Chương 620: Đánh Một Cách Tàn Bạo
Tất cả người trong Cự Quy thánh thành đều trợn mắt há mồm.
Cự Quy Thánh Tôn của Viêm Quy tộc thế mà lại rơi vào tay người khác, trở thành công cụ để đối phó với chính họ.
Sự tình như thế thật sự rất khôi hài, mà xác suất phát sinh cũng rất thấp.
Dù là mặc dù Cự Quy Thánh Tôn được đặt ở trong Cự Quy thánh thành, nhưng được bảo vệ rất nghiêm ngặt, đầu tiên là phải xông qua đống trận pháp cấm chế kia đã khó lắm rồi, tiếp theo muốn khống chế Cự Quy Thánh Tôn thì nhất định phải phá được thiết lập quyền hạn của Cự Quy Thánh Tôn, cưỡng ép khống chế chỉ có thể khiến Cự Quy Thánh Tôn tự hủy mà thôi.
Cho nên theo lý mà thói Cự Quy Thánh Tôn không thể bị người khác khống chế.
Nhưng sự thật đang ở trước mắt, Cự Quy Thánh Tôn thật sự bị người khác đoạt mất.
"Chúng ta đồng loạt ra tay, tiêu hao tất cả năng lượng trong Cự Quy Thánh Tôn."
Quy Điền Ba lạnh lùng nói ra, mặc dù hắn rất rung động khi địch nhân có thể cướp lấy Cự Quy Thánh Tôn, nhưng lúc này đã không có thời gian để nghĩ nhiều nữa, trước hết phải ngăn Cự Quy Thánh Tôn lại, nếu không hậu họa khó lường.
Về phần bí mật bên trong thì chỉ cần bắt được linh hồn thần bí kia thì tự nhiên sẽ biết được thôi.
Ba vị bán Đế đồng thời xuất thủ, uy thế kinh thiên động địa bao phủ toàn bộ Cự Quy thánh thành, dù là một chút tiểu thành hay thôn xóm cách Cự Quy thánh thành vạn dặm cũng có thể phát hiện bên trong Cự Quy thánh thành như đang có mấy mặt trời đang tỏa sáng vậy.
Tịch Thiên Dạ đứng ở trên vai Cự Quy Thánh Tôn, tiếp tục điều khiển Cự Quy Thánh Tôn đánh ra một trảo.
Ba bán Đế đang lao thẳng về phía hắn trực tiếp bị Cự Quy Thánh Tôn đánh bay ra ngoài.
Dù là ba bán Đế hợp lực lại cũng không phải là đối thủ của Cự Quy Thánh Tôn, nếu đơn thuần về lực lượng thì sợ là Cự Quy Thánh Tôn có thể so với một số cường giả tuyệt thế trên Thiếu Đế bảng.
Ba vị bán Đế của Viêm Quy tộc tự nhiên cũng không cho rằng bằng vào ba người họ có thể phá hủy Cự Quy Thánh Tôn, mục đích của họ chỉ là không ngừng tiêu hao năng lượng của Cự Quy Thánh Tôn mà thôi, khi mà tất cả năng lượng tiêu hao hết thì Cự Quy Thánh Tôn tự nhiên cũng chỉ là một vật chết.
Một chiêu!
Hai chiêu!
Ba chiêu!
Cự Quy Thánh Tôn không ngừng phát động công kích, bất kỳ một đòn nào cũng đều có uy năng hủy diệt thiên địa, liên tục đánh bui bán Đế của Viêm Quy tộc, khiến bọn hắn thổ huyết không thôi.
Thậm chí thánh thể cũng trực tiếp bị đánh tan, thương thế tương đối nghiêm trọng.
Tất cả mọi người đều ngoạc miệng ra ngạc nhiên, khôi lỗi cơ giới mạnh nhất mà Viêm Quy tộc nghiên cứu ra quả thực đáng sợ, quả không hổ là một trong những tộc am hiểu cơ giới thuật nhất trên đại lục.
"Khôi lỗi cơ giới thật mạnh, nếu như có nguồn năng lượng cao cấp sung túc và tài nguyên để cung cấp sợ là giá trị của Cự Quy Thánh Tôn còn phải vượt trên một số chủng tộc nhất lưu."
Tước Vân Đồng thầm kinh hãi, một khôi lỗi cơ giới lại đáng sợ đến tình trạng như này, quả nhiên nắm giữ khôi lỗi cơ giới thuật cấp cao có ý nghĩa rất lớn, cũng chỉ vì tài nguyên trên đại lục Nam Man thiếu thốn, nguồn năng lượng và tài liệu luyện chế không đủ, nếu không thì địa vị của Viêm Quy tộc sẽ tuyệt đối không đơn giản như bây giờ.
Cứ thử nghĩ mà xem, nếu như có thể không ngừng chế tạo ra Cự Quy Thánh Tôn, một khi mang ra chiến trường thì sức ảnh hưởng sẽ cực kỳ đáng sợ.
Khắp người ba bán Đế của Viêm Quy tộc đều đầy bụi đất, lần đầu tiên bọn hắn hối hận khi nghiên cứu ra khôi lỗi cơ giới quá mức cường đại, đến mức bọn hắn cũng không có chút mảy may sức phản kháng nào trước nó.
Bất quá bọn hắn không tức giận, ngược lại còn có chút hưng phấn, bởi vì trận chiến này đã chứng minh được tạo nghệ và thành tựu của bọn hắn trên khôi lỗi cơ giới thuật.
Chờ khi năng lượng còn lưu tồn trong Cự Quy Thánh Tôn hao hết, cỗ khôi lỗi tuyệt thế này vẫn nằm trong tay bọn hắn.
Năm chiêu!
Sáu chiêu!
Mười chiêu!
Thế nhưng nguồn năng lượng trong Cự Quy Thánh Tôn cứ mãi chậm chạp không hao hết, đã vài chục lần công kích rồi mà vẫn long tinh hổ mãnh như cũ, khí tức vô cùng hung hãn.
Mà bên này thì ngược lại, ba tồn tại bán Đế đây đã uể oải vô cùng, không ngừng bị thương nặng thêm, thảm nhất là Quy Điền Ba nguyên lão, sinh cơ đã bị ma diệt bảy thành, nếu cứ tiếp tục chiến đấu thì rất có thể sẽ gặp phải nguy cơ tử vong.
"Làm sao có thể!?"
Quy Điền Ba không thể tin nổi, phảng phất như gặp quỷ.
Cự Quy Thánh Tôn là do bọn hắn luyện chế ra, tự nhiên bọn hắn rõ ràng sự tiêu hao năng lượng của nó, theo lý thuyết thì một khi Cự Quy Thánh Tôn thi triển ra năm – sáu lần công kích thì năng lượng đã tiếp cận cực hạn, vậy mà bây giờ đã vài chục lần rồi mà vẫn không hề có dấu hiệu suy kiệt, cái này quá là vô lý đi.
"Chuyện này có chút gì đó quái lạ."
Vẻ mặt của Viêm Quy tộc trưởng ngưng trọng, lúc này hắn cũng không dễ chịu, sắc mặt trắng bệnh, bị Cự Quy Thánh Tôn đánh đập tàn bạo thế thì sao dễ chịu cho nổi. Lông mày của hắn nhăn lại, tình huống bây giờ đã vượt khỏi dự đoán, thế nào mà đã tấn công vài chục lần rồi mà vẫn cường thịnh thế được chứ?
Rống!
Cự Quy Thánh Tôn gào lên một tiếng, tiếp tục phun ra một cột sáng năng lượng nóng bỏng, tất cả kiến trúc trong Cự Quy thánh thành ở trên đường đi của nó đều bị nhiệt quang hòa tan thành nước.
Ba bán Đế căn bản không thể chống đỡ được cột sáng năng lượng kinh khủng như thế, nếu như cố đối cứng thỉ có thể trọng thương, nhưng bọn hắn có cách nào đây, nếu bọn hắn không đỡ thì Viêm Quy tộc đằng sau bọn hắn tất nhiên sẽ bị tổn thất nặng nề.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Ba bán Đế của Viêm Quy tộc bị cột sáng năng lượng kia bắn nổ thành huyết vụ trong nháy mắt.
Vân Tử Vận và Vân Thành Dực núp ở một góc trong thành chấn động nhìn một màn trước mắt. Bởi vì sự ảnh hưởng mà Cự Quy Thánh Tôn tạo ra quá lớn nên trong lúc nhất thời không có ai quản bọn họ.
"Thạch Đầu tiền bối không khỏi quá dữ dội đi."
Vân Thành Dực rung động nói.
Không chỉ có người của Vân Phượng cổ quốc, ai ai cũng kinh hãi không thôi, Cự Quy Thánh Tôn đã mạnh đến mức không hợp lẽ thường.
Tin rằng nếu không phải vấn đề năng lượng tiêu hao quá lớn, năng lượng tiếp tế không đủ thì Cự Quy Thánh Tôn căn bản không thể xem như một bán Đế khôi lỗi bình thường.
Tịch Thiên Dạ cười nhạt, khôi lỗi cơ giới mà Viêm Quy tộc nghiên cứu ra cũng có chút thực dụng, mặc dù có chút đơn giản cứng nhắc, nhưng có thể phát huy tính bạo lực đơn giản đến cực hạn, khó trách năng lượng tiêu hao lại khổng lồ như thế, đây là có thể chế tác nhưng không thể nuôi nổi mà.
Bất quá kia là với những người đó mà thôi, Tịch Thiên Dạ thì không phải lo lắng vấn đề này.
Bởi vì hắn nắm trong tay lượng lớn Bạch Ly châu, là khoáng thạch ẩn chứa thần lực, lấy thần lực trong Bạch Ly châu ra là nguồn năng lượng tự nhiên có thể cung cấp cuồn cuộn không ngừng cho Cự Quy Thánh Tôn rồi, về vấn đề năng lượng là không phải lo gì cả.
Trong thời gian ở Thiên Bảo các, Tịch Thiên Dạ không chỉ phá bỏ cấm chế và quyền hạn của Cự Quy Thánh Tôn mà còn đề luyện ra một chút thần lực bên trong Bạch Ly châu, mặc dù số lượng rất ít, không cách nào so sánh với Nguyên Lực thần châu nhưng cấp độ của thần lực là chí cao, Cự Quy Thánh Tôn muốn tiêu hết năng lượng trong một viên Bạch Ly châu cũng cần một thời gian rất lâu mới làm được.
Trang 311# 2