Chương 504: Rung Động Thế Gian
Thậm chí... Hư ảnh Tổ Thần trên bầu trời cũng bị nhen lửa, hỏa diễm bao trùm cả hư ảnh khổng lồ, điên cuồng cháy lên.
Hư ảnh Tổ Thần bị thiêu đốt càng ngày càng ảm đạm...
Một màn rung động như thế lòng người, Cực Hạn Kim Diễm bị thôn phệ thì cũng thôi đi, ngay cả huyết mạch Tổ Thần thế mà cũng bị thiêu đốt.
Rốt cuộc là hỏa diễm gì, cư nhiên khủng bố như thế!
Toàn bộ Đấu Chiến cung, toàn bộ Hắc Bạch thần thành, toàn bộ người dự thi trong không thứ đấu chiến thứ bảy cũng cực kỳ chấn động nhìn một màn trước mắt.
Cho tới bây giờ, bọn họ chưa từng gặp phải tình cảnh rung động lòng người như thế.
Mặc dù chỉ là một hư ảnh không có bất kỳ lực lượng nào, chỉ là một hình chiếu của Tổ Thần mà thôi, nhưng đây cũng là đại biểu cho Tổ Thần, đại biểu cho một thời huy hoàng chí cao chí thượng giữa thiên địa, lực lượng của Tổ thần so với lực lượng phàm nhân là hoàn hoàn khác biệt về bản chất, đến cùng là hỏa diễm gì mà ngay cả lực lượng của Tổ Thần cũng có thể thiêu đốt?
Suy nghĩ đến đây liền hoảng sợ... rất có thể, loại lực lượng kia đã thuộc về cấp bậc cao hơn.
Trong lòng rất nhiều người dâng lên sự sợ hãi cùng bóng mờ... nếu như loại lực lượng kia tu luyện tới cấp độ Tổ Thần, chẳng phải mang ý nghĩa ngay cả Tổ Thần cũng có thể bị thiêu sống đến chết? Thế gian lại có hỏa diễm đáng sợ như vậy sao?
Sắc mặt Chúc Diễm Tâm tái nhợt tới cực điểm, khuôn mặt không còn chút máu, lực lượng bản nguyên trong cơ thể nàng, thậm chí là huyết mạch Tổ Thần cũng bị thôn phệ, không ngừng bị chuyển hóa thành lực lượng của người khác.
Nhưng nàng lại không cách nào ngăn cản, không cách nào phản kháng, thậm chí không có thời gian để quan tâm. Bởi vì lúc này nàng ngây người, đầu óc trống rỗng, không biết phải làm sao.
Vì cái gì!
Dùng huyết mạch Tổ Thần hệ hỏa để kích phát Cực Hạn Kim Diễm, đây không phải là hỏa diễm cao cấp nhất trong thiên địa sao, vì sao lại bị thôn phệ.
Kim đan trong cơ thể Tịch Thiên Dạ cao tốc xoay tròn, vô tận Linh Thể điên cuồng tràn ra, có lực lượng kim đan quán thâu vào Hỏa Linh Thể, hoàn toàn thể hiện ra uy lực của một trong những Linh thể mạnh nhất Tu Tiên giới.
Cái gọi là mạnh nhất, là mang ý nghĩa đã gần như tiếp cận Tiên hỏa, chỉ là hỏa diễm Tổ Thần ở thế giới Thái Hoang sao có thể so sánh!
Ba!
Tịch Thiên Dạ phất ống tay áo một cái, tiện tay đánh bay Chúc Diễm Tâm ra ngoài, dường như đập một con muỗi vậy, cả người nàng bị đập khảm vào trụ đá trong đại điện, dấy lên tro bụi đầy trời.
"Ngươi... làm sao có thể... ngươi... làm sao có thể..."
Chúc Diễm Tâm kinh ngạc nhìn Tịch Thiên Dạ, đôi mắt ảm đạm không có thần thái, dường như đã mất đi linh hồn, miệng không không ngừng lặp lại một câu nói.
Nàng nằm mơ cũng không nghĩ tới, nàng thiêu đốt huyết mạch Tổ Thần để kích phát Cực Hạn Kim Diễm, vậy mà vẫn bị áp chế hoàn toàn.
Tịch Thiên Dạ không hề sử dụng lực lượng cường đại đến mức nàng không cách nào chống cự, chỉ là dùng lực phá pháp để đánh bại nàng.
Vậy mà dùng hỏa diễm đánh bại nàng, đây mà là tổn thương lớn nhất nàng phải gánh chịu.
"Vì cái gì..."
Ông!
Một cỗ lực lượng không gian buông xuống, bao phủ Chúc Diễm Tâm, trong nháy mắt kéo nàng vào không sâu trong không gian, biến mắt không thấy.
Một nhất kích vừa rồi của Tịch Thiên Dạ cũng đã ép nàng đến cực hạn, ít nhất thì đã hủy diệt chín thành sinh cơ trong cơ thể nàng, năng lượng bảo hộ của không gian đấu chiến cũng vì thế mà phát động.
Không gian đấu chiến ở Đấu Chiến Cung được truyền thừa từ thời đại thượng cổ thần thoại đến nay, chính là do Thần linh Thiên Lan Thần Tông sử dụng thiên tài địa bảo kiến tạo mà thành, tạo ra quy tắc không gian, bây giờ ai cũng không có năng lực sửa đổi, dù không cam tâm cũng chỉ có thể ảm đạm rời khỏi.
Toàn bộ quảng trường trở nên an tĩnh, toàn bộ không gian quan chiến cũng trở nên an tĩnh.
Ai cũng không ngờ kết quả cuối cùng là như thế.
Vốn dĩ các sinh linh Hắc Bạch Thần Thành còn đang đắm chìm trong vui sướng khi bọn họ sẽ đón nhận thêm một vị thức tỉnh huyết mạch Tổ Thần, nhưng lúc này lại như bị dội một chậu nước lạnh vào mặt, trong lòng lạnh buốt, không rét mà run.
Còn tộc nhân Kim Diễm Linh tộc, toàn bộ đứng ngây ngốc tại chỗ, khuôn mặt cứng ngắc, ánh mắt ngốc trệ... thức tỉnh huyết mạch Tổ Thần, vẫn bị người khác đánh bại như thế sao? Hơn nữa người đánh bại nàng không phải Linh Thiên Dụ, cũng không Linh Thiên Hùng, càng không phải Long Kiếm Phong... Chỉ là thiếu niên đến từ đại lục Nam Man mà thôi.
Thiên Không thành, sâu trong Hắc Bạch Thần Cung, một nguồn sức mạnh mênh mông không bị khống chế tuôn trào ra, dường như nhìn thấy thứ gì đáng sợ.
"Thứ gì... là hỏa diễm chí cao trong truyền thuyết sao? nhưng mà... mười hai loại hỏa diễm chí cao ở thế giới Thái Hoang, hình như không có loại nào có khí tức tương tự loại hỏa diễm kia a?"
Nếu so về cấp bậc, hỏa diễm kia không hề cao hơn Cực Hạn Kim Diễm của Chúc Diễm Tâm, thậm chí còn thấp hơn một chút.
Cùng cấp độ hỏa diễm, chất lượng sẽ mang tính quyết định.
Nhưng Chúc Diễm Tâm thiêu đốt huyết mạch Tổ Thần để kích phát Cực Hạn Kim Diễm, đây đã thuộc một trong những hỏa diễm mạnh nhất thế giới Thái Hoang.
Chỉ có mười hai loại hỏa diễm chí cao trong truyền thuyết mới có thể áp chế một bậc.
"Thiên Lan càng ngày càng phức tạp..." Một tiếng than nhẹ vang lên ở một góc Hắc Bạch Thần Thành, bồi hồi thật lâu không dứt.
Sau khi đánh bại Chúc Diễm Tâm, tích phân Tịch Thiên Dạ tăng trưởng gấp bội, trực tiếp đứng ở vị trí thứ nhất trong không gian đấu chiến thứ bảy, thay thế vị trí của Chúc Diễm Tâm.
Toàn bộ quảng trường yên tĩnh vô cùng, tất cả mọi người không dám thở mạnh, ai nấy đều run sợ nhìn bóng lưng thon dài kia, trong đôi mắt tràn đầy hoảng hốt cùng kinh nể.
Kích phát huyết mạch Tổ Thần vẫn bị miểu sát, toàn bộ không gian đấu chiến thứ bảy này còn có ai mạnh hơn hắn?
Sau lưng Nghiêm Sùng Hỉ ướt sủng, lặng lẽ rút lui về sau, ý đồ vụng trộm chạy trốn.
Bây giờ hắn không dám nghĩ đến tiền thưởng rồi, chỉ muốn chạy trốn thật nhanh, làm sao để thoát khỏi tầm mắt của tên ma quỷ Tịch Thiên Dạ.
Ngân Nhạc Anh cùng với những người dự thi khác cũng dồn dập lui về sau, vẻ mặt bối rối.
Vốn dĩ bọn hắn như là quần hùng săn hươu, tranh giành con mồi... kết quả cuối lại biến thành bầy cừu vào hang hổ, cả người run lẩy bẩy.
Chỉ có Man Thiên Phong không trốn, kinh ngạc đứng tại chỗ, trong mắt tràn đầy rung động.
"Nếu đã tới, không cần phải đi rồi. Vừa vặn bớt thời gian tìm kiếm từng người một."
Tịch Thiên Dạ đưa lưng về phía đám người, thản nhiên nói.
Ngay lúc tiếng nói hắn vừa dứt, một cỗ hỏa diễm phóng lên trời, trong nháy mắt tràn ngập thiên địa, dường như toàn bộ thế giới đều bị thiêu đốt.
Ngọn lửa kia, chí cương chí dương, vô cùng thuần túy, màu vàng óng so với Cực Hạn Kim Diễm của Chúc Diễm Tâm thì càng thêm thuần túy.
Cửu Dương Chân Hỏa!
Đúng chính là Cửu Dương Chân Hỏa mà Tịch Thiên Dạ luyện thành nhưng vẫn luôn không có cơ hội sử dụng.
Trước kia hắn rất ít sử dụng là bởi vì hắn không có tu luyện Cửu Dương Chân Hỏa bao lâu, uy lực có hạn, không cách phát huy tác dụng trong chiến đấu cấp độ Thánh cảnh.
Dù sao Tịch Thiên Dạ tu thành Cửu Dương Chân Hỏa chỉ có một đoàn rất nhỏ, đến nay vẫn không có cơ hội đề cao chất phẩm.
Nhưng bây giờ hắn đã tu thành đệ nhị kim đan, tự nhiên không giống trước.
Bởi vì lực lượng Kim Đan chính là pháp lực thuần túy nhất thế gian, có lực lượng Kim Đan chèo chống, Cửu Dương Chân Hỏa có thể nhanh chóng tăng trưởng, thể hiện uy lực chí cương chí dương của nó, uy lực của lửa mặt trời.
Trang 253# 2