Chương 580: Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn
Những sinh linh bên trong Thiên Lan di tích khi nhìn thấy chính thần nữ của mình đã triệt để ngăn chặn được thượng cổ ma thần liền bộc phát ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa.
Tất cả mọi người đưa lên ánh mắt hi vọng nhìn Thiên Lan thần nữ, phảng phất đang nhìn thấy thần thủ hộ của chính mình.
Một bên là sống, còn một bên là chết.
Hết thảy hi vọng đều đặt tại bên trong thắng bại của hai vị thần linh.
Những kẻ phàm nhân như bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn, không cách nào ra sức cho vận mệnh của bản thân.
Hắc Bạch thành chủ, Long Lịch Hải, Man Thiên Ý... Tất cả tộc trưởng, cường giả bên trong Thiên Lan di tích đều siết chặt nắm đấm, gấp đến độ hai con ngươi như sung huyết nhìn chằm chằm vô cuộc chiến.
Chủng tộc của bọn họ có thể tiếp tục kéo dài hay không đều phụ thuộc vào việc Thiên Lan thần nữ có thể là kẻ thắng lợi cuối cùng hay không.
Ầm ầm.
Trận chiến giữa Thiên Lan thần nữ và Vân Mặc cổ thần có thể nói long trời lở đất, toàn bộ Thiên Lan thế giới chỉ thiếu chút nữa là bị lực lượng của hai người hủy diệt.
Cũng may Thiên Lan thần nữ ở đó vẫn luôn quan tâm đến những chủng tộc bên trong Thiên Lan di tích kia, trong khi thi triển ra thần lực đánh với Mặc Vân cổ thần vẫn dùng thần lực che chở dư âm của cuộc chiến.
Nếu không chỉ việc hai vị thần linh chiến đấu cũng đủ để làm toàn bộ sinh linh bên trong Thiên Lan di tích chịu diệt vong.
"Đáng giận!"
Vân Mặc cổ thần vết thương đầy người, khí tức sinh mệnh trong có thể đang giảm xuống trên diện rộng.
Mấy chục vạn năm trước hắn không cách nào chiến thắng Thiên Lan thần nữ, mấy chục vạn năm sau vẫn không phải là đối thủ của nàng.
Hắn bây giờ không phải là chân chính thượng cổ ma thần, chỉ là một bộ thể xác vừa mới trùng sinh từ huyết kén mà thôi, nói theo một ý nghĩa nào đó, Thiên Lan thần nữ hiện đã có thể dùng lực lượng đánh chết hắn.
Thiên Lan thần nữ từng bước ép sát, thần lực quét ngang thiên địa, không ngừng đánh vào thân thể Vân Mặc cổ thần.
"Mộng Bạch Ly, ngươi đừng khinh người quá đáng, bản Ma Thần phải sợ ngươi sao!!!"
Thượng cổ ma thần thét dài một tiếng, trên ma thân khổng lồ tản mát ra lực lượng đáng sợ của thượng cổ ma thần, lực lượng Thần Ma này đang không ngừng từ trên trời giáng xuống, điên cuồng oanh kích những kia tiểu không gian xung quanh.
Rõ ràng hiện giờ Vân Mặc cổ thần không làm gì được Thiên Lan thần nữ nên chuẩn bị mang những sinh linh bên trong Thiên Lan di tích để trút giận.
Trong lúc nhất thời, thiên băng địa liệt phảng phất tận thế hàng lâm.
Tất cả tiểu không gian bên trong Thiên Lan di tích đều lọt vào công kích của Vân Mặc cổ thần. Đáng thương một không gian đặc biệt nhỏ dưới áp lực của ma thần lực lượng trực tiếp sụp đổ, phi hôi yên diệt. Sinh linh bên trong tự nhiên cũng không ai sống sót.
Vân Mặc cổ thần đã giết đỏ cả mắt, căn bản cũng không phân địch ta, sinh linh của thâm uyên ma tộc cũng là bị hắn oanh sát một mảng lớn.
Thiên Lan dị tộc, nhân tộc, hoang thú, ma thú... Mỗi thời mỗi khắc số lượng chết đi tính đến hàng vạn
Một khi gặp phải thần linh điên cuồng thì lực hủy diệt của hắn quá là kinh khủng.
"Ngươi muốn chết."
Thiên Lan thần nữ giận dữ công tâm, trong cơ thể khí huyết một trận bốc lên. Nàng chưa bao giờ thấy một tên thần linh lại vô sỉ cùng tàn nhẫn như thế.
Nàng quả quyết xuất kích, ẩn chứa nộ khí như lôi đình, hung hăng vọt tới Vân Mặc cổ thần.
"Ha ha!!! Mộng Bạch Ly, nhân tộc các ngươi làm việc quá mức theo cảm tính, thời khắc mấu chốt lại không quả quyết, nếu không tại thượng cổ thần chiến thì các ngươi cũng sẽ không bị ma tộc chúng ta đánh bại thê thảm như vậy. Nói cho ngươi biết, cường giả chân chính trong mắt không có sự thương hại. Cho ta chiến, Phá Thiên thần mâu."
Vân Mặc cổ thần tà khí ngút trời, tùy ý cười lớn, bàn tay mọc đầy vảy sắc hướng vào hư không nắm một nắm.
Sau một khắc, toàn bộ thế giới đều bỗng nhiên yên tĩnh.
Oanh!
Một tiếng vang thật lớn.
Thiên Lan thế giới bên trong long trời lở đất.
Một thanh cổ lão chiến mâu màu xám đen bay ra từ trong thi thể Ma Thân khổng lồ bát ngát, hóa thành một luồng ánh sáng kinh người bay vào trong lòng bàn tay của Vân Mặc cổ thần.
Chiến mâu đơn giản thô ráp, tựa như thanh vũ khí nguyên thủy cũ nát.
Thế nhưng nó phát ra khí tức lại làm tất cả sinh linh bên trong Thiên Lan di tích run lẩy bẩy.
Trong nháy mắt tất cả mọi người đều dâng lên một cỗ ý niệm rằng không thể chống cự, dường như tử vong ngay trước mặt mình, thậm chí so với khí tức của Thiên Lan thần nữ và Vân Mặc cổ thần phát ra càng thêm đáng sợ.
Một thanh vũ khí lại có thể đạt tới tình trạngkinh người như thế.
Tất cả mọi người rung động nhìn chuôi chiến mâu này, dù là khí tức của hai vị thần linh đều không thể che giấu ý chí thương mang, Huyết Sát, phá diệt... Man Hoang.
Đợi đến khi cổ lão chiến mâu xuất hiện, hết thảy thâm uyên ma tộc đều quỳ rạp xuống đất.
"Thần khí!"
Tổ thành, Cố Vân rung động nhìn lên bầu trời.
Thần khí trong truyền thuyết thế mà lại xuất thế bên trong Thiên Lan di tích.
Cũng chỉ có thần khí mới có thể tản mát ra khí tức kinh thiên động địa như vậy.
Tại bên trong Thái Hoang thế giới thì thần khí chính là vũ khí chí cao nhất, giá trị của bọn nó thậm chí cao hơn tại một số thần linh. Bởi vì thần linh cuối cùng cũng sẽ có ngày chết đi nhưng thần khí lại có thể đời đời tương truyền.
"Thần khí trong truyền thuyết sao?"
Cố Khinh Yên cực kỳ rung động, trong mắt nửa tin nửa ngờ. Đừng nói thần khí... Dù cho đế khí nàng đều chưa từng gặp qua, cái gọi là thần khí quá mức hư vô mờ mịt.
Cố Vân lườm Cố Khinh Yên thản nhiên nói:
" Đó thật sự là một thanh thần khí, mà ta từng tại nhân tộc tổ miếu nhìn qua chạm khắc của nó, hình như gọi Phá Thiên thần mâu, từng là một thanh chí cao chiến khí của thượng cổ ma tộc thời đó."
Cố Vân nhìn lên bên trên chín tầng trời thật lâu.
Thiên Lan thần nữ và thượng cổ ma thần ai cũng đều đã từng là thần linh nhưng sau khi phá thiên chiến mâu xuất hiện thì khí tức phát ra khiến người ta cảm thấy càng thêm đáng sợ.
Chỉ là nàng không thể ngờ rằng, tên thượng cổ ma thần từ bên trong Thiên Lan thần cung trốn tới vậy mà còn có phá thiên chiến mâu bên người.
Phàm là những tên thần linh có được một thanh thần khí đều là một loại tồn tại vô cùng đáng sợ.
Địa vị của tên Thượng cổ ma thần này bên trong thâm uyên ma tộc sợ không chỉ là một thần linh phổ thông đơn giản như vậy.
Vân Mặc cổ thần nắm phá thiên chiến mâu, thần uy lập tức tăng vọt mấy lần, chiến ý ngút trời theo thân thể hắn phát ra, lần nữa nữa đánh tới Thiên Lan thần nữ.
Chiến mâu tới gần nhưng Thiên Lan thần nữ không có chút nào rung động, chậm rãi vẫy tay, chỉ thấy hai đoàn Tiên Thiên âm dương khí từ trên chín tầng trời bỗng nhiên bắn ra hai vệt sáng chói.
Hai vệt ánh sáng cắt ngang hư không, cùng Vân Mặc cổ thần phá thiên chiến mâu hung hăng đụng vào nhau.
Phanh!
Một tiếng vang thật lớn, Vân Mặc cổ thần lần nữa bị đụng bay ra ngoài, phá thiên chiến mâu trong tay run rẩy, suýt nữa cầm không được bay đi.
Trên bầu trời xuất hiện hai vòng tròn đẹp đẽ đang quay tròn chuyển động, một đen một trắng tản ra lực lượng tương phản nhau – lại cảm thấy hòa hợp với nhau, khi tức vô cùng thần thánh.
"Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn!"
Cố Vân kêu lên sợ hãi, che miệng, một đôi mắt nhìn chằm chằm vào hai vòng trắng-đen, âm-dương trên bầu trời cái kia.
Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn ở trên Thái Hoang thần khí phổ cũng xếp hạng loại tuyệt thế thần khí, không ngờ nàng lại có may mắn nhìn thấy Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn trong truyền thuyết xuất thế.
Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn, một âm một dương, nhất sinh-nhất tử, đều là vô thượng thần khí, khi âm-dương hợp nhất thì uy lực vô cùng có thể rung trời chuyển đất.
Tại thời đại thượng cổ thần thoại từng xuất hiện rất nhiều món thần khí, Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn thuộc về tuyệt thế thần khí có uy danh hiển hách, danh chấn toàn bộ Thái Hoang.
Đáng tiếc từ khi sau khi thời thượng cổ, rất nhiều thần khí vốn thuộc về nhân tộc đều lần lượt mất tích, như Sinh Tử Lưỡng Nghi Âm Dương Hoàn cũng là chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết.
Dịch bởi: Hiên Viên Đế
Dịch tại:
Trang 291# 2