Vạn Cổ Đệ Nhất Đế

Chương 666: Thân Phận Nghiền Ép

Chương 666: Thân Phận Nghiền Ép




Liễu Minh nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, đuôi lông mày cau lại, người trẻ tuổi trước mắt này có chút quỷ dị, dù là hắn cũng nhìn không thấu.

Bất quá Càn Thâm Dịch đã lên tiếng thì hắn tự nhiên không thể không xử lý.

Bất luận nói thế nào thì cũng chỉ là một tiểu gia hỏa Thánh Nhân cảnh mà thôi, hắn tiện tay cũng có thể bắt lại.

Ngay khi Liễu Minh chuẩn bị bắt Tịch Thiên Dạ lại thì một đoàn khí tức thần bí từ sâu trong Thính Vũ Các xuất hiện, vượt qua khoảng cách trăm dặm, xuất hiện ở cửa chính Thính Vũ Các trong nháy mắt.

Đó là một lão nhân áo trắng, tóc bạc nhưng mặt mũi hồng hào, sắc mặt hồng thuận, tinh khí thần tương đối sung mãn.

Lão nhân này vừa xuất hiện liền ngăn ở trước mặt Tịch Thiên Dạ, toàn thân tản ra một cỗ khí tức không thua kém gì Liễu Minh, có nghĩa cũng là một vị Bán Đế.

Hai vị Bán Đế thế là lại tranh phong với nhau.

"Cổ lão đâu, ngươi ngăn ở trước mặt bản tọa là có ý gì?"

Liễu Minh khẽ cau mày, biểu lộ không vui.

Hắn tự nhiên biết lão gia hỏa trước mắt này, đây chính là một nguyên lão của Kiếm Đế cung, tên là Cố Dần Sơn, nghe nói người này từ trăm năm trước đã đột phá thành Bán Đế, tu vi tương đối cao thâm, không kém hơn hắn.

Kiếm Đế cung trong Thiên Cơ thánh thành chính là thế lực nhị lưu, tuy rằng ở trên Vẫn Nha Sơn nhưng phía sau Liễu Minh có Càn Sương Tông làm chỗ dựa, hắn dĩ nhiên không sợ.

"Liễu Minh, vị công tử trước mắt này không phải người ngươi có thể trêu vào, tốt nhất ngươi đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không Càn Sương Tông cũng không bảo hộ được ngươi."

Cố Dần Sơn thản nhiên nói với Liễu Minh.

Nghe vậy, chân mày của Liễu Minh càng nhíu sâu, theo bản năng nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, chẳng lẽ lai lịch người này ghê gớm lắm sao? Người khác nói có lẽ hắn còn không tin, nhưng Cố Dần Sơn nói ra thì hắn không thể không cẩn thận.

"Có gì không thể trêu vào? Không có ai trong Thiên Cơ thánh thành mà bốn thiếu chủ không thể trêu được, trước tiên cứ bắt hắn lại cho ta rồi nói tiếp."

Càn Thâm Dịch lạnh lùng nói, chỉ là một Kiếm Đế cung thì hắn còn không để vào mắt.

Thấy Càn Thâm Dịch kiên quyết nhưu thế, Liễu Minh lập tức có chút khó xử.

"Yên tâm đi, bất luận sự tình gì phát sinh thì bổn thiếu chủ cũng có thể bảo hộ ngươi, ngươi không cần lo lắng gì cả."

Càn Thâm Dịch thản nhiên nói.

Liễu Minh chỉ có thể cắn răng tiến về phía trước một bước, bất kể nói thế nào thì Vẫn Nha Sơn cũng đã phụ thuộc vào Càn Sương Tông, vậy thì nhất định phải tuân theo mệnh lệnh của thiếu chủ Càn Sương Tông, nếu không thì Càn Sương Tông nhất định sẽ trách tội hắn.

Về phần Cố Dần Sơn thì hắn cũng không để trong mắt, trong số những Bán Đế tồn tại, những người có thể khiến hắn coi trọng không nhiều.

Mắt thấy một trận Đế Chiến chuẩn bị xảy ra, một giọng nói nhàn nhạt lại vang lên từ trong Thính Vũ Các.

"Tiểu bối cuồng vọng, ngươi chịu trách nhiệm? Ngươi làm nổi sao! Đừng nói là ngươi, nếu như thật sự đả thương thái tử điện hạ, toàn bộ Càn Sương Tông cũng không gánh nối trách nhiệm này!"

Một trung niên xuất hiện, trên mi tâm có một nốt ruồi son, tướng mạo anh tuấn, trong mắt có mấy phần tà khí.

"Mã phó các chủ."

Đấy chính là một vị phó các chủ của Thính Vũ Các – Mã Tuấn Dương, cũng là tồn tại cấp độ Bán Đế.

"Phó các chủ."

Trương Qua Kính nhìn thấy trung niên này, lập tức cung kính xoay người hành lễ.

Người trước đó ngăn cản Càn Thâm Dịch giết chết hắn chính là vị Mã phó các chủ này.

Tất cả mọi người như đang nằm mộng, sao trong một thời gian ngắn ngủi liền có ba vị Bán Đế liên tục xuất hiện vậy!?

Kỳ thật, từ khi Liễu Minh xuất hiện thì toàn bộ Thính Vũ Các đã bị kinh động.

Dù sao thì một khí Bán Đế phát ra khí tức cũng khiến tất cả cường giả trong Thính Vũ Các chú ý.

"Thái tử điện hạ, chúng ta lại gặp mặt, trước đó còn không biết danh tính thực của điện hạ, xin điện hạ đừng trách tội."

Một giọng nói êm tai thanh tịnh vang lên, Trương Huân Y từ trong Thính Vũ Các bay ra, nhẹ nhàng hạ xuống bên cạnh Tịch Thiên Dạ như tiên hạ phàm, cúi mình làm lễ quy quy củ củ.

Sau sự kiện phát sinh ở Vân Hoang Liệt Giả thành, Trương Huân Y há lại không rõ thân phận chân chính của Tịch Thiên Dạ nữa. Lần này gặp lại, mặc dù người không thay đổi nhưng tâm tính đã phát sinh biến hóa long trời lở đất, dù sao thì người trước mắt chính là tồn tại trong truyền thuyết của Thiên Cơ thánh thành.

"Thái tử điện hạ nào cơ?"

"Kia là nữ thủ tịch Kiếm Đế cung – Trương Huân Y, không ngờ nàng lại cung kính trước mặt thanh niên kia như thế."

"Đến cùng thì lai lịch của hắn ra sao, thế mà khiến cho Kiếm Đế cung và Thính Vũ Các đồng thời ra mặt vì hắn."

Không chỉ người trong Thính Vũ Các mà cả những người đang xem náo nhiệt phía ngoài đều nhao nhao rung động, túm năm tụm ba lại suy đoán xem lai lịch của người thanh niên trước mắt này.

Thái tử điện hạ?

Trên đại lục Nam Man, cổ quốc có thể sánh với Càn Sương Tông hẳn là chỉ có năm – sáu nước.

Cũng chỉ có thái tử của những tuyệt thế cổ quốc kia mới có thể gây nên chấn động lớn như này ở Thính Vũ Các.

"Mã Tuấn Dương, ngươi có ý gì?"

Liễu Minh hơi biến sắc, người của Kiếm Đế cung đứng ra cũng không sao cả, nhưng nếu cả Thính Vũ Các cũng đứng ra thì đúng là có chút không ổn rồi.

Dù sao Thính Vũ Các cũng là thế lực thương gia, luôn luôn đặt lợi ích lên đầu, bo bo giữ mình, nếu không đủ sức ảnh hưởng thì gần như không có khả năng sẽ đứng ra hỗ trợ.

"Có ý gì sao? Liễu Minh, sợ là ngươi vẫn không rõ ràng mọi chuyện đi. Người trước mắt ngươi há có thể bị ngươi khi nhục? Đừng trách bản tọa không nhắc nhở ngươi, hắn tên là Nhiếp Nhân Hùng, đến từ Tử Tiêu vương triều."

Phó các chủ Thính Vũ Các chắp tay sau lưng, thản nhiên nói với Liễu Minh.

Vốn là hắn không định đứng ra, dù sao Thính Vũ Các có quy củ của chính mình, là thương nhân, điều không nguyện ý cuốn vào nhất từ trước đến nay luôn là phân tranh của người khác.

Nhưng sau khi hắn biết được thân phận của Tịch Thiên Dạ thì lại là chuyện hoàn toàn khác.

Bất luận thế nào cũng tuyệt đối không thể để Tử Tiêu thái tử xảy ra chuyện trọng Thính Vũ Các được, nếu không hậu quả khó lường.

Mà trước đó người của Càn Sương Tông còn ngang nhiên càn rỡ trước cửa Thính Vũ Các đã sớm khiến cho Mã phó các chủ tức giận không thôi, chỉ là kiêng kị quyền thế của Càn Sương Tông nên mới nén giận.

Thế nhưng bây giờ đã có thái tử của Tử Tiêu vương triều ở đây, hắn tự nhiên không còn gì cố kị nữa, vừa vặn cáo mượn oai hùm, nhờ vào uy hiếp của Tử Tiêu vương triều áp chế nhuệ khí của Càn Sương Tông một chút.

Cái gì!

Ngay khi mấy chữ "Tử Tiêu vương triều" được Mã phó các chủ nói ra thì toàn bộ Thính Vũ Các như bùng nổ lên.

Người từng gặp qua Nhiếp Nhân Hùng có lẽ rất ít, nhưng nếu nói không biết cái tên Nhiếp Nhân Hùng thì đúng là toàn bộ Thiên Cơ thánh thành sợ là cũng không có mấy người.

Rất nhiều người vẫn không thể tin nổi nhìn về phía Tịch Thiên Dạ, vị thái tử điện hạ thần bí khiêm tốn nhất của Tử Tiêu vương triều kia chính là người thanh niên trước mắt này?

Trương Qua Kính cũng tràn đầy ngạc nhiên, sững sờ nhìn Tịch Thiên Dạ. Lúc trước hắn còn lợi dụng thân phận thái tử Tử Tiêu vương triều, người thừa kế Thượng Nguyên tông, công chúa Hải tộc để đè ép sự phách lối của Càn Thâm Dịch, kết quả là bây giờ liền có một người thực sự xuất hiện rồi.

"Thái tử Tử Tiêu vương triều – Nhiếp Nhân Hùng?"

Chu Bách Hà ngạc nhiên nhìn qua Tịch Thiên Dạ, hắn suy đoán vô số thân phận của Nhiếp Nhân Hùng nhưng chưa bao giờ nghĩ đến Tử Tiêu vương triều.

Nhiếp Thiên Đế Chủ có thể sinh ra một nhi tử biến thái vậy sao?


Trang 334# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất