Chương 520: Đầu Hàng Một Cách Quỷ Dị
Trong lòng Tước Vân Tân phiền muộn, tương đối là tức giận.
Nguyên bản nàng cũng không có lòng tin có thể đánh bại Tịch Thiên Dạ, dưới cái nhìn của nàng, Tịch Thiên Dạ đã bỏ ra nhiều tiền như vậy để đặt cho mình thắng thì tất nhiên sẽ có nguyên nhân.
Nhưng nàng cũng không thể ngờ được rằng Tịch Thiên Dạ lại cường đại đến vậy, khiến cho nàng căn bản không có một chút năng lực phản kháng nào.
Bị chật vật với mất mặt như thế thì đương nhiên là nàng rất tức giận.
Từ trước đến nay nàng chưa bao giờ bị người cùng trang lứa đối xử ngược đãi như thế.
Nàng hung hăng trừng mắt về phía Tịch Thiên Dạ một cái sau đó bị một đạo quang mang không gian phủ xuống người, truyền tống nàng ra ngoài.
Trận thứ hai, Tịch Thiên Dạ lại thắng lợi thêm lần nữa, mà vẫn nhẹ nhõm như vậy.
Toàn bộ không gian quan chiến đều yên tĩnh vô cùng, biểu lộtrên mặt mỗi người đều vô cùng ngưng trọng.
Ai cũng không ngờ rằng lại có kết quả như thế, hiển nhiên, sự cường đại của Tịch Thiên Dạ đã vượt xa khỏi dự liệu của tất cả mọi người.
Thực lực của Tước Vân Tâm có thể xếp vào mười thứ hạng đầu trong thế hệ trẻ tuổi của Hắc Bạch thần thành, trong Hắc Bạch thần thành này người có thể chiến thắng nàng cũng không có mấy.
Thế mà đối diện với Tịch Thiên Dạ nàng hoàn toàn bị động, không có bất kỳ cơ hội phản kích nào, quả thực khiến cho người ta nghẹn họng trân trối.
"Hẳn hẳn là có tu vi Chuẩn Hoàng cảnh đi..." Có người nhịn không được nói.
Chỉ có tu sĩ Chuẩn Hoàn cảnh cùng với Thánh Hoàng cảnh mới có thể dễ dàng đánh bại Tước Vân Tâm như thế.
Trong Hắc Bạch thần thành, người dưới trăm tuổi có thể tu thành cường giả Chuẩn Hoàng thành rất hiếm, trong cả một thời đại chưa chắc đã có, thậm chí mấy ngàn năm cũng chưa chắc xuất hiện một lần.
Cho dù ở thời đại thịnh thế, thiên tài lớp lớp, cường giả như mưa này mà người dưới trăm tuổi có thể thành Chuẩn Hoàng cũng lác đác có mấy người.
Rất nhiều người đều yên lặng nghĩ Tịch Thiên Dạ có tu vi Chuẩn Hoàng cảnh, thậm chí cầu nguyện rằng hắn có tu vi nhưvậy.
Bởi vì không ai hi vọng rằng, Tịch Thiên Dạ không phải Chuẩn Hoàng mà lại mà chân chính Thánh Hoàng.
Bầu không khí trong không gian quan chiến tương đối ngưng trọng, bọn họ như bị một chậu nước lạnh tưới vào mặt, khiến thanh tỉnh hơn vài phần.
Tịch Thiên Dạ đã dám cược mình thắng vậy thì nhất định sẽ có nguyên nhân. Bọn hắn quá mức mù quáng cùng tự tin về thực lực cùng nội tình của Hắc Bạch thần thành mà không quá coi trọng thiếu niên đến từ Nam Man đại lục kia.
Nhưng sự thật đã chứng minh.
Không đến trăm tuổi mà có thể bước vào cảnh giới Chuẩn Hoàng đã không chênh lệch mấy với bất kỳ một thiên tài nào của Hắc Bạch thần thành bọn họ, dù hắn xuất hiện ở bất cứ thời đại nào cũng là người trẻ tuổi đứng ở đỉnh phong về mặt thiên phú.
Hắn thật sự có khả năng đoạt giải quán quân... Bởi vì người trẻtuổi mạnh nhất Hắc Bạch thần thành bọn họ là Linh Thiên Dụcũng chỉ có tu vi Chuẩn Hoàng cảnh mà thôi.
"Chẳng lẽ Tịch Thiên Dạ có thể đoạt giải quán quân?"
Rất nhiều người đã kịp phản ứng, ánh mắt tràn đầy lo lắng nói.
"Sẽ không đâu, Hắc Bạch thần thành sao có thể để cho hắn thắng được, vô luận thế nào cũng không thể để cho hắn thắng."
Chỉ là khi bọn hắn nói câu này thì trong mắt có một tia hoảng sợ.
Vạn nhất...
Vạn nhất Tịch Thiên Dạ thắng thật thì sao?
Phải biến rằng tong Hắc Bạch thần thành này có một số tên điên cuồng táng gia bại sản đặt là Tịch Thiên Dạ sẽ thua.
Một khi Tịch Thiên Dạ chiến thắng!
Vậy không chỉ có những cao tầng của các tộc mà rất nhiều bá tánh bình dân trong thành cũng sẽ bị táng gia bại sản.
"Yên tâm đi, Linh Thiên Dụ mang huyết mạch tổ thần, lại còn có truyền thừa tối cao của Thần Mạch nhân tộc, trong cùng cảnh giới Chuẩn Hoàng không ai có thể thắng được hắn."
"Không có người nào có thể thắng được Hắc Bạch thần thành chúng ta."
Một số người đặt toàn bộ gia sản đang không ngừng an ủi.
Nhưng đại bộ phận sinh linh của Hắc Bạch thần thành vẫn không có phản ứng quá lớn, bởi vì bọn hắn vẫn tin chắc rằng một người trẻ tuổi của Nam Man đại lục sẽ không thể đạt giải quán quân của Hắc Bạch thần thành, trong nội tâm bọn họ vẫn xem thường người trên Nam Man đại lục.
Trong thời đại thượng cổ, toàn bộ Thái Hoang thế giới đều lấy nhân tộc vi tôn, nhưng đến bây giờ, nhân tộc đã không còn điểm sáng nào khiến người ta kính nể.
Bắt đầu từ mấy vạn năm trước, sinh linh của Thiên Lan di tích có liên hệ với Nam Man đại lục đã bắt đầu xem thường nhân tộc.
Đó không phải vì phân biệt hay có thành kiến gì mà nó đã hòa vào trong huyết mạch của họ rồi.
Cuộc thi xếp hạng của Thôi Xán Chi Tinh vẫn hừng hực khí thế, ngay khi chiến thắng của Tịch Thiên Dạ không lâu thì cuộc chiến của những người khác cũng kết thúc.
Đội hình bát cường của Thôi Xán Chi Tinh cũng đã được ấn định.
Đương nhiên, trừ Tịch Thiên Dạ ra thì những người khác đều là cường giả trẻ tuổi có tiếng vang của Hắc Bạch thần thành, cơ bản cũng không có hắc mã nào.
Nhưng điều đó không quan trọng... quan trọng là Tịch Thiên Dạ đã đặt chân vào bát cường.
Đó là một việc mà tất cả mọi người đều không muốn thấy.
Đợt thi đấu thứ ba rất nhanh đã đến.
Cuộc chiến tranh giành vị trí thứ tư còn khốc liệt hơn trước nhiều.
Đối thủ thứ ba của Tịch Thiên Dạ lại là người của Man Ma Thản tộc.
Tên Man Ma Thản tộc kia tương đối to lớn, hắn đứng ở đó nhưmột tòa núi nhỏ vậy, còn khôi ngô, cao lớn hơn nhiều so với người Thần Mạch nhân tộc.
Nhưng điều khiến bọn họ không ngờ tới chính là.
Tên cường giả trẻ tuổi của Man Ma Thản tộc kia vừa mới vào trong không gian đấu chiến chỉ nhìn Tịch Thiên Dạ một cái thật sâu, cũng không nói cái gì mà trực tiếp nhận thua rời đi, chốc lát đã bị lực lượng không gian cuốn vào hư không, biến mất không thấy đâu nữa.
Tịch Thiên Dạ thấy vậy cũng hơi sững sờ.
Những người khác càng không hiểu rõ, tất cả mọi người đều mang biểu cảm khó hiểu.
Thế này là thế nào?
Man Thiên Ý đang làm cái quỷ gì vậy?
Vài ức người trong không gian quan chiến bỗng nhiên rối loạn lên, ai cũng không ngờ rằng lại phát sinh tình huống như thế.
Cường giả tuyệt thế của Man Ma Thản tộc lại không nói câu gìmà lại trực tiếp nhận thua.
Tịch Thiên Dạ lại đáng sợ như vậy?
"Man Thiên Ý đang làm cái quỷ gì? Hắn điên rồi phải không?"
"Tổ sư nhà ngươi, có phải đang bị điên hay không?"
"Tịch Thiên Dạ có đáng sợ như thế không? Có thể làm cho nam nhi Man Ma Thản tộc thẳng thắng cương nghị của Hắc Bạch thần thành chúng ta không đánh mà hàng?"
Toàn bộ người xem ở Hắc Bạch thần thành ở không gian quan chiến sôi trào, tiếng mắng chửi không ngừng nghỉ, thậm chí còn có một số người còn đem mười tám đời tổ tông của Man Thiên Ý cùng Man Ma Thản tộc.
Man Thiên Ý là người nào?
Danh khí của hắn ở Hắc Bạch thần thành còn lớn hơn, là người có thể vững vàng xếp vào năm thứ hạng đầu trong lớp cường giả trẻ tuổi của Hắc Bạch thần thành, vậy mà hắn lại không đánh mà hàng... Cho dù ngươi không thể đánh bại Tịch Thiên Dạ thìcũng không thể trực tiếp đầu hàng như vậy đi.
Ngươi cố gắng đánh một trận chiến không được ư?
Dầu gì ngươi cũng có thể tiêu hao một chút thể lực của Tịch Thiên Dạ đi.
Ngươi không hề làm gì chẳng lẽ lại muốn ăn mắng?
Khán giả thật sự rất tức giận, hận không thể xông lên xâu xé Man Thiên Ý ra thành trăm mảnh.
Không chỉ có sinh linh của Hắc Bạch thần thành mà ngay cả tu sĩ của Nam Man đại lục cũng khó hiểu.
Man Ma Thản tộc không phải là dũng sĩ dũng cảm nhất trong Thiên Lan di tích sao? Lực lượng mạnh nhất, lực phòng ngự mạnh nhất, là người luôn luôn làm tiên phong, liều chết không sờn.
Từ khi nào mà người đại biểu cho Man Ma Thản tộc lại không đánh mà hàng như vậy...
"Có ẩn tình ở bên trong. Trong khi còn ở không gian đấu chiến thứ bảy, Thiên Phong của Man Ma Thản tộc cũng hết sức trợ giúp cho Tịch Thiên Dạ, thậm chí vì hắn mà dám tử đấu với Chúc Diễm Tam. Mối quan hệ giữa Tịch Thiên Dạ và Man Ma Thản tộc khẳng định có điều gì đó không muốn người khác biết."
Khi tất cả mọi người tỉnh táo lại đã ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, thậm chí có thể nói là một sự tình cực kỳ trong đại.
Trang 261# 2