên, trong mắt tràn đầy khó hiểu, hình như các nàng không quen thuộc đến vậy mà...
Nhưng bị Cố Vân nhiệt tình kéo lại, Hướng Thiên Huân cũng không tiện nói gì, chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười gật đầu.
Cố Khinh Yên hếch mắt lên một cái... Ha ha! Nữ nhân!
Lâm Anh Hán đi đằng sau cũng thầm nghĩ không ổn, có sát khí... Một cỗ sát khí mà hắn vô cùng quen thuộc, chỉ có nữ nhân cùng nữ nhân mới có thể bạo phát ra sát khí giống vậy...
Hắn kinh ngạc nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, cổ cứng ngắc, trong mắt tràn đầy kinh động như gặp thiên nhân, cùng lúc đó, một cỗ áp lực mãnh liệt cùng cảm giác nguy hiểm xông lên đầu.
Hẳn là tình thánh ta đây đã gặp đối thủ?
Mấy đệ tử khác của Kiếm Đế cung thì không có sức quan sát bén nhạy như Lâm Anh Hán, căn bản không hiểu hai nữ nhân kia đang giở trò gì, chỉ là có chút buồn bực, trong mắt có chút không kiên nhẫn.
Bọn hắn chính là thiên tài tinh anh của Kiếm Đế cung, đứng tại trên đỉnh kim tự tháp đại lục, cùng trộn lẫn với một đám người không có danh tiếng, hiển nhiên là hết sức làm mất thân phận của bọn hắn.
Theo bọn hắn nghĩ, mấy người Tịch Thiên Dạ hơn phân nửa đều là tu sĩ đi ra từ mấy tiểu môn tiểu phái, bằng không tại sao bọn hắn lại không biết đám Tịch Thiên Dạ, hơn nữa Tịch Thiên Dạ cũng không chủ động tự giới thiệu.
Chỉ có điều, Đại sư huynh đã tự mình mời, bọn hắn cũng không dám nói gì.
Đoàn người xuyên qua tầng tầng cửa cung, yên lặng xếp hàng vào bên trong.
Hôm nay có quá nhiều sinh linh tới Đấu Chiến cung, cửa chính tắc nghẽn, kín người hết chỗ, chỉ có thể xếp hàng theo thứ tự.
Trừ khi ngươi có quan hệ tại Đấu Chiến cung, nếu không thì dù thân phận ngươi có cao tới đâu, cũng chỉ có thể tuân theo quy củ.
Tịch Thiên Dạ không ngờ đến Đấu Chiến cung lại cần phải mua vé vào cửa, hơn nữa giá cả cũng khá là xa xỉ.
Một tấm vé phổ thông dù là tôn giả Lan Lăng quốc có táng gia bại sản cũng chưa chắc đã mua được.
Dù sao giá hàng cùng tiêu phí tại Hắc Bạch thần thành cũng rất cao, không thể đánh đồngvới Nam Man đại lục, nhưng vé vào cửa đắt như vậy thì vô cùng hiếm thấy.
"Chúng ta mua vé vào tầng thứ ba đi, cả đời chỉ có thể tới Hắc Bạch thần thành một lần, về sau chúng ta chưa chắc có thể đến nữa, cho nên không cần quá tiếc rẻ làm gì."
Lâm Anh Hán nhìn về phía các sư đệ sư muội của mình, mặc dù là đang hỏi ý kiến, nhưng lại có mấy phần khí chất không thể từ chối.
vé vào cửa tại Đấu Chiến cung, cũng giống với vé vào cửa của mấy buổi hòa nhạc lớn trên Địa Cầu. Khu vực khác biệt, thì giá vé cũng khác biệt.
Trong Đấu Chiến cung chia làm mười tầng, phân biệt từ tầng thứ nhất đến tầng thứ mười.
Tầng thứ nhất là tốt nhất, tầng thứ mười là kém cỏi nhất.
Cho nên giá vé cũng theo thứ tự giảm dần.
Tầng thứ ba giá vé đã khá đắt đỏ, đối với tu sĩ Nam Man đại lục, có thể mua một tấm vé vào tầng bảy tám đã là không tệ, nếu như mua vé tầng thứ năm, đó chính là hành vixa xỉ.
Dù sao tu sĩ trên Nam Man đại lục, so với tu sĩ Hắc Bạch thần thành thì quả thực có chút nghèo.
Vốn dĩ trước đó bọn hắn đã thương lượng, sau khi tới Đấu Chiến cung, liền mua vé vào tầng thứ năm, như vậy đã là hơi xa xỉ một chút.
Kết quả không biết Đại sư huynh đến cùng là phát điên gì, thế mà tạm thời thay đổi chủ ý, lại mua vé vào tầng thứ ba.
vé vào Tầng thứ ba so với tầng thứ năm thì đắt gấp năm lần trở lên...
mặc dù các đệ tử Kiếm Đế cung đều có chút đau lòng, nhưng Đại sư huynh đã lên tiếng, lúc này ở trước mặt người ngoài dĩ nhiên không tiện cự tuyệt, chỉ có thể nhẫn nhịn đau lòng phụ họa nói:
"Đại sư huynh nói có lý."
Lâm Anh Hán hài lòng gật đầu, sau đó nhìn về phía mấy người Tịch Thiên Dạ, mỉm cười nói:
"Mấy vị bằng hữu không cần phải mua vé, Lâm mỗ sẽ trả toàn bộ, không có ý gì khác, coi như là kết giao bằng hữu."
Lâm Anh Hán cười hết sức thong dong, rất đại khí, biểu lộ như một người giàu hào phóng.
Nguyên tắc Tán gái thứ nhất: Nhất định phải bỏ được tiền, nhất định phải hào phóng, không thể lằng nhà lằng nhằng không phóng khoáng.
Căn cứ vào kinh nghiệm nhiều năm tán gái của Lâm Anh Hán, muốn một nữ nhân có ấn tượng tốt, đầu tiên phải khiến nàng sùng bái ngươi.
Cái gì gọi là sùng bái?
sự tình mà nàng không làm được, ngươi lại có thể làm, vậy liền sẽ sinh ra cảm xúc sùng bái.
Một nam nhân có khí độ cùng lòng dạ, chính là thứ hấp dẫn nữ nhân nhất.
các đệ tử Kiếm Đế cung nhìn Đại sư huynh của mình giống như là nhìn thằng điên... Đại sư huynh hẳn là điên rồi?
Tịch Thiên Dạ bọn hắn có năm người, ngươi đây là muốn mua thêm năm tấm vé vào tầng thứ ba a!
Trang 238# 2